Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1221: Đợi Về Hương Giang Rồi Em Lại Bắt Đầu Bận Rộn Rồi Đây

Chương 1221: Đợi Về Hương Giang Rồi Em Lại Bắt Đầu Bận Rộn Rồi ĐâyChương 1221: Đợi Về Hương Giang Rồi Em Lại Bắt Đầu Bận Rộn Rồi Đây
Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn một vòng nhưng không tìm ra được tướng mặt có tính khiêu chiến cho nên đành từ chối khéo yêu cầu của mọi người.
Chiêu ngày hôm sau, cô và một nhóm người giám sát Lương ngồi phà rời khỏi Thâm Quyến.
Lúc trước khi đi, Lâm Kiến Quốc và Đào Đào đi tiễn bọn họ.
Lên phà rồi, gió biển thổi tới, đầu óc Tô Niệm Tinh cũng bắt đầu tỉnh táo hơn: "Đợi về Hương Giang rồi em lại bắt đầu bận rộn rồi đây."
Cuộc sống dạo chơi ở nội địa quá sảng khoái, gân như không phải xem quẻ mỗi ngày, ra đường đi dạo phố hoặc là ngắm phong cảnh, trải nghiệm cuộc sống đa dạng ở nhân gian, loại thích chí này chính là thứ mà thành phố lớn không có.
Giám sát Lương bật cười: "Mỗi năm anh đều có kỳ nghỉ, đến khi ấy sẽ đi qua đó cùng em, lần sau có thể đi Quế Lâm, không phải nói phong cảnh bên đó vô cùng đẹp hay sao?”
Tô Niệm Tinh vui vẻ: "Được chứ, em cũng thích Quế Lâm lắm”"
Phà càng đi càng gần, rất nhanh đã cập bến, các vệ sĩ phụ trách xách hành lý, bọn họ lên taxi rồi chạy về chỗ ở.
Hành lý được bày trong phòng khách, Tô Niệm Tinh cho các vệ sĩ nghỉ ngơi để bọn họ về nhà với người nhà mình, còn cô thì phụ trách dọn hành lý.
Các vệ sĩ đã vô cùng nhớ nhà rồi, sau khi có được câu trả lời, bọn họ tức tốc rời khỏi nơi đó. Tô Niệm Tinh liếc mắt nhìn căn nhà một vòng: "Em gái anh dọn phòng sạch thật đấy."
Hôm trước giám sát Lương đã đặc biệt gọi điện nhắc nhở em gái giúp căn phòng thông khí, phơi chăn, rồi lại dọn dẹp vệ sinh một lần, cho nên bây giờ căn phòng rất sạch sẽ và thoáng mát, có thể bớt việc cho bọn họ.
Giám sát Lương thuận tay quệt vào mặt bàn: "Chắc chắn không phải nó dọn đâu, nó thuê người dọn vệ sinh tới đấy."
"Em gái anh bận việc như thế, không muốn tự mình đi dọn cũng là chuyện rất bình thường thôi." Tô Niệm Tinh ra hiệu cho anh giúp mình xếp đồ: "Chúng ta vê Vịnh Repulse một chuyến trước đã nhé? Ra ngoài lâu như thế rồi cũng nên đi thăm ông ngoại anh chứ, nói với ông là anh đã tiêu tiền vào những chỗ nào rồi."
Giám sát Lương gật đầu rồi mang hết quà cho người thân ra sắp xếp.
Nghĩ đến quà tặng, anh liếc mắt nhìn xung quanh rồi lấy bình phong mà trước đó đã vận chuyển từ Bắc Kinh về đây ra khỏi thư phòng. Nhã Tĩnh chỉ giúp anh lấy bọc hàng về chứ không mở ra xem. Sau đó anh tự mình mở ra, xác nhận không có vấn đề gì mới cho đồ vào cốp sau.
Họ xách theo những món quà khác rồi cùng đi một chuyến tới Vịnh Repulse.
Vào tâm giờ này mọi người đều đã tan làm cả. Tô Tú Dung và các phu nhân nhà giàu đã đi hội họp, còn một mình Tô Ngọc Bạch ở nhà thôi, trông thấy bọn họ đến, ông ta lập tức đi ra đón.
Giám sát Lương kêu các vệ sĩ ở cửa giúp mình chuyển bình phong vào, Tô Ngọc Bạch nổi lên hứng thú: "Cái gì thế?"
Đợi khi nhìn thấy hai mặt của bình phong khác nhau, ông ta lập tức bật cười: "Đây là thêu hai mặt đấy hả? Không tồi, nó chính là báu vật của dân tộc Trung Hoa chúng ta đấy."
Giám sát Lương nhắc nhở ông ta nhìn từ bên cạnh, màu sắc cũng sẽ có sự khác biệt.
Tô Ngọc Bạch ngạc nhiên: "Cái này làm thế nào ấy nhỉ?"
"Đây là tam dị tú hai mặt, có thể dựa vào các góc độ khác nhau, hình ảnh nhìn ra cũng sẽ khác nhau." Tô Niệm Tinh giải thích.
Tô Ngọc Bạch gật đầu với vẻ hài lòng: "Kê bình phong ở chỗ này đi, khách tới nhà đều có thể nhìn thấy."
Các vệ sĩ chỉnh một góc độ tốt cho bình phong, Tô Ngọc Bạch càng nhìn lại càng thấy hài lòng.
Đợi ông ta thưởng thức đủ rồi mới hỏi bọn họ tới nội địa đã chơi những gì?
Không đợi giám sát Lương kịp mở miệng thì ông ta đã tự nói: "Lúc ông còn trẻ đã từng tới nội địa, đừng thấy kinh tế chẳng ra làm sao nhưng phong cảnh đúng là đẹp thật, Hương Giang hoàn toàn không thể so sánh được đâu.'
Giám sát Lương gật đầu: "Đúng ạ, bọn cháu đến Bắc Kinh thăm Cố Cung trước, không hổ là hoàng cung, kiến trúc nguy nga tráng lệ, sau đó lại tới Tứ Xuyên, phong cảnh ở bên đó rất giống tiên cảnh, không có dấu vết nhân tạo nào mà hoàn toàn được hình thành tự nhiên hết."
Anh không biết miêu tả cho lắm, chẳng qua, Tô Niệm Tinh đã sớm suy nghĩ đến điểm này từ trước rồi, vì thế cô đưa mấy bức ảnh đã rửa xong từ lâu cho Tô Ngọc Bạch để ông ta xem cẩn thận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận