Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 754: Canh Rất Tươi

Chương 754: Canh Rất TươiChương 754: Canh Rất Tươi
Tô Niệm Tinh hiểu rồi, hóa ra là anh giận dữ vì chuyện này: "Bình thường em quả thật bói toán rất linh, nhưng buổi sáng hôm qua thật sự không tài nào bói ra được. Bọn họ nghi ngờ em vì sự an toàn của mình nên mới cố tình không bói cũng là chuyện rất hợp lý đấy chứ."
Giám sát Lương thấy cô vẫn còn đang nói giúp cho bọn họ bèn nắm tay cô: "Họ không hiểu em cho nên mới hiểu lầm, lần sau sẽ không như vậy nữa đâu."
Tô Niệm Tinh gật đầu, ra hiệu cho anh uống canh.
Giám sát Lương lại cầm thìa lên: "Canh rất tươi."
Canh baba được hầm thành màu trắng sữa và được ninh trên lửa lớn, trên bê mặt canh còn có hành hoa khiến người vừa nhìn vào đã thấy thèm rỏ dãi rồi. Anh uống một hớp, vị tươi ngon này thật sự đi vào tận tim gan.
Tô Niệm Tinh thấy anh thích mà hơi ngại ngùng: "Canh không phải do em nấu đâu."
Giám sát Lương lại rất hài lòng: "Em đi chợ chọn thức ăn rồi lại kêu đầu bếp nấu vài tiếng, sau đó còn mang qua đây cho anh, vẫn là rất có lòng.”
Ánh mắt dịu dàng của anh ấm áp như trời xuân êm đềm, ý cười nhẹ nhàng trong đáy mắt tràn ra khiến trong lòng Tô Niệm Tinh mềm nhũn, cô cầm đũa lên gỡ mai baba giúp anh: 'Ăn thịt đi, cho dù canh có dinh dưỡng bao nhiêu thì cũng không dinh dưỡng bằng thịt đâu."
Cô gắp một miếng thịt baba, giám sát Lương lại bảo cô ăn trước: "Em cũng nếm thử đi."
Tô Niệm Tinh bỏ vào miệng mình, thịt baba mềm mềm trơn trơn, quả thật rất ngon.
Cô muốn đổi thành hai chiếc đũa nhưng khi tới lại chỉ mang có đúng một đôi, giám sát Lương lại giục cô: "Mau gắp cho anh một miếng."
Tô Niệm Tinh chỉ đành dùng đôi đũa ấy gắp một miếng thịt baba cho anh, đôi mắt của giám sát Lương sáng ngời: "Ngon quá! Sau này anh phải học cách hầm canh baba từ đầu bếp quán em mới được, sau này em muốn uống canh thì anh có thể nấu cho em ăn."
Tô Niệm Tinh thấy anh dính nước miếng của mình mà vội gật đầu lung tung: "Được."
Thịt baba cũng không nhiều, chỉ ăn được vài miếng đã hết, giám sát Lương nhìn cô với vẻ muốn nói lại thôi.
Tô Niệm Tinh cho rằng anh còn muốn ăn nữa mà trái tim lại mềm nhữn, bảo: "Ngày mai em sẽ hầm nữa cho anh, em nay em dậy muộn quá, cả chợ chì còn mỗi hai con baba còn sống thôi."
Giám sát Lương siết chặt cái thìa rồi lắc đầu: "Không phải!"
Tô Niệm Tinh nhìn anh với vẻ nghi ngờ: "Vậy tại sao anh lại nhìn em như vậy?"
Giám sát Lương mím môi, rất lâu sau dường như mới đưa ra được quyết định: "Em vì nghe lời mà đám người Trương Chính Bác nói nên mới quyết định ở bên anh phải không?"
Tô Niệm Tinh sững sờ, lời Trương Chính Bác nói á?
"ý anh là tiền thưởng, cả nhà với mấy chuyện khác ấy hả?"
Giám sát Lương gật đầu, anh muốn giả vờ như không biết nhưng lại cảm thấy mình làm như vậy giống như đang trộm đi một thứ vốn không thuộc về mình, khiến cho anh ăn ngủ đều bất an.
Nếu cô thật sự vì biết ơn mà ở bên cạnh anh vậy thứ tình cảm như vậy có thể kéo dài được bao lâu, hà tất phải tự lừa mình dối người chứ.
Nhắc đến chuyện này là Tô Niệm Tinh còn muốn hỏi anh đây: "Anh làm nhiêu chuyện cho em như vậy tại sao lại không nói với em?”
Giám sát Lương nhìn cô với vẻ nghi ngờ: "Làm nhiều chuyện cho em như vậy? Không phải đâu, anh bù đủ một trăm vạn đô la Hồng Kông là để em kiếm được thêm ít tiền, có thể sớm lấy được giấy chứng nhận thường trú ở Hương Giang mà không cần về nội địa nữa.
Anh sửa sang lại nhà cửa cho em thuê chỉ là vì không muốn em phải ở trong môi trường bức bối như vậy, anh muốn em sống thoải mái hơn một chút, như vậy thì tâm trạng của em mới tốt hơn, lúc đối mặt với anh cũng sẽ tươi cười đon đả.
Anh tập nấu món Tứ Xuyên với món Bắc Kinh cũng là vì anh muốn trau đồi kỹ năng bếp núc của mình, trước khi quen biết em, anh còn đang học nấu món Quảng Đông với món Hoài Dương nữa đấy.
Đây là sự theo đuổi của anh đối với sở thích của mình, chứ không liên quan gì đến em."
Liên tiếp nói nhiều như vậy khiến anh có hơi mệt, bất tri bất giác, giọng điệu cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: "Mỗi một việc mà anh làm đều xuất phát từ lòng ích kỷ của mình, em vẫn còn trẻ tuổi, có rất nhiều đạo lý còn chưa hiểu cho lắm, dễ dàng bị một vài chuyện nhỏ nhặt làm cho cảm động mà hiểu lầm loại cảm giác đó chính là yêu, sau đó đầu óc nóng lên muốn hẹn hò với anh.
Thế này là không đúng! Cảm động không phải yêu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận