Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 808: Ngân Hàng Nào Định Vận Chuyển Tiền Vào Hôm 27 Tháng 7 Vậy

Chương 808: Ngân Hàng Nào Định Vận Chuyển Tiền Vào Hôm 27 Tháng 7 VậyChương 808: Ngân Hàng Nào Định Vận Chuyển Tiền Vào Hôm 27 Tháng 7 Vậy
Cảnh sát Hương Giang ngay lập tức phong tỏa hiện trường, nhưng bất đắc dĩ là đối phương đã sớm tính toán kỹ mà bỏ trốn mất dạng rồi.
Danh tiếng của đội cảnh sát lập tức bị quét sạch, mà đây vẫn chưa phải là điều khiến người tức tối nhất.
Sau đó, Hứa Thiếu Phú lại sử dụng lô tiền đó ở ngân hàng rồi bị cảnh sát bắt giữ, nhưng vợ của Hứa Thiếu Phú lại đi khắp nơi rải tiền tìm luật sư, tìm cao nhân, dưới sự vận động và khởi tố kiên trì không ngừng nghỉ của bọn họ, tòa án Hương Giang thấy bằng chứng không đủ nên đã rút phán quyết đối với Hứa Thiếu Phú về, cho anh vô tội và tại ngoại.
Mà Hứa Thiếu Phú lại quay sang khởi tố ngược lại tòa án Hương Giang và đòi bồi thường. Cuối cùng, tòa án Hương Giang phải bồi thường tám trăm vạn đô la Hồng Kông làm phí tổn thất tinh thần cho anh ta.
Chuyện này đã khiến đội cảnh sát Hương Giang mất sạch mặt mũi trước thế giới.
Tô Niệm Tinh rút tay về rồi thở dài một tiếng, rất nhanh sau đó đã nói thẳng chuyện lớn này ra: "Ngày 27 tháng 7, sân bay Khải Đức, năm tên cướp sẽ cướp xe chở tiền."
Đây cũng là lân đầu tiên Tô Ngọc Bạch được nhìn thấy Tô Niệm Tinh xem bói, trước đây ông ta cũng đã từng thấy mấy vị đại sư đoán mệnh mà bạn già của mình mời tới, bọn họ nói chuyện mập mờ khó hiểu lắm, cũng sẽ không nói được quá mức chỉ tiết gì.
Dùng ngôn ngữ của bọn họ thì là "không dám tiết lộ thiên cơ, tránh cho bị trời phạt." Nhưng Tô Niệm Tinh lại có thể bói ra được cụ thể như vậy.
Tô Ngọc Bạch nhíu mày: "Ngày 27 tháng 7? Vậy không phải là ngày kia rồi hay sao? Ngân hàng nào định vận chuyển tiền vào hôm 27 tháng 7 vậy?"
Anh Nhất là người quản lý cảnh sát cho nên thật sự cũng không hiểu rõ quỹ đạo hành động của ngân hàng cho lắm.
Giám sát Lương nghĩ đến một chuyện: "Năm ngoái ở sân bay Khải Đức cũng gặp phải một vụ cướp tương tự, nhưng mấy người kia cướp đồng hồ hãng trị giá ba nghìn vạn đô la Hồng Kông, tuy rằng không có bằng chứng chứng minh nhưng thông qua sự điều tra của các cảnh sát, cho thấy rất có khả năng vụ án này có dính líu đến Hứa Thiếu Phú."
Phú hào Hương Giang hận loại phần tử điên cuồng như Hứa Thiếu Phú này nhất.
Tô Ngọc Bạch đã quyên góp không ít tiền cho đội cảnh sát cũng là vì muốn bọn họ có thể tăng cường quản lý và bắt gọn mấy phần tử xấu này lại.
"Lần này có khả năng vẫn là Hứa Thiếu Phú nữa sao?" Tô Ngọc Bạch hỏi Tô Niệm Tinh.
Ngược lại, Tô Niệm Tinh cũng không hề che giấu: "Là anh ta, làm gì là làm đến cùng luôn."
Vẻ mặt của anh Nhất rất nặng nề: "Tôi sẽ khuyên công ty bảo vệ lùi lại một ngày, nếu như bọn họ kiên quyết muốn vận chuyển vào ngày kia vậy phải tăng cường tuần tra lên."
Nhân viên bảo vệ của công ty bảo vệ Hương Giang hộ tống xe chở tiền có thể mang theo súng, nhưng súng mà bọn cướp dùng lại tốt hơn súng của mấy công ty bảo vệ này nhiều.
Trên đường trở về, Tô Ngọc Bạch ngồi chung một xe với giám sát Lương. Ông ta nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Phú hào Hương Giang toàn dùng đại sư phong thủy thôi, cháu xem bói chuẩn như vậy nhưng lại không am hiểu phong thủy, thật sự có hơi đáng tiếc đấy.
Cháu muốn kiếm được tiền thông qua bói toán thì không nhất thiết cứ phải làm việc cho các phú hào mà có thể đi trên con đường bình dân, giống như mấy minh tinh kia ấy. Cháu có thể khiến người gặp dữ hóa lành, phòng tránh nguy cơ từ sớm.
Giới hạn của cháu còn cao hơn mấy đại sư phong thủy kia nhiều, hơn nữa, đã có danh tiếng rồi thì việc kinh doanh quán ăn của cháu nhất định sẽ nổi như cồn, cứ tiếp tục duy trì như vậy cũng được."
Trước đây Tô Niệm Tinh cũng có suy nghĩ như vậy đấy nhưng so với đi trên con đường bình phàm thì tiền mà phú hào trả nhiều hơn hẳn mà.
Lẽ nào cô không thể tranh thủ kiếm của mấy người đó được sao?
Cho dù bọn họ không thể cho cô năm trăm vạn đô la Hồng Kông mỗi năm như Hà tiên sinh nhưng ít nhất bình thường cũng có thể tới tìm cô xem bói một quẻ mà.
Giám sát Lương chần chừ: "Ông ngoại, nếu như A Tinh bói chuẩn vậy mấy phú hào kia chắc hẳn cũng muốn tìm cô ấy xem bói đi?"
Tô Ngọc Bạch gật đầu: "Ngược lại cũng có khả năng đấy nhưng cháu phải biết, các phú hào ra vào đều có vệ sĩ đi theo, xác suất xảy ra sự cố vẫn rất thấp đó."
Ông ta nghiêng đầu nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Cháu có thể mượn chuyện lần này để lăng xê bản thân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận