Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 430: Rốt Cuộc Đã Phạm Phải Tội Gì Thế

Chương 430: Rốt Cuộc Đã Phạm Phải Tội Gì ThếChương 430: Rốt Cuộc Đã Phạm Phải Tội Gì Thế
Tòa nhà này tổng cộng có sáu tầng và có rất nhiều cửa kính, có thể thông qua cửa kính mà nhìn thấy có rất nhiều người đang tìm kiếm xung quanh các căn phòng, bọn họ chạy như bay. Các phóng viên cũng không quan tâm người nào là cảnh sát, người nào là phạm nhân mà cứ điên cuông bấm máy.
"Bằng bằng bằng!"
Lại là một tràng tiếng súng nữa, sau một tiếng, trận chiến mới kết thúc, có viên cảnh sát khiêng thi thể ra ngoài, truyên thông vây xung quanh đó chụp tới tấp, người giống như Tô Niệm Tinh và anh Phi hoàn toàn không thể chen vào trong được.
"Một người, hai người, ba người... sáu người!" Không biết từ bao giờ mà bà chủ nhà đã sáp lại gần, trông thấy những người được khiêng cáng ra ngoài, con mắt nhỏ hí của bà ta mở thật to.
Người xuất hiện sau đó là các cảnh sát, tuy rằng bọn họ đang mặc áo chống đạn nhưng cánh tay, chân và đầu đều không thể bảo hộ được, lúc hai bên chiến đấu ác liệt cũng đã có viên cảnh sát bị thương.
"Ôi chao ơi, chết nhiều như vậy á! Rốt cuộc đã phạm phải tội gì thế?" Bà chủ nhà tò mò không chịu được: "Là giết người hay là hút chích?"
"Giám sát Lương! Mau nhìn kìa, đó là giám sát Lương, vậy mà anh ấy cũng ở đây luôn!" Anh Phi kinh ngạc kêu thành tiếng.
"Một vụ án lớn như vậy không phải sẽ do tổ điều tra và phòng chống có tội phạm phụ trách hay sao? Sao lại là giám sát Lương? Hình như cậu ta là người của tổ trọng án cơ mà?" Bà chủ nhà nhìn về phía Tô Niệm Tinh, rõ ràng là đang hỏi cô. Tô Niệm Tinh không trả lời câu hỏi của bà chủ nhà mà toàn bộ lực chú ý của cô vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mấy người bị bắt kia, đợi khi trông thấy một người nào đó, cô mới chậm rãi thở phào một hơi.
Bà chủ nhà lại nhìn về phía anh Phi, anh ta lắc đầu nói không biết: "Dù sao thì tôi cũng không nhận lầm được đâu, mấy cấp dưới của anh ấy thường xuyên tới quán ăn cơm nên tôi biết bọn họ mà."
Các cảnh sát lại dọn dẹp chiến trường, người nào cũng tất bật vô cùng, ba người Tô Niệm Tinh cũng không còn gì để xem nữa nên quay về quán.
Anh Phi vừa vào quán đã báo cáo với mọi người ngay: "Bệnh viện tâm thân An Lạc bị phong tỏa rồi, cảnh sát bao vây chặt chẽ xung quanh đó luôn, ngay cả một con ruồi cũng không bay ra được."
"Tại sao vậy?" Các hàng xóm tò mò vây quanh anh ta: "Bệnh viện tâm thần xảy ra vấn đề sao?"
"Có phải bọn họ thu nhận người không nên nhận không?" Trước đây anh Minh đã từng xem tivi: "Nghe nói người bình thường đến mấy nơi đó sẽ không có cách nào chứng miinh bản thân là người bình thường được nữa."
Anh Phi gật đầu: "Cảnh sát đã bắt người trong đó rồi, mà có hơi lạ nha, gân như bệnh nhân ở bệnh viện tâm thần đều là nữ giới hết."
Thông tin này khiến mọi người lập tức ngửi thấy mùi có biến: "Tại sao lại đều là nữ giới hết chứ? Không phải trong đó là club đêm đấy chứ?"
Ở Hương Giang, sau lưng các club đêm đều có người chăm sóc, bằng không, hoàn toàn không làm ăn được.
Anh Phi lắc đầu: "Mấy nữ giới đấy ăn mặc rất giản dị, trông không giống mấy cô ở club đêm đâu."
Đường Portland và đường Paterson cách nhau không xa, anh ta đã từng thấy mấy cô gái đứng ở đầu đường vẫy khách rồi, họ hoàn toàn khác hẳn với mấy nữ giới trong bệnh viện tâm thần kia. Nếu nói mấy nữ giới này là bệnh nhân tâm thần vậy lại không được giống cho lắm bởi vì ánh mắt của bọn họ rất tỉnh táo.
Anh Phi còn nhớ ra một chuyện nữa: "Cái cô gái trẻ tới tìm Tô thân toán vào mấy hôm trước có dẫn theo một phú nhị đại ấy, mọi người còn nhớ không?”
Các hàng xóm điên cuồng gật đầu, đương nhiên là nhớ rồi, Tô thân toán còn nói cô ta không gả được vào nhà hào môn nữa mà.
"Cô ta thế nào hả? Không phải cô ta cũng ở trong đó đấy chứ?" Có hàng xóm thuận miệng suy đoán nhưng rất nhanh đã bị chính mình phủ nhận: "Cô ta đã sắp đẻ luôn rồi, làm sao có khả năng còn vào bệnh viện tâm thần được chứ.
Anh Phi lại chậm rãi thở ra một hơi: "Mới đầu tôi nhìn thấy cũng sợ hết hồn nhé, nhưng đúng thật là cô ta rồi, mà chắc hẳn cô ta đã đẻ rồi vì bụng xẹp lép mà, chỉ là không biết tại sao lại vào bệnh viện tâm thần mà thôi."
Các hàng xóm đồng loạt há hốc mồm, rõ ràng là đã bị tin tức này làm cho khiếp sợ.
Có một hàng xóm nói: "Liệu có phải cô ta mắc bệnh tâm thần không? Ở quê tôi có một người phụ nữ đẻ con xong, có một đêm đột nhiên phát điên đập chết con mình, người nhà của cô ta đã đưa cô ta đến bệnh viện tâm thần rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận