Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 707: Không Phải Vấn Đề Ở Trà Sữa Hỉ Lạc

Chương 707: Không Phải Vấn Đề Ở Trà Sữa Hỉ LạcChương 707: Không Phải Vấn Đề Ở Trà Sữa Hỉ Lạc
Giám sát Lương thuận theo tâm nhìn của cô qua bên đó, người đấy là Trân Tử Bàng, chính là đồng nghiệp của chị Helen.
Anh gật đầu: "Tôi hiểu rồi, cô chăm sóc bản thân cho tốt nhé."
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Giám sát Lương lật xem ghi chép về Trân Tử Bàng mà Đại Lâm đã làm, trà sữa đúng là do anh ta mua nhưng anh ta cũng không biết nên trong có thêm thành phần, hơn nữa đồ uống này được chia ngẫu nhiên nên anh ta cũng không biết cốc nào được thêm thuốc.
Bộ phận giám định đã làm xét nghiệm với tất cả các cốc trà sữa, có cốc đã mở và có cốc thì vẫn chưa.
"Theo chúng tôi vê đồn cảnh sát hợp tác điều tra đi."
Mọi người bắt đầu oán trách: "Chúng tôi chỉ có mỗi ba ngày đi theo đoàn thôi đấy, không phải đều phải trải qua ở đồn cảnh sát hết đấy chứ? Thế cũng xúi quẩy quá rồi."
Có một người phụ nữ liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh: "Các người chắc chắn lời cô ta nói là thật sao? Lỡ như cô ta bói sai thì sao hả?”
Đại Lâm còn chưa kịp trả lời chị Helen đã giơ tay đỡ trán, trên gương mặt toàn là mồ hôi, mọi người lập tức vây quanh lại gần: "Chị Helen? Chị Helen? Chị không sao chứ?”
Đại Lâm hỏi phản ứng của cô ta và biết được đầu cô ta có hơi choáng váng, còn thấy hơi buồn nôn, hai tay cô ta kéo quần áo: "Nóng quá, các người không thấy nóng sao?" Đại Lâm lập tức hiểu ra: "Trước đó cô đã uống mấy hớp nên có khả năng là thuốc đã phát huy tác dụng, tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện rửa ruột trước.
Anh ta gọi Quan Thục Huệ cùng mình khiêng người lên xe để chở đến bệnh viện.
Những người khác thì lại bị đưa về đồn cảnh sát hỗ trợ điều tra.
Đợi người đi rồi, A Trân mới thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Trời đất ơi, lần này quán trà sữa Hỉ Lạc xảy ra chuyện lớn rồi."
"Không phải vấn đề ở trà sữa Hỉ Lạc." Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Cũng đều là trà sữa như nhau nhưng cô xem những người khác uống vào đều không có phản ứng gì cả, chỉ có mỗi mình chị Helen là xảy ra chuyện, chứng minh chỉ có mỗi cốc của cô ta là có vấn đề thôi, đây là do người làm."
A Trân nghe được lời nhắc nhở của cô cũng chợt nhớ ra: "Đúng ha, nguyên liệu pha chế trà sữa đều được sản xuất hàng loạt cơ mà, nếu một cốc có vấn đề thì tất cả những cốc khác đều có vấn đề hết. Ôi chao, người hại cô ta chính là đồng nghiệp của cô ta đi."
Tô Niệm Tinh cười bảo: "Vẫn chưa tính là ngốc cho lắm."
Hứa Bát San lại không thể lý giải được: "Không phải bọn họ cùng một công ty hay sao? Tại sao lại phải hại đồng nghiệp chứ?"
"Đồng nghiệp cũng có xung đột lợi ích mà, chắc chắn là chị Helen này thăng chúc tăng lương đã cản đường của người khác." A Trân tỏ ra rất trải sự đời: "Trước đây cái quán mà tôi từng làm thuê ấy, ông chủ thăng chức cho A thì B đố ky với A, B không chịu làm việc chăm chỉ mà cố tình không làm gì cả, cuối cùng A tố cáo với ông chủ, ông chủ bù cho B một tháng tiền lương rồi cho anh ta nghỉ việc luôn."
Bà A Hương gật đầu: "Có lợi ích thì sẽ có xung đột, rất bình thường thôi." Tám giờ tối, Tô Niệm Tinh mang đồ ăn đến đồn cảnh sát, mấy người kia vẫn còn đang hỗ trợ tổ trọng án điều tra, bộ phận giám định cũng đã cho ra kết quả xét nghiệm rồi.
Trong cốc trà sữa của chị Helen quả thật có thuốc kích dục, người gây án chính là Trân Tử Bàng. Tuy rằng trà sữa được được mọi người lấy ngẫu nhiên, nhưng trà sữa của chị Helen lại do chính tay Trân Tử Bàng đưa cho cô ta, ống hút cũng đã được cắm sẵn và thuốc đã được đổ vào thông qua ống hút.
Lý do Trân Tử Bàng hại chị Helen cũng rất đơn giản thôi, hai người họ cùng nhau cạnh tranh vị trí tổ trưởng, kết quả quản lý lại chọn chị Helen. Trần Tử Bàng ghen ty với chị Helen đã được thăng chức, cho rằng cô ta dựa vào nhan sắc để lên chức cho nên đã bỏ thuốc kích dục vào trong đồ uống của cô ta, khiến cô ta phải xấu mặt trước đám đông. Đến khi ấy nói không chừng cô ta sẽ từ chức.
Mọi người đều chửi Trần Tử Bàng nham hiểm: "Thật sự không ngờ cậu ta lại là loại người này đấy."
"Năng lực làm việc của chị Helen mạnh, nhân phẩm tốt, bình thường luôn mua trà chiêu cho mọi người, lại còn rất quan tâm mọi người nữa chứ, quản lý chọn chị ta thì tôi chính là người đầu tiên tán thành này."
"Đúng đó, anh ta keo kiệt nhỏ nhen, lần nào anh ta phụ trách hạng mục cũng cần các bộ phận khác phối hợp với anh ta, nhưng trái lại, anh ta luôn luôn ra sức khước từ, dựa vào cái gì chúng ta phải hợp tác làm việc với anh ta chứ, đến lúc chậm trễ tiến độ, anh ta còn trách chúng ta, anh ta cũng không biết xấu hổ tí nào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận