Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1212: Đại Sư, Có Phải Tại Con Dâu Tôi Không

Chương 1212: Đại Sư, Có Phải Tại Con Dâu Tôi KhôngChương 1212: Đại Sư, Có Phải Tại Con Dâu Tôi Không
"Đại Hoa quá thành thật, không thể đẻ được thì ly hôn, lấy người khác là xong, nhưng mà cậu ta tốt quá, khăng khăng không chịu bỏ đấy!"
"Cũng chưa chắc đã là vợ Đại Hoa có vấn đề đâu nhé, có khả năng là khí của hai người họ không hợp. Tôi nghe nói có đôi vợ chồng làm kiểu gì cũng không có con được nhưng sau khi ly hôn, cả hai lại tự có con riêng của mình đấy nhé."...
Bọn họ nói tiếng địa phương nên đám người giám sát Lương hoàn toàn không nghe hiểu được gì cả, tiếng thảo luận càng lúc càng lớn, gần như có thể húc bay cả nóc nhà, y tá trong bệnh viện qua đây nhắc nhở, ngược lại còn bị bọn họ chửi té tát, y tá ấm ức chạy đi.
Thẳng đến khi Tô Niệm Tinh buông tay ra thì tiếng nói chuyện mới dần dần lắng xuống.
Cô đeo găng tay vào, còn chưa đợi cô kịp mở miệng thì Quách Thúy Hoa đã sáp lại gần với hai mắt chờ mong, sốt ruột hỏi: "Đại sư, có phải tại con dâu tôi không?”
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng, trong lúc nhất thời cũng không biết phải giải thích thế nào nữa.
Cô ở Hương Giang cũng đã từng xem bói cho không ít người không thể sinh nở, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp được trường hợp kiểu này đấy.
Cô lắc đầu nói không phải tại con dâu của bà ta rồi quay đầu lại nhìn về phía Đại Hoa: "Cho đến bây giờ, anh với vợ anh vẫn chưa động phòng, có đúng không?"
Câu này vừa thốt ra đã khiến tất cả mọi người đều sững sờ, họ nhìn Đại Hoa với vẻ khó tin, sau đó ánh mắt dịch xuống dưới, nhìn về bộ phận không tiện nói ra kia.
Không biết là ai phát ra một tiếng cười trước.
Quách Thúy Hoa bực mình, định lườm qua đó nhưng lại không biết là ai, cuối cùng chỉ đành lườm hết cả đám một lượt mới cảm thấy hả hê.
Bà ta nhìn về phía con trai út rồi quan sát đối phương một lượt từ trên xuống dưới: "Không phải con đã đến bệnh viện kiểm tra rồi sao? Có phải bác sĩ nói con không có vấn đề gì không?"
Đại Hoa sững sờ một lúc rồi gật đầu: "Đúng rồi, con không có vấn đề gì cả."
Anh ta quay đầu khiển trách Tô Niệm Tinh xem bói không linh: "Cô bói nhầm rồi, gần như ngày nào hai chúng tôi chẳng nằm chung một giường."
Tô Niệm Tinh đối diện với ánh mắt thẳng thắn của anh ta mà trong lúc nhất thời không biết nên cười hay nên thương hại nữa.
Nội địa vẫn bỏ qua môn giáo dục giới tính, nhất là Đại Hoa còn mất cha từ nhỏ, anh ta chỉ cần vùi đầu vào học hành chứ không cần phải lo kế sinh nhau, ở nhà cũng không có người nào phổ cập kiến thức về phương diện này cho anh ta, nhưng cứ cố tình, cô vợ mà anh ta gặp được cũng giống anh ta nốt."
Cô vuốt trán với vẻ bất đắc dĩ: "Động phòng mà tôi nói không phải ý nghĩa ngoài mặt chữ.”
Sau đó cô quay đầu nhìn về phía ông chủ xưởng thân: "Ông phổ cập kiến thức cho anh ta hộ tôi cái."
Ông chủ xưởng than đối diện với tầm nhìn của cô rồi mới đột ngột hiểu ra được ý ám chỉ của đối phương. Ông ta nhìn về phía em trai với vẻ khó tin rồi lại quay đầu nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Không thể nào? Nó là tiến sĩ cơ mà."
Tô Niệm Tinh nhún vai: "Nhưng anh ta không phải tiến sĩ sinh học."
Trong lúc nhất thời, cả phòng bệnh lặng ngắt như tờ, cuối cùng, vẫn là Quách Thúy Hoa dẫn đầu phá vỡ sự yên tĩnh này trước.
Bà ta vỗ mạnh một phát vào lưng con trai út: "Thằng ngốc này, sao đến ngay cả... chuyện đó mà con cũng không biết hả? Con... con muốn mẹ tức chết đúng không?”
Bà ta tức đến mức nói năng lộn xộn, rất muốn cần gậy đánh con trai út một trận nhưng bà ta thật sự rất thương người con này, đến cuối cùng vẫn không nỡ ra tay mà vừa tức vừa cười: "Thằng đần này, mày làm mẹ tức chết mất thôi, về nhà kêu anh mà dạy mày tử tế lại mới được."
Những người khác lập tức cười ầm lên: "Trời đất ơi, đây vẫn là lần đầu tiên tôi gặp phải loại chuyện này đấy."
"Chẳng trách mà vợ Đại Hoa mãi vẫn không có bầu, cô ta bầu được mới là lạ ấy chứ?"
"Hai vợ chồng này đúng là hề! Vậy mà lại không biết một tí gì hết trơn, thế hai người kết hôn làm gì hả?"...
Tiếng thảo luận liên tiếp vang lên, đúng lúc này, cử phòng bệnh bị người đẩy ra, cả căn phòng lập tức yên tĩnh, bọn họ quay đầu nhìn về phía người tới.
Chỉ thấy Lâm Kiến Quốc đứng ngay cả cửa, anh ta chỉ gõ cửa mang tính tượng trưng thôi: "Xin hỏi ai là Quách Đại Phú?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận