Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1263: Ngây Người Ra Đó Làm Gì Thế

Chương 1263: Ngây Người Ra Đó Làm Gì ThếChương 1263: Ngây Người Ra Đó Làm Gì Thế
Bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa, trên gương mặt của Lương Nhã Tĩnh hiện ra nụ cười tươi: "Chắc chắn là Quang Diệu tới đó."
Cô ấy hào hứng chạy ra ngoài mở cửa, ngoài cửa có một người đàn ông trẻ tuổi đứng đó, anh ta mặc tây trang, thắt cà vạt, trong tay còn xách túi lớn túi nhỏ đựng đầy quà cáp, muốn trịnh trọng bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Tô Tú Huệ và Lương Công Thực nhìn thấy anh ta cũng lập tức gọi người vào trong nhà ngồi.
Giám sát Lương thấy Tô Niệm Tinh nhìn chằm chằm vào đối phương mới nhỏ giọng giải thích: "Lần trước chính anh ta đã cứu Nhã Tĩnh, em không nhớ hả?". ebooktruyenfull.vip - ebook truyện dịch giá rẻ
Lần trước Tô Niệm Tinh quả thật đã gặp người rồi nhưng vì cách quá xa nên cô không thấy rõ cho lắm. Lần này cách rất gần, cô mới phát hiện ra tại sao mình lại cảm thấy đối phương quen mắt, hóa ra là cô đã từng trông thấy anh ta từ lâu rồi.
Tô Niệm Tinh nói với giám sát Lương: "Anh ta chính là đối tượng kết hôn tương lai của Nhã Tĩnh đó."
Giám sát Lương hơi sững sờ, sau đó nhớ ra A Tinh từng nói sau khi Nhã Tĩnh kết hôn muốn ở nhà làm nội trợ, trong lòng anh lập tức thấy hơi bất mãn: "Nhưng Quang Diệu đã từng cứu mạng nhã tĩnh, có lẽ hai người cũng vì chuyện này mà nên duyên, hình như anh không có lý do gì để phản đối việc Nhã Tĩnh gả cho anh ta cả."
"Ngây người ra đó làm gì thế?" Tô Tú Huệ đón người vào trong nhà, thấy hai người họ đứng trong phòng khách hay người, cũng không chào hỏi mới không nhịn được mà lên tiếng nhắc nhở.
Giám sát Lương lập tức lấy lại bình tĩnh, anh nở nụ cười với đối phương: "Mau ngồi đi!"
Anh hỏi đối phương uống trà gì, sau khi có được câu trả lời bèn nhanh chóng đi vào bếp pha trà.
Lương Nhã Tĩnh giới thiệu Tô Niệm Tinh cho Từ Quang Diệu: “Đây là bạn gái của anh trai em, Tô Niệm Tinh, Tô thân toán, anh có biết cô ấy không?"
Từ Quang Diệu chợt nhận ra: "Chẳng trách mà tôi cứ cảm thấy cô hơi quen mắt, hóa ra là Tô thần toán."
Anh ta theo bản năng gật đầu với Tô Niệm Tinh, Tô Niệm Tinh cũng mỉm cười đáp lại.
Lương Nhã Tĩnh kêu anh ta ngồi xuống trước, còn mình thì vào bếp lấy ít hoa quả.
Từ Quang Diệu ngồi nói chuyện với cha mẹ nhà họ Tô, thái độ của anh ta vô cùng kính trọng, hai vợ chồng già rất hài lòng, trong mắt khó che giấu được vẻ khen ngợi.
Tô Niệm Tinh ở bên cạnh quan sát, người này đúng thật là một tinh anh, tướng mặt của anh ta cũng rất phức tạp, mắt thường của cô khó mà phân biệt được tốt xấu.
Rất nhanh, Lương Nhã Tĩnh đã bưng dĩa hoa quả lên bàn, giám sát Lương cũng bưng trà đi qua đó.
Tô Niệm Tinh vẫn luôn im lặng không nói gì đột nhiên mở miệng nói: “Anh Từ này, tôi cảm thấy rất có hứng thú với quẻ tượng của anh, không biết có thể bói cho anh một quẻ được không?" Mọi người đều sững sờ.
Từ Quang Diệu thì lại xoa đầu gối với vẻ quẫn bách.
Giám sát Lương nhướng mày, giải thích với Từ Quang Diệu: "A Tinh vẫn luôn trau dồi kỹ năng xem bói của mình, có khả năng là quẻ tượng của anh đặc biệt nên cô ấy cảm nhận được tính khiêu chiến, thường thì cô ấy sẽ không chủ động xem bói cho người ta đâu."
Lương Nhã Tĩnh nghe thấy anh trai nói như vậy lập tức cười tươi như hoa nở: "Quẻ tượng đặc biệt là sao vậy? Là kiểu tương lai sẽ có vận may lớn ấy hả?"
Tô Niệm Tinh cũng không phủ nhận: "Có lẽ là thế."
Trước đây Tô Tú Tuệ và Lương Công Thực cũng không tin vào đại sư đoán mệnh vì dù sao thì hai người họ cũng là nhân viên nghiên cứu khoa học, học lực khá cao, nhưng ngày trước đã từng thấy Tô Niệm Tinh xem bói và cứu được con trai, cho nên bọn họ cũng đã có thêm vài phần tin tưởng vào trình độ bói toán của Tô Niệm Tỉnh.
Nghe vậy, họ cũng cười bảo: 'Lần trước chưa được tận mắt chứng kiến, lần này cuối cùng cũng được mở mang tâm mắt rồi."
Từ Quang Diệu lại xoa mũi với vẻ hơi mất tự nhiên: "Cái đó... bói thế nào?"
"Chỉ tay nhé?" Tô Niệm Tinh cười với anh ta: “Anh yên tâm, tôi chỉ lấy một đô la Hồng Kông của anh thôi."
Lời này vừa thốt ra là Lương Nhã Tĩnh đã ngưỡng mộ đến mức muốn rớt tròng mắt, cô ta quay đầu giục anh ta nhất định phải xem bói: "Ngày trước em tìm cô ấy xem bói tốn tận năm trăm đấy, bây giờ quẻ của cô ấy có giá tận một đến hai vạn, mà cầu còn chẳng được nữa là, anh có phúc lắm đó."
Từ Quang Diệu nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh với vẻ mặt chần chừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận