Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 646: Xoa Bóp Chân

Chương 646: Xoa Bóp ChânChương 646: Xoa Bóp Chân
Một người đàn ông trưởng thành như anh nằm ngay bên cạnh cô mà cô vẫn có thể yên tâm ngủ như vậy được.
Giám sát Lương đi đến bên cạnh cô, thấy cô vì mệt quá mà thậm chí còn ngáy nhẹ, anh không nhịn được mà nhếch khóe môi lên, trong đôi mắt đen láy vụt qua những ngôi sao sáng nhỏ ẩn chứa một loại dịu dàng không dễ gì cảm giác được.
Anh luồn tay qua hông cô rồi bế người lên, nhưng lại phát hiện cô vì ngủ quá say mà mất đi trọng tâm, đầu nghiêng về chỗ khuỷu tay anh. Anh ngồi xuống, để đầu cô dựa lại vào bả vai mình, gương mặt của đối phương gần trong gang tấc, thậm chí anh còn có thể nhìn thấy lông tơ trên mặt cô và đôi môi đỏ hồng.
Anh thu lại tầm nhìn và bế cô lên, sải bước đi lên lầu.
Nghĩ đến mấy hôm nay cô vì truy tìm hung thủ mà đi dạo rất nhiều vòng quanh thôn, thế cho nên tư thế đi đường cũng bắt đầu trở nên cứng ngắc.
Anh không rời đi ngay lập tức mà ngồi ở bên giường bóp cảng chân cho cô.......
Ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh thức tỉnh lại phát hiện mình đã vê phòng ngủ, sau khi rửa mặt xong xuôi cô mới đi ra ngoài. Giám sát Lương đã đợi ở trong phòng khách bên ngoài, trông thấy cô, anh lập tức ra hiệu cho ông chủ bưng bữa sáng lên.
Tô Niệm Tinh gãi đầu, ngồi xuống đối diện với anh với vẻ hơi xấu hổ: "Tối qua tôi ngủ quên mất, là anh đưa tôi lên phòng hả?"
Giám sát Lương gật đầu: "Cô ngủ say quá, tôi cũng không đành lòng đánh thức cô dậy.'
Tô Niệm Tinh vừa nghĩ đến cái cảnh anh bế mình lên tầng là lúng túng không chịu được, cô bối rối di chuyển tâm nhìn, thông qua cửa kính nhìn về phía đằng xa lại vừa vặn trông thấy Suy Tử Vân đang đứng ở cửa: "Ế? Sao anh ta lại tới đây sớm như vậy?”
Trước đó giám sát Lương đã hỏi qua rồi: "Anh ta muốn cô xem bói cho mình nhưng ông chủ lại không cho anh ta vào."
Tô Niệm Tinh hiểu ra, vừa định đứng dậy thì giám sát Lương lại nói: "Ăn sáng xong đã, bụng đói thì sao làm việc được?”
Tô Niệm Tinh vừa nghĩ lại thấy cũng đúng, vì thế cô đứng trên lầu hét vê phía Suy Tử Vân: "Anh về trước đi! Ăn sáng xong tôi sẽ qua tìm anh ngay."
Suy Tử Vân gật đầu rồi quay về nhà.
Bữa sáng ở nông gia lạc này nấu cũng chẳng ngon gì cho mấy, có khả năng là muốn học theo món bánh mì dứa ở thành phố nhưng bánh làm ra vừa ngọt vừa ngấy, Tô Niệm Tinh chỉ ăn mỗi cháo với rau đã no rồi.
"Anh nói xem, Quách tiên sinh với bà ba của ông ta đã biết hung thủ sa lưới chưa?" Tô Niệm Tinh tìm một chủ đề để nói chuyện.
Giám sát Lương bật cười: "Chắc chắn là biết rồi."
"Cũng không biết liệu bọn họ có mời tôi xem bói không nhỉ?" Tô Niệm Tỉnh hơi làm điệu một chút: "Xem bói cho mấy phú hào và phú bà kia, tiền xem quẻ sẽ khá là nhiều đấy."
Giám sát Lương dở khóc dở cười: "Đó là vì chuyện mà bọn họ cần tìm tới cô để xem bói đều không nhỏ, thu phí cao hơn một chút cũng là điều hiển nhiên mà." Hai người đi đến cửa nhà của Suy Tử Vân, anh ta không vào nhà mà ngồi trên ụ đá ở cổng, trông thấy hai người là vội vàng đi lên đón.
Tô Niệm Tinh nhìn cửa nhà đóng chặt: "Anh làm mất chìa khóa sao?"
Suy Tử Vân lúng túng gật đầu: "Tối hôm qua tôi ngủ nhờ ở nhà Xương khoai lang một đêm, vốn định ra khỏi thôn tìm một thợ sửa khóa, nhưng mà... thôi kệ đi, tôi trực tiếp phá khóa luôn vậy."
Anh ta nhặt một hòn đá lên đập vài cái là cái khóa đã vỡ, bẻ vài cái vừa định đẩy cửa ra rồi đi vào thì đột nhiên, một thanh ngang từ trên xà nhà lăn xuống, giám sát Lương sợ hết hồn, theo bản năng kéo anh ta lùi về sau hai bước, thanh ngang rớt xuống cửa đập thủng một cái hố to, bụi mù bay khắp nơi.
Suy Tử Vân bị giám sát Lương dùng sức lớn kéo lùi lại vài bước, anh ta lảo đảo rồi ngã bệt mông xuống đất, nhìn cái hố to kia mà trên trán túa đầy mồ hôi lạnh.
Tô Niệm Tinh nhìn thanh ngang mục ruỗng kia rồi lại nhìn xà nhà: "Đây là lắp không kỹ đi? Gãy rồi?"
Giám sát Lương híp mắt quan sát thanh ngang rồi nhíu mày: "Không phải sự cố mà là do người làm."
Tô Niệm Tinh nghiêng đầu nhìn về phía Suy Tử Vân: "Anh đã xui xẻo như vậy rồi, vậy mà còn có người muốn mạng anh nữa sao?"
Suy Tử Vân cười khổ: "Cái mạng quèn này tôi có đáng để người khác phải tốn công tốn sức sao? Chắc chắn là sự cố rồi."
Giám sát Lương lại không nghĩ như vậy: "Thanh ngang này đã được vài năm rồi, cho dù trực tiếp rơi xuống thì cùng lắm cũng chỉ bị thương chứ sẽ không lấy mạng người đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận