Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 518: Đại Sư, Cô Thấy Thế Nào

Chương 518: Đại Sư, Cô Thấy Thế NàoChương 518: Đại Sư, Cô Thấy Thế Nào
Vụ án này nhanh chóng được các tờ báo lớn đưa tin, lúc này người dân mới hay biết, thì ra người chết không chỉ có một người phụ nữ, mà còn có những người khác.
Đọc báo xong, Tô Niệm Tinh im lặng thật lâu. Cô không thể ngờ được rằng sẽ có kẻ lợi dụng lòng lương thiện của phái nữ để thực hiện hành vi phạm tội.
Thím An đập tay lên bàn: "Thật nên phán tử hình cô ta! Loại người này mà vẫn còn mặt mũi mắng Tiểu Mỹ (tên giả) không có đạo nghĩ. Tôi nhổ vào!"
"Loại người này đã hư hỏng từ tận xương tủy rồi, không có chủ kiến, chuyện gì cũng nghe lời chồng."
Mãi đến khi giám sát Lương đến đây đưa tiền an ủi người cung cấp thông tin, tâm trạng buồn bã của Tô Niệm Tinh mới cảm thấy nguôi ngoai.
Dù sao đi nữa, lần này cô cũng coi như cứu được một người.
Buổi chiều, một cô gái xinh đẹp đến cửa hàng bánh bao của Tô Niệm Tinh nhờ Tô Niệm Tinh xem bói.
Cô ta không lớn tuổi, mới tốt nghiệp đại học, có hai offer đang chờ cô ta ký hợp đồng. Cô ta phiền não nên chọn bên nào.
"Tôi thích nhiếp ảnh, nhưng công ty cho mức lương quá thấp, tôi không có mấy đồng tiền dành dụm nên có lẽ phải sống trong căn hộ chia nhỏ một thời gian, còn phải thường xuyên ra ngoài lấy cảnh."
"Còn một phần công việc là làm lập trình viên, thu nhập sẽ ổn định hơn một chút, nhưng không có sức sáng tạo gì cả. Chuyên ngành đại học của tôi là máy tính, chuyên ngành đứng đầu mà, nghe nói rất có tiền đồ." Đám láng giềng cũng vây quanh, một người lập tức nói: "Chắc chắn là chọn làm máy tính rồi. Chuyên ngành đứng đầu, thu nhập cao. Con trai của đồng nghiệp chồng tôi học máy tính đây, mở một quán net kiếm lời được rất nhiều tiền. Đám thanh niên thời nay đều thích cái này."
"Tôi cũng cảm thấy nên chọn máy tính. Nghề nhiếp ảnh quá khó lăn lộn, ảnh của cô không được người ta chọn dùng thì cũng không ổn, không có năng khiếu thì không thể nào ngoi lên đứng đầu được."
"Trừ phi cô có thể quay phim, nhưng lĩnh vực này cần một đoạn thời gian rất dài mới trèo lên được. Hơn nữa cô còn không học chuyên ngành này, tương đương với bắt đầu từ con số không."
"Đúng đấy, chọn máy tính đi. Đã học đại học bốn năm rồi, không thể uổng phí. Hơn nữa cô đã đi làm rồi, dù sao cũng phải tự nuôi sống bản thân, đúng không?”
Đám láng giêềng nhao nhao bàn tán.
Mỹ nhân cũng lâm vào rối rắm, mong chờ nhìn Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô thấy thế nào?"
Tô Niệm Tinh không trả lời câu hỏi của cô ta mà gieo quẻ lục hào kim tiền, đoán chữ, sau đó lại nhìn tướng tay.
Lúc thu tay lại, cô thở dài: "Máy tính đúng là công việc ổn định, nhưng tôi không đề nghị cô nhận việc ở công ty này, lãnh đạo của công ty này không phải là người tốt, nhiêu năm sau sẽ không tăng lương, cô rất muốn từ chức, nhưng khi đó cô đã cưới chồng, sinh con phải nghỉ đẻ, không thể không kiên trì tiếp tục làm việc ở đó. Nhưng lãnh đạo sẽ liên tục mặt nặng mày nhẹ với cô, cô sinh con xong đang trong giai đoạn tĩnh dưỡng, sau khi quay về công ty làm việc ông ta sẽ liên tục hạ thấp cô, cuối cùng khiến cô bị trâm cảm." Bàn tay vàng của cô chỉ thấy được một kết quả, không thể thấy hướng đi của mỹ nhân nếu chọn công việc nhiếp ảnh. Cô xòe tay: "Cô tự quyết định đi. Dù sao đây cũng là việc quan trọng của cô."
Đám láng giềng đồng loạt há hốc miệng, bị trâm cảm ư? Kiên quyết không thể làm công việc này: "Đây là loại lãnh đạo gì vậy! Ăn tươi nuốt sống người ta à?"
"Đúng đấy! Thật tồi tệ!"
Mỹ nhân hít sâu một hơi: "Tôi muốn chọn nhiếp ảnh. Mặc dù có lẽ sẽ chịu khổ, nhưng tôi muốn thử một lần."
Tô Niệm Tinh cười cổ vũ cô ta: "Chỉ cần tâm trạng lạc quan một chút thì nhất định sẽ ổn thôi."
Tiên bước mỹ nhân, Tô Niệm Tinh lại nghênh đón một vị khách khác. Cô còn tưởng đối phương cũng đến tìm mình để xem bói, không ngờ đối phương lại muốn bàn chuyện làm ăn với mình.
Đám láng giềng lập tức tỉnh táo tinh thần: "Có phải mời cô ấy lên TV không?”
"Show giải trí radio Hương Giang đại sư đều tham gia hết rồi, có phải là chương trình mới không?”
Chàng trai lắc đầu: "Không phải, không phải là chương trình truyên hình. Tôi là người quản lý của Châu Hân Nghi, muốn mời cô làm khách quý, đến lúc đó sẽ xem bói cho ba khán giả may mắn có mặt tại trường quay. Không biết có được không?”
Tô Niệm Tinh không thể không thừa nhận rằng Hương Giang thập niên chín mươi thật sự rất có trí tưởng tượng. Một đại sư đoán mệnh như cô mà cũng được làm khách quý bước lên sân khấu buổi biểu diễn. Anh Phi thích theo đuổi thời thượng nhất kích động hỏi: "Châu Hân Nghi sắp mở buổi biểu diễn hả? Thế thì tôi nhất định sẽ ủng hộ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận