Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 508: Căn Phòng Kia Là Hiện Trường Xảy Ra Án Mạng

Chương 508: Căn Phòng Kia Là Hiện Trường Xảy Ra Án MạngChương 508: Căn Phòng Kia Là Hiện Trường Xảy Ra Án Mạng
Bày một chiếc bàn trước cửa tòa nhà, bên trên có đủ các món đồ dùng để cúng tế. Quan Âm Bồ Tát, các loại trái cây bánh ngọt và nhang đèn, rất nhiều đi ngang qua nơi này đều dừng chân vây xem.
Tô Niệm Tinh bắt chước bản lĩnh giả thân giả quỷ mà mình học được từ chỗ bà A Hương, làm một buổi cúng bái hành lễ xua đuổi ma quỷ.
Sau khi nghi thức kết thúc, cô bói một quẻ cho ông chủ, sẽ không chết người nữa.
Ông chủ đốt pháo, khua chiêng gõ trống, tuyên bố miễn phí tháng đầu cho người thuê nhà, miễn phí giờ đầu tiên cho khách thuê phòng nhà nghỉ.
Người Hương Giang rất mê tín, thấy pháp sư đã làm phép xong diệt trừ tai họa nên những người muốn thuê phòng đều đến đây hỏi giá. Mà những người đàn ông muốn ân ái, trong tay lại không có mấy đồng tiền cũng chạy đến thuê phòng nhà nghỉ.
Đúng lúc này, cảnh sát tổ trọng án Trung Hoàn đến đây điều tra.
Thấy họ, sắc mặt ông chủ trầm xuống: "A sir, chúng tôi cúng bái hành lễ xong hết rồi, các anh cũng đã điều tra xong những gì nên điều tra rồi, sao còn đến đây?"
Cảnh sát A nói với ông chủ: "Căn phòng kia là hiện trường xảy ra án mạng, không cho phép bất cứ ai phá hỏng. Nếu ông không phong tỏa nó thì chúng tôi sẽ suy xét đến chuyện niêm phong nhà khách."
Ông chủ và cảnh sát A trừng nhau ba phút, cuối cùng nhượng bộ: "Được, tôi sẽ chừa lại căn phòng đó."
Ông ta kêu bác Trường lên lầu thông báo một tiếng, bác Trường đi thang máy lên lầu.
Ông chủ tán gẫu với cảnh sát A: "Chừa lại cũng vô ích, sau này đã có rất nhiều người tiến vào căn phòng đó."
Cảnh sát A nói: "Có tác dụng hay không, chờ chúng tôi điều tra xong mới phán đoán được."
Ông chủ tức gần chết, quay đầu vào cao ốc, không để ý tới đám cảnh sát này nữa. Nhưng không ngờ ông ta vừa bước vào thì có người của Sở Tư pháp đưa giấy tờ cho ông ta, yêu cầu ông ta ba ngày sau hầu tòa.
Ông ta mở giấy báo của tòa án, thì ra ông ta bị mẹ của Apple tố cáo.
Mặc dù các hộ gia đình đều không thích ông chủ, nhưng lúc này cũng không nhịn được đồng tình với ông ta.
"Nghe đồn mẹ của Apple khắt khe Apple, không cho cô ta đọc sách, kêu cô ta tự nuôi sống bản thân."
"Apple còn có một đứa em trai, mẹ cô ta cũng không quan tâm, ném cho Apple luôn. Quá đáng thương."
"Tôi nghe đồn mẹ Apple đã tái giá, phải dựa dẫm vào chồng nuôi mình nên đối xử tệ bạc với mấy đứa con mà mình từng sinh."
"Chẳng trách lại như thế”"
Ban đầu Tô Niệm Tinh còn định tìm hiểu địa chỉ của mẹ Apple từ lời nói của cảnh sát A, không ngờ trong mắt bà ta chỉ có tiền, xem ra bà ta chưa hẳn sẽ quan tâm tới cái chết của Apple, xem bói giúp bà ta cũng không thể tìm được tung tích của Apple. Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Niệm Tinh quyết định rời khỏi cao ốc, không tiếp tục quan tâm chuyện này.
Cái chết của Apple mới trôi qua ba ngày. Sáng hôm nay, Tô Niệm Tinh đang tính tiên ở cửa hàng bánh bao thì nghe đám láng giềng đang thảo luận về tin tức trang đầu báo chí hôm nay: "Nghe nói có một vụ án mạng xảy ra ở phố Bát Lan, có một gái điếm chết, phơi thây đầu đường. Sao gần đây cứ có tin tức gái điếm bị sát hại thế nhỉ?"
Anh Minh thở dài: "Gái điếm vốn là quần thể dễ gặp nguy hiểm, mọi người chưa từng xem phim Mỹ à? Bình thường khi sát thủ định giết người thì sẽ tìm gái điếm để luyện tập."
Nghe thấy tiếng trò chuyện của họ, Tô Niệm Tinh hỏi mượn tờ báo của họ: "Chỗ nào? Có đăng ảnh chụp của người chết không?"
Đám láng giêềng đưa tờ báo cho cô: "Có ảnh chụp trên báo."
Báo chí Hương Giang coi việc vạch trân đời tư của người khác là vinh quang, không có ảnh chụp người chết lúc bị giết, nhưng lại đăng ảnh của người chết lúc còn sống. Tô Niệm Tinh nhìn lướt qua, cảm thấy trông hơi quen, hình như từng gặp ở đâu đó. Cô hồi tưởng lại một lân, hôm đó cô đến nhà khách xem bói, người phụ nữ thu ngân kêu cô chờ một lát, sau đó có một mỹ nhân đi theo ông chủ rời khỏi một căn phòng, chẳng phải chính là cô gái này hay sao?
Tên cô ta là CoCo, sao cô ta lại chết? Hơn nữa còn chết ở phố Bát Lan.
Buổi trưa, thành viên tổ trọng án đến quán ăn cơm. Đại Lâm phàn nàn ông chủ hộp đêm không phối hợp với công việc của họ: "Họ thật sự cho rằng bây giờ vẫn như hồi xưa à? Sắp trở về rồi, sau này đám phần tử xã hội đen này đều phải cụp đuôi làm người, bây giờ còn vênh mặt với chúng ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận