Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 677: Vì Một Ca Khúc Mà Giết Người

Chương 677: Vì Một Ca Khúc Mà Giết NgườiChương 677: Vì Một Ca Khúc Mà Giết Người
Chú An cười đáp: "Bọn họ thà rằng tốn tiền một cách oan uổng chứ cũng không muốn con mình chết, bọn họ tới đây xem bói là để được yên tâm ấy mà."
Bà chủ nhà trọ lại không tài nào hiểu được: "Các người nói coi, có phải mấy đứa trẻ này có bệnh gì đó không vậy, một lời không hợp là bỏ nhà đi, không biết người lớn sẽ lo lắng hay sao?"
Tô Niệm Tinh lại cảm thấy đây không phải là vấn đề của con cái: "Bà khá cởi mở, yêu cầu đối với con cái không nghiêm khắc, nhưng có vài bậc phụ huynh lại coi con mình như công cụ kiếm tiền. Mấy đứa trẻ này gánh áp lực lớn chắc chắn sẽ bỏ nhà trốn đi rồi."
"Còn có một cô gái trẻ vì gia đình không đồng ý cho cô ta với bạn trai hẹn hò cho nên bỏ nhà đi luôn." A Trân cảm thấy mấy bậc phụ huynh này quá can thiệp vào vấn đề tự do yêu đương của con cái, đây cũng là nguyên nhân chính khiến cho các con bỏ nhà đi.
Qua vài ngày nữa, cuối cùng thì đồn cảnh sát Cửu Long cũng điều tra ra bằng chứng phạm tội của nghi phạm. Nghi phạm thừa nhận nạn nhân bị anh ta giết chết.
"ÁI Bài hát mà tôi hóa ra lại là hàng ăn trộm à, thật đáng ghét!" A Trân tức giận ấn vào nút tắt radio.
Tô Niệm Tinh thấy cô ta giận dữ mà có hơi buồn cười: "Tắt nó làm gì chứ, người phụ nữ kia đã kiện đối phương để đòi lại lợi nhuận từ ca khúc này, chúng ta có thể tiếp tục nghe mà."
Chú Minh cũng gật đầu theo: "Đúng đó, ca khúc này hay biết bao nhiêu, ca sĩ cũng không biết bài này là hàng ăn trộm mà, không cần thiết phải ghét nó đâu, chỉ có thể nói là lòng người xấu xa mà thôi."
"Đúng vậy, vì một ca khúc mà giết người, người này muốn nổi tiếng đến phát điên luôn rồi."
"Người trẻ tuổi thời nay chẳng có một chút lòng kiên nhẫn nào hết, hở tí là cầm dao xiên người, anh ta cũng không thèm nghĩ thử xem sau khi giết người thì chính bản thân anh ta sẽ phải ngồi tù. Sau mấy chục năm, anh ta ra ngoài còn có thể làm gì được nữa! Người cũng hỏng luôn rồi!"
Các hàng xóm láng giêng không có ai là không cảm khái.
Chú An nhìn thấy chú Minh đi ra ngoài: "Ông đi đâu đó?"
Chú Minh chẳng nói chẳng rằng mà cứ đi ra ngoài: "Tôi đi giúp chứ đi đâu, vụ án đã kết thúc rồi, có khả năng bà ấy cần giúp đỡ."
Các hàng xóm ông nhìn tôi, tôi nhìn ông.
Anh Minh bất chợt phản ứng lại: "Vậy là con sắp có mẹ kế à?"
Chú An gật đầu như thật: "Ông già nhà cậu không trông mong vào việc cậu có thể dẫn vợ về nhà nên ông ta quyết định tự mình ra trận rồi."
Các hàng xóm bật cười ha ha.
Giám sát Lương đi từ bên ngoài vào, gật đầu với Tô Niệm Tỉnh.
A Trân nháy mắt với anh: "Sir Lương lại tới tìm chị chủ của chúng tôi nữa hả?"
Tô Niệm Tinh huých vào người cô ta một cái: "Nghĩ linh tinh cái gì thế, sir Lương mang chứng minh thư cho tôi đó."
Các hàng xóm kinh ngạc: "Hả? Nhanh như vậy mà cô đã có thể xin được chứng minh thư rồi sao?" Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Đúng rồi, trước đây giúp Quách Vân Khởi tìm được giấy tờ nhà đất nên anh ta có tặng tôi một ít cổ phần, có thể làm chứng minh thư được rồi."
Lúc này, muốn lấy được chứng minh thư ở Hồng Kong có rất nhiều cách, một cách trong số đó chính là đầu tư sáu trăm vạn đô la Hồng Kong.
"Chỉ chủ, cô lợi hại quá đi mất!" A Trân ôm cô kêu oai oái.
Các hàng xóm láng giềng lập tức chúng mừng cô đã đạt được nguyện vọng.
"Sau này bà không sợ cháu về nội địa nữa rồi." Trước đây bà A Hương vẫn luôn nghe Tô Niệm Tinh nói đợi cô kiếm được đủ tiền sẽ về nội địa, chỉ sợ một ngày nào đó cô thật sự sẽ về đó.
Tô Niệm Tinh cười ha ha: "Cháu lấy được chứng minh thư rồi, về đó mới không phải ngồi tù đó, cháu còn gấp hơn mọi người nhiều."
"Nhưng cháu sẽ về đây, đúng chứ?" Bà A Hương hỏi với vẻ khẩn trương.
Những hàng xóm láng giềng khác cũng nhìn cô với vẻ chờ mong.
Tô Niệm Tinh cảm giác được sự quan tâm của mọi người, cô gật đầu: "Đúng rồi! Cháu sẽ về đây chứ ạ."
Thím An lập tức yên tâm: "Vậy thì tốt."
Các hàng xóm láng giềng luyến tiếc quán ăn của Tô Niệm Tỉnh, lại càng luyến tiếc con người cô hơn.
Nói chuyện phiếm với mọi người được vài câu, Tô Niệm Tinh lại cùng giám sát Lương đi đến cục di dân điền hồ sơ.
Người nộp đơn phải có giấy tờ chứng minh quyền sở hữu tài sản (Ví dụ: Giấy chứng nhận khoản tiết kiệm trong ngân hàng, giấy chứng nhận định giá bất động sản, giấy chứng nhận tài sản quỹ chứng khoán... ). Tô Niệm Tinh có bất động sản và 2% cổ phiếu ở Lệ Chi Oa nên hoàn toàn phù hợp với điều kiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận