Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 133: Mỹ Thực

Chương 133: Mỹ ThựcChương 133: Mỹ Thực
Tiểu Nhân nhìn về phía chị Trần với ánh mắt nghi ngờ: "Là chị đã nói cho cô ta biết?"
Vẻ kinh ngạc trong mắt chị Trần vẫn chưa kịp thu về, nghe thấy câu hỏi của em họ, cô ta suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu, vội vàng xua tay: "Không có, chị chưa từng nói với cô ấy."
Tô Niệm Tinh thấy cô ta nghi ngờ vì thế mới giải thích cho cô ta nghe: "Cô nhìn chữ mà anh ta viết là chữ 'Ngô, thiên khẩu là để hình dung người có tài ăn nói, nghề nghiệp của anh ta chẳng qua cũng chỉ quanh quẩn ở luật sư, tiêu thụ hoặc là giáo viên. Xét khả năng ăn nói của anh ta chắc chắn không phải là nhân viên tiêu thụ rồi."
Nhân viên tiêu thụ nói chuyện vẫn rất hiểu chừng mực, không có khả năng tính toán chi ly giống anh ta.
Luật sư nói chuyện tự nhiên sẽ mang theo thuật ngữ chuyên ngành, nhưng anh ta thì không, cho nên khả năng làm giáo viên là rất lớn.
Giáo viên có kiến thức rộng lớn nhưng lại không đủ sâu, cho nên lúc anh ta nói chuyện có một loại cảm giác mập mờ.
Tiểu Nhân miễn cưỡng chấp nhận lý do này của cô.
Trương Hồng Thắng nghe lý giải của cô rồi lại nhìn nhãn tự, anh ta hé miệng, rất lâu sau mới thở ra một câu: "Thần kỳ!"
Tô Niệm Tinh không để ý đến lời khen của anh ta mà nói tiếp: "Anh sống trong trường học, phòng không lớn, hơn một trăm thước, ở cửa sổ có đặt chậu trúc, ngụ ý là từ từ tiến lên."
Tiểu Nhân đã từng tới ký túc xá của anh ta, đôi mắt lập tức sáng ngời: "Đúng."
Cô ta chưa từng nói mấy chuyện này cho chị họ nghe nhưng vị đại sư này lại có thể bói ra được, có thể thấy đối phương quả nhiên có bản lĩnh.
Vẻ nghi ngờ ban đầu của cô ta đã biến thành năm phần tin tưởng, lại nôn nóng truy hỏi: "Còn nữa không?"
Thái độ của Trương Hồng Thắng thì lại hoàn toàn trái ngược với cô ta, đến ngay cả nơi ở của anh ta mà cô còn có thể bói ra được?
Vậy có phải cũng có thể bói ra được anh ta đã làm mấy chuyện đó ở ký túc xá hay không?
Tô Niệm Tinh thấy sắc mặt của anh ta trắng bệch, trong lòng lại có loại khoái cảm đã vạch trân kẻ xấu.
Cô nói tiếp: "Anh rất thích trẻ con, không phải là thích thường thôi đâu. Anh đã từng quấy rối một cô bé mười hai tuổi, mẹ của cô bé buôn bán ở chợ, còn cha cũng không có văn hóa gì cả..."
Chủ đề đột nhiên thay đổi khiến nụ cười trên mặt Tiểu Nhân biến mất hẳn, sau khi phản ứng lại được cô đã nói gì, cô ta theo bản năng nhìn về phía anh bạn trai.
Trong mắt đối phương lóe lên vẻ hoảng loạn.
Tiểu Nhân chỉ nghèo chứ không có ngu, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác sợ hãi.
Trong nháy mắt này, đột nhiên cô ta nhớ đến bé gái mười hai, mười ba tuổi mà anh bạn trai gặp được dọc đường, ánh mắt cứ luôn nấn ná lại trên người cô bé vài giây, trước đó cô ta còn tưởng anh thích trẻ con nhưng bây giờ nghĩ lại thì đó chính là lưu luyến, là dục vọng chiếm hữu biến thái mới đúng. Trương Hồng Thắng đứng bật dậy: "Cô ngậm máu phun người!"
Người xung quanh nghe thấy tiếng quát giận dữ này cũng theo bản năng nhìn qua.
Tô Niệm Tinh cũng không cam lòng yếu thế mà đứng dậy, cô cúi đầu nhìn về phía Tiểu Nhân: "Nếu cô không tin thì có thể tới chỗ ở của anh ta, anh ta có quay lại clip và lưu trong máy tính đấy. Cô tới nhà anh ta mở ổ D ra tìm tệp Angle' là có thể biết được lời tôi nói có phải thật hay không."
Lời cô nói khẳng định như vậy, Tiểu Nhân nhìn về phía anh bạn trai đã hơi lảo đảo kia, còn có gì mà không hiểu được nữa?
Cô ta cầm túi lên nhanh chóng rời khỏi nhà hàng, người đàn ông vừa định phản bác lời của Tô Niệm Tinh nhưng trông thấy phản ứng của Tiểu Nhân, anh ta cũng mặc kệ Tô Niệm Tỉnh, lập tức tuổi theo cô bạn gái.
Chị Trân sợ em họ chịu thiệt nên cũng xách túi lập tức đuổi theo, Tô Niệm Tinh không tham gia vào chuyện của bọn họ, sau khi đi đến quây thu ngân gọi điện thoại báo cảnh sát, cô lại ngôi xuống yên lặng thưởng thức mỹ thực vừa mới được bưng lên.
Vừa rồi Trương Hồng Thắng giống như làm thịt con dê béo mà ra sức gọi món, lúc này, món ngon đều đã được bưng lên bàn cả rồi, rất nhanh cái bàn đã được lấp đầy.
Một mình Tô Niệm Tinh hoàn toàn không thể ăn hết được nhiều thức ăn như thế, chỉ đành kêu nhân viên phục vụ giúp đóng gói mang về.
Cái khác không nói nhưng món ăn ở nhà hàng này thật sự rất ngon, không chỉ trang trí đẹp mắt mà nguyên liệu nấu ăn còn tươi ngon, cũng không thêm quá nhiều gia vị vào, có thể khiến người nếm được mùi vị gốc của món ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận