Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 257: Có Phải Kết Quả Không Tốt Không

Chương 257: Có Phải Kết Quả Không Tốt KhôngChương 257: Có Phải Kết Quả Không Tốt Không
Người phụ nữ không hề nghi ngờ chuyện con gái mình yêu sớm cho nên cũng không ngạc nhiên chút nào, bà ta nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh, muốn được nghe đối phương phân tích kết quả.
Tô Niệm Tinh lại kêu bà ta đừng vội: "Có phải con gái bà đang ở nhà không? Tôi hy vọng bà có thể dẫn cô ấy qua đây, tôi muốn đích thân nói chuyện với cô ấy."
Người phụ nữ sững sờ, lại có hơi khó hiểu: "Có phải kết quả không tốt không?”
Tô Niệm Tinh ra hiệu cho bà ta chớ có sốt ruột: "Bà muốn thay đổi vận mệnh của con gái bà, nếu như cô ấy không tin bà vậy quẻ tượng này của bà coi như xem uổng phí, nhưng nếu để tôi nói, độ đáng tin chắc hẳn sẽ cao hơn một chút."
Ở trong lòng của cô gái này, mẹ ruột đang chia rẽ uyên ương cho nên phản kháng sẽ rất mãnh liệt, nhưng Tô Niệm Tinh lại có thể khiến cô ta tâm phục khẩu phục.
Người phụ nữ gật đầu: "Được, bây giờ tôi sẽ về gọi con bé ngay."
Đợi người đàn bà đi rồi, Tô Niệm Tinh lại xem bói cho người thứ hai.
Thật trùng hợp, người tới xem bói này cũng gặp phải vấn đề con trai đang hẹn hò: "Con trai tôi đã lên đại học rồi, theo lý mà nói thì tôi không nên can thiệp vào chuyện hẹn hò của nó, nhưng nó cũng tiêu quá nhiều tiền rồi.
Mỗi tháng, tôi cho nó ba nghìn đô la Hồng Kông, sống trong trường học, phí ở trọ tính riêng, chỉ cần phí ăn cơm và tiền đi lại. Nhiều tiền như vậy đã đủ cho nó tiêu rồi, nhưng nó lại lén lút đi làm việc ở quán bar." Nói đến đây, ông ta lại có hơi khó mở lời: "Sinh viện đại học không chăm chỉ đi học mà lại đi bán rượu, suýt chút nữa đã khiến tôi tức chết rồi."
Mọi người phát ra tiếng hô kinh ngạc, đứa con trai này còn nghiêm trọng hơn đứa con gái kia. Dù sao thì bên kia cũng chỉ là ảnh hưởng đến việc học hành, còn bên này không chỉ chậm trễ việc học mà còn bị lừa tiền nữa.
Tô Niệm Tinh xem xong chỉ tay cho ông ta, vẻ mặt lại có hơi kỳ quái, cô kêu ông ta cũng gọi cả con trai mình tới đây: "Tôi muốn nói chuyện với anh ta."
Người đàn ông có hơi thấp thỏm: "Chưa chắc nó đã chịu tới đâu, bây giờ đang ở nhà ngủ rồi."
Mọi người đều hiểu, anh ta đi làm ca đêm nên ban ngày không thể không ngủ bù, thường xuyên như vậy, việc học cũng sẽ chậm trễ. Lỡ như bị trường đại học đuổi học vậy tương lai cũng khỏi cần nghĩ nữa, cũng chẳng trách phụ huynh sẽ nổi giận.
Tô Niệm Tinh cười bảo: "Ông cứ nói với anh ta là Đồ Thiến Thiến đang ở đây."
Người đàn ông hơi sững sờ: "Đồ Thiến Thiến? Sao cái tên này nghe qua cứ thấy quen tai thế nhỉ?"
Không đợi Tô Niệm Tinh nhắc nhở, đột nhiên người đàn ông chợt nhớ ra: "Cô ta đã từng tới nhà tôi rồi. Không phải cô ta chính là bạn gái của con trai tôi đấy chứ? Lớn lên điềm tĩnh như thế mà lại là một tên lừa đảo à. Thời buổi này con gái đúng là ghê gớm thật."
Tô Niệm Tinh giơ tay ngăn cản suy đoán của ông ta: "Ông cứ nói đã nhìn thấy cô ta mua trà sữa ở bên này chứ đừng nói thêm gì cả."
Người đàn ông hiểu ra: "Được, bây giờ tôi sẽ đi gọi người tới đây ngay." Các thực khách thảo luận sôi nổi, không ai chịu rời đi, nhưng bọn họ cũng không tiện xem náo nhiệt miễn phí, vì thế ai cũng mua một ít đồ uống với thức ăn, đứng ở bên ngoài quán ăn đợi một lúc, khi nào người tới thì lại vào trong quán hóng chuyện, còn bây giờ cứ để các thực khách ăn sáng trước đã.
Đợi được hơn bốn mươi phút thì hai bên mới dẫn được người qua đây.
Cậu trai kia nhìn thấy cô gái, vẻ mặt lập tức mừng rỡ: "Đồ Thiến Thiến, em thật sự ở đây sao?"
Đồ Thiến Thiến nhìn thấy cậu trai cũng hơi xấu hổ: "Em tới bên này xem bói, mẹ em nói em đã trúng thưởng."
Người phụ nữ liếc mắt ra hiệu cho Tô Niệm Tinh, có thể thấy được bà ta đã lừa con gái mình tới đây.
Cậu trai kia cười bảo: "Vậy anh mời em ăn sáng được không?”
Nói rồi, anh ta đi tới quầy thu ngân và chọn vài phần điểm tâm, thậm chí ngay cả phần của mẹ Đồ Thiến Thiến cũng được mua nốt.
Cha của cậu tra nhìn thấy một màn này cũng thấy phức tạp vô cùng.
Xem chừng, con trai ông ta thật sự rất thích cô gái này, chỉ là không biết tại sao cô gái này tuổi tác vẫn còn nhỏ như vậy, còn chưa tốt nghiệp trung học (ở Hương Giang, trung học và cao học đều được gọi chung là trung học) mà tại sao lại biết tiêu tiên như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận