Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1034: Có Phải Rượu Vang Có Vấn Đề Không

Chương 1034: Có Phải Rượu Vang Có Vấn Đề KhôngChương 1034: Có Phải Rượu Vang Có Vấn Đề Không
"Sao thế?" Giám sát Lương nuốt nước miếng, toàn bộ gương mặt đỏ bừng như tôm luộc vì xấu hổ, không dám nhìn cô thêm nữa.
Tô Niệm Tinh đã bất chấp tất cả rồi, cô thật sự không phải một người kiên nhẫn cho lắm. Đây vẫn là lần đầu tiên cô hẹn hò nửa năm rồi mà vẫn chưa vớt được người đến tay.
Nếu như là kiếp trước thì nửa năm này đã cô đã đá được mười tên bạn trai rồi.
Cô thương anh lần đầu tiên hẹn hò, chưa có kinh nghiệm nhưng anh cũng không thể thanh tâm quả dục như một khúc gỗ vậy được chứ.
Tô Niệm Tinh học theo người mẫu, đánh hông đi tới trước mặt anh rồi ngồi lên đùi anh, hai tay ôm cổ anh sau đó hôn một cái lên môi.
Cô thật sự không phải một thục nữ, về phương diện tình cảm, xưa nay cô luôn luôn nhìn xuống một bên còn lại, lúc hành động cũng chiếm thế chủ động nhiều hơn, nhưng khi hẹn hò với Lương An Bác, có khả năng là cô quá khẩn trương và cũng có khả năng đây là lần đầu tiên hẹn hò với một nửa còn lại ở vị thế bình đẳng, cho nên ngược lại, cô mới đánh mất tiết tấu, cũng chính vì sợ dọa sợ anh nên mới cẩn thận che giấu bản bản tính của mình.
Còn bây giờ thì sao?
Giả bộ nhiều cũng mệt lắm chứ, đặc biệt là khi anh còn là cao tăng đắc đạo thông thái rởm nữa, đợi anh chủ động thì con của A Hỉ với A Trân đã có thể đánh nước tương luôn được rồi.
Nụ hôn của cô vội vã lại điên cuồng, thậm chí còn phát ra cả tiếng thở dốc chỉ khi hứng mới có. Giám sát Lương bị cô dẫn dắt khiến toàn bộ gương mặt đều đỏ bừng, nhưng đợi khi tay của cô hạ xuống thì đột nhiên anh phản ứng lại, lập tức bắt lấy bàn tay của cô: "Em sao thế? Có phải mua lộn nến thơm rồi không? Bên trong đó có thành phần thuốc kích dục?"
Tô Niệm Tinh ngây người một lúc rôi có hơi dở khóc dở cười: "Sao anh lại biết phá tan bâu không khí như vậy chứ?"
Cô nghiêng đầu hôn vào cằm anh, lại cắn vào yết hầu của anh, cơ thể anh lập tức căng lên, ngay sau đó anh lại bắt lấy tay cô: "Có phải rượu vang có vấn đề không?"
Tô Niệm Tinh hít một hơi thật sâu, đối mặt với một người cố chấp như thế chỉ sợ phải thật sự nói thẳng ra rõ ràng thì anh mới chịu bước ra một bước đó: "Tại sao anh lại muốn ở chung với em? Rõ ràng Trương Dật Tiên cũng không biết mộ tổ nhà mình bị anh đào cơ mà."
"Sao... lại nhắc đến chuyện này?" Giám sát Lương vốn cho rằng chuyện này đã cho qua rồi chứ, nhưng không ngờ cô lại đột nhiên nhắc lại.
Tô Niệm Tinh quan sát anh một lúc lâu, cuối cùng giám sát Lương cũng bại trận, anh nhỏ giọng giải thích: "Công việc của chúng ta đều bận rộn, có đôi khi phải vài ngày liền mới hẹn hò được một lần, nếu như ở chung có thể gia tăng tình cảm của đôi bên."
Tô Niệm Tinh nhíu mày: "Nhưng cho dù chúng ta không ở chung thì không phải anh vẫn có thể qua đó nấu bữa sáng hay không?”
"Anh muốn buổi tối cũng có thể nhìn thấy em." Giám sát Lương nhìn cô, trong ánh mắt lộ ra vẻ hơi quẫn bách, còn có cả thấp thỏm, chỉ sợ cô sẽ tức giận.
Tô Niệm Tinh không ngờ giám sát Lương xưa nay hiên ngang lẫm liệt lại cũng biết đặt bẫy lừa cô, mà điều càng tức tối hơn là anh bẫy cô rồi lại chỉ thật sự để được gặp mặt cô nhiều hơn, chứ hoàn toàn không có suy nghĩ gì khác, lẽ nào, cô không có sức hút đến vậy sao?
Tô Niệm Tinh không nhịn được mà nhéo má anh một cái.
Cứng quá, cảm giác tay không tốt cho lắm, cô lẩm bẩm: "Cuối cùng thì em cũng biết anh biết lừa người cỡ nào rồi."
"Anh cứ nói thẳng là muốn sống chung, thế không phải là được rồi sao?" Tô Niệm Tinh chống nạnh, bĩu môi, giả bộ rất bất mãn mà lườm anh.
Giám sát Lương đỏ bừng mặt, lúc này, vị giám sát cao lớn uy mãnh lại lộ ra vẻ mặt vừa xấu hổ vừa quân bách, trông giống một con gấu lớn đeo hoa hồng, đáng yêu không diễn tả được.
Tô Niệm Tinh không nhịn được mà ngứa tay muốn bắt nạt anh, nhưng cuối cùng vẫn chỉ đành nhịn lại."
"Thì anh sợ sẽ dọa sợ em đó."
Tô Niệm Tinh chợt nhớ ra, giám sát Lương từng kể với cô rằng ngày trước anh tới nội địa công tác, những nữ giới gặp được đều rất bảo thủ cho nên đây chính là nguyên nhân khiến anh không chịu động vào cô trước khi kết hôn sao?
"Anh biết tại sao em lại chịu sống chung với anh không?" Hai tay Tô Niệm Tinh ôm cổ đối phương, cả người như treo lên người anh.
Giám sát Lương hơi sững sờ: "Không phải vì Trương Dật Tiên sao?"
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Ông ta chỉ là một trong số đó mà thôi, nhưng vẫn còn một nguyên nhân quan trọng nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận