Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 515: Tôi Là Nhân Chứng

Chương 515: Tôi Là Nhân ChứngChương 515: Tôi Là Nhân Chứng
Giám sát Lương gật đầu: "Ừ. Thế thì cô chờ ở sở cảnh sát Tướng Quân Áo, chờ tôi điều tra xong lại đưa cô về."
Tô Niệm Tinh tất nhiên sẽ không phản đối. Cô vẫn rất quý trọng mạng nhỏ của mình, ngoan ngoãn đồng ý. ...
Tô Niệm Tinh đi vào sở cảnh sát Tướng Quân Áo, ngồi trong khu nghỉ ngơi của tổ trọng án.
Sở cảnh sát Tướng Quân Áo là sở cảnh sát thuộc phân khu Tây Cống, không có nhiều cảnh sát. Giám sát Lương đưa cô đến đây, sau đó đến sở cảnh sát Tây Cống điều động cảnh lực.
Vụ án này thoạt nhìn như có tiến triển, nhưng anh không thể đưa ra bằng chứng. Giám sát Lương nói rằng có người cung cấp thông tin đưa ra lời khai, nghi phạm giết người mà anh muốn bắt thường xuyên xuất hiện trong khu Vực này.
Mặc dù đây là vụ án của sở cảnh sát Vịnh Đồng La, nhưng sở cảnh sát Tây Cống cũng có nghĩa vụ hỗ trợ họ bắt giữ hung thủ.
Trải qua mười phút giao tiếp và khảo sát, giám sát Lương nhanh chóng triệu tập được nhân thủ, cảnh ti bên này điều động toàn bộ nhân thủ còn lại của tổ trọng án cho anh. Giám sát Lương cũng gọi cả đội ngũ của Vịnh Đồng La đến đây, chẳng qua khoảng cách khá xa nên cần mấy giờ mới chạy đến.
Nhìn từng chiếc xe cảnh sát chạy qua đường phố bên ngoài, Tô Niệm Tinh thở phào nhẹ nhõm. Nhiều người đồng thời xuất động như thế này, chắc chắn sẽ bắt được nghi phạm thôi nhỉ?
Dù sao cô cũng nhàn rỗi, thế là đi xem thành viên tổ trọng án Tướng Quân Áo thẩm tra xử lý án kiện.
Tổ này phụ trách vụ án Hoa Tuệ bị bắt cóc, bởi vì chuyên gia tâm lý vẫn không thể khiến Hoa Tuệ mở miệng nên cảm xúc của các thành viên đều rất bực bội.
Cảnh sát A bất mãn: "Mấy tên chuyên gia tâm lý này có thật sự đáng tin không? Làm việc lâu như vậy mà nạn nhân vẫn không mở miệng, chúng ta biết tìm nghi phạm bằng cách nào?"
Cảnh sát B vỗ vai anh ta: "Đừng sốt ruột, ít nhất chúng ta cũng cứu được nạn nhân."
Cảnh sát A cười khẩy: "Nếu giám sát Lương không dẫn chúng ta đi tìm thì dù cô ấy bị nhốt đến chết, chúng ta cũng sẽ không hay biết. Buổi sáng anh ấy còn hỏi tôi điều tra vụ án đến đâu rồi, tôi không có mặt mũi nào trả lời anh ấy"
Vụ án trong khu vực của mình bị sở cảnh sát nơi khác điều tra được, mình đã rất mất mặt. Lại cứ nạn nhân đã ở trong tay họ, vậy mà họ vẫn không thể điều tra được kẻ bắt cóc, càng mất mặt hơn.
Trong lòng cảnh sát B cũng rất thất vọng, anh ta đề nghị gọi người nhà của nạn nhân đến đây: "Có lẽ được gặp người thân, cô ấy sẽ mở miệng thì sao?"
Cảnh sát A lắc đầu: "Không được. Tôi vừa bảo sẽ gọi người nhà, cô ấy lập tức cầm cánh tay tôi ra sức lắc lư. Tôi đã điều tra tư liệu, mẹ cô ấy đang bị ốm nằm viện, chúng ta tốt nhất đừng nên nói cho bà ấy biết. Lỡ khiến bệnh tình của mẹ cô ấy trở nặng, cô ấy mà trách cứ chúng ta thì xong đời."
Cái này không được, cái kia cũng không được, hai cảnh sát đều rất nhức đầu, không khỏi thở dài. Hai người rảnh rỗi sinh nông nổi, thấy Tô Niệm Tinh vẫn ngồi một bên xem báo giấy, bèn tò mò lại gân: "Cô với giám sát Lương có quan hệ gì? Anh ấy điều tra phá án sao lại dẫn cô đi cùng?"
Đám cảnh sát này cũng thật thích hóng chuyện, Tô Niệm Tinh mỉm cười: “Tôi là nhân chứng."
Nghe vậy, cảnh sát A lập tức nổi hứng: "Giám sát Lương đang điều tra vụ án kỹ nữ bị sát hại, sao cô xác nhận nghi phạm đã chạy đến chỗ nhà xưởng bị bỏ hoang?"
Tô Niệm Tinh vò đầu: "Tôi không thể xác định. Chẳng qua lúc tôi đi taxi cảm thấy hắn ta rất khả nghi nên tôi báo với giám sát Lương, anh ấy cho rằng đối phương rất có khả năng là hung thủ."
Cảnh sát B quan sát Tô Niệm Tinh: "Sao tôi thấy cô trông quen quen nhỉ? Có phải cô là người đến bệnh viện thăm Hoa Tuệ không?"
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng vậy. Giám sát Lương dẫn tôi đến đây xác nhận nghi phạm, anh ấy muốn đi xem Hoa Tuệ trước nên tôi cũng đi theo đến đây."
Cảnh sát B đã hiểu, thì ra là vì lý do này. Anh ta quan sát Tô Niệm Tinh trong hình dạng hóa trang một lát, nếu không phải trông cô chẳng xinh đẹp gì cho cam thì anh ta sẽ cho rằng người phụ nữ này là bạn gái của giám sát Lương.
Cảnh sát A hâm mộ vô cùng: "Anh ấy may mắn thật, thế mà lại gặp được người dân nhiệt tình. Chúng ta thì hay rồi, ngay cả mặt mũi nghi phạm trông như thế nào cũng không biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận