Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 317: Đương Nhiên Rồi

Chương 317: Đương Nhiên RồiChương 317: Đương Nhiên Rồi
Trong lòng Tô Niệm Tinh chợt thấp thỏm, lẽ nào cô ta nhận ra vị khách tới đây trước đó chính là người đại diện của Vương Gia Hân sao?
Cô trốn tránh ánh mắt của A Trân, lánh nặng tìm nhẹ: "Khách hàng đó, tìm tôi đi xem bói, trước đây cũng không phải cô chưa từng nghe qua."
A Trân hình như không tin mà nhìn chằm chằm vào cô quan sát rất lâu: "Thật sao?”
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đương nhiên rồi."
"Cô không có chuyện gì giấu tôi đấy chứ?" A Trân tiếp tục truy hỏi.
Bình thường Tô Niệm Tinh ở chung với mấy người này rất tự nhiên giống như người nhà, đối với lời chất vấn không phân lớn nhỏ này của A Trân, cô cũng không hề giận dữ mà vẫn giả bộ bình tĩnh: "Đây là vấn đề riêng tư của khách hàng, tôi không có khả năng bất cứ chuyện gì cũng đều nói cho cô biết hết, tiếp tục làm việc đi."
A Trân nhìn bộ dáng hoảng hốt hoang mang: "Chị chủ, ánh mắt của cô láo liên lắm, không dám nhìn thẳng vào tôi, nhất định là có chuyện giấu tôi rồi, diễn xuất của cô quá giả."
Tô Niệm Tinh chuyển chủ đề khác, chỉ vào các hàng xóm: "Sao tôi cứ cảm thấy các cô có chuyện gì đó đang giấu tôi nhỉ?"
A Trân và A Hỉ đưa mắt nhìn nhau, hai người đều tự nhìn sang hướng khác mà không nói gì cả, Tô Niệm Tinh cảm thấy chắc chắn là có chuyện gì đó rồi, cô lập tức đi tìm bà A Hương.
Bà A Hương đang ở phía sau rửa rau, nghe thấy câu hỏi này của cô cũng hơi tức giận: "Cũng không biết là kẻ nào ăn nói bậy bạ, nói cháu đi làm bà hai của phú hào."
Tô Niệm Tinh vô cùng kinh ngạc: “Ai lại bịa đặt vô căn cứ như vậy? Họ nhìn ra cháu được người ta bao dưỡng kiểu gì vậy?"
Bà A Hương chỉ ra bên ngoài: "Còn không phải vì trước đó cháu ngồi lên con xe sang trọng nên bị người ta hiểu lâm hay sao?"
Tô Niệm Tinh chợt sững sờ, lúc ấy mới chợt nhớ ra vừa rồi cô đi cùng người đại diện đến nhà của Vương Gia Hân đúng là có ngồi nhờ xe của anh ta thật, nhưng chiếc xe đó cũng không phải của người đại diện mà là của ông chủ công ty, nói là tối hôm qua phải đón Vương Gia Hân đi tham gia tiệc, xe đẹp phải phối với mỹ nhân mới hợp.
Tô Niệm Tỉnh có hơi tức tối, thẳng cho đến bây giờ cô vẫn luôn giữ thái độ ôn hòa đối với chuyện các hàng xóm láng giềng thích hóng hớt, dù sao thì mấy người này cũng chỉ thích hóng chuyện chứ cũng không bịa đặt vô căn cứ.
Nhưng cô hoàn toàn không ngờ vậy mà mấy người này lại còn dùng bút pháp phóng đại khoa trương, chỉ là ngồi lên một con xe sang thôi mà đã đồn thổi thành cô được người bao dưỡng, biết tưởng tượng như thế sao không đi viết tiểu thuyết luôn đi.
Cô đi ra phía đằng ngoài, phần lớn các hàng xóm láng giêng đều không ở trong tiệm mà đã ra ngoài xem náo nhiệt rồi.
Cô gọi mấy người hàng xóm còn lại tới và nói: "Tôi không đi làm bà hai cho người khác, chiếc xe sang trọng vừa rồi là của khách hàng của tôi tới mời tôi đi xem bói.
Ngày trước tôi từng ngồi trên nhiều con xe sang như thế đi xem bói cho phú bà, cũng không phải các người chưa từng thấy quá, có cần phải đồn đến phi lý như vậy không?”
Các hàng xóm láng giêng vừa nghe cô không làm bà hai cũng lập tức xúm tới hỏi.
"Tôi nghe người ta nói cô với phú hào hôn nhau ở trong xe cơ mà?”
"Đúng rồi đó, nghe nói là Lý Gia Hào kia."
Tô Niệm Tinh trừng to mắt, vậy mà còn có cả tên cả họ luôn: "Lý Gia Hào là chồng của Trương Mộng Yên có được chưa hả? Cô ấy là khách hàng của tôi, không phải các người thông minh lắm hay sao? Sao còn bị loại tin đồn này lừa cho tin sái cổ như vậy chứ?”
Hương Giang là một xã hội tư bản, coi thường người khốn khó nhưng lại không chê cười mấy ca kỹ.
Ở trong mắt rất nhiều người, làm bà hai cho phú hào cũng không cảm thấy mất mặt đến vậy, ngược lại còn cảm thấy các cô gái trẻ nên lợi dụng nhan sắc của bản thân để bám vào các phú hào, bước chân vào xã hội thượng lưu.
Tô Niệm Tinh phủ nhận vậy cũng chứng minh chuyện này chưa chắc đã là thật.
Các hàng xóm láng giềng lập tức cảm thấy mình đã bị lừa rồi, bọn họ nhốn nháo đòi đi tìm kẻ đầu tên gây chuyện để tính sổ: "Sao cậu ta lại như vậy chứ? Cậu ta nói có sách mách có chứng làm chúng ta còn tưởng là thật, nhưng hóa ra là cậu ta đang nói dối à!"
"Đi! Đi tìm cậu ta tính sổ thôi!"
Tô Niệm Tinh đi theo phía sau, ngược lại cô muốn xem xem là ai tung tin đồn thất thiệt về mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận