Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1286: Sao Lại Bận Như Vậy

Chương 1286: Sao Lại Bận Như VậyChương 1286: Sao Lại Bận Như Vậy
Cô đang tính toán thì giám sát Lương đẩy cửa đi vào, cô lập tức đặt công việc qua một bên, nở nụ cười với anh: "Về rồi hả? Gần đây rất bận phải không?”
Ánh mắt của giám sát Lương sâu thẳm, anh kéo cà vạt, cúi người giữ gáy cô rồi hôn xuống...
Lúc Tô Niệm Tinh tỉnh dậy thì trời đã sáng trưng rồi, tối hôm qua quần nhau cả một đêm, ngay cả một câu cô còn chưa kịip nói với anh thì thôi, cô nhìn mảnh giấy ở đầu giường, anh có việc nên đi trước rồi, thậm chí còn không kịp chuẩn bị bữa sáng.
Tô Niệm Tinh cũng không đến mức không ăn bữa sáng mà anh nấu thì không được, sau khi đánh răng rửa mặt xong thì đám người Đại Đao cũng tới, còn đặc biệt mua sẵn đồ ăn sáng cho cô.
Sáng nay giám sát Lương đã gọi điện thoại dặn dò Đại Đao như vậy.
Ăn sáng xong, cô đến cửa hàng xem bói cho khách.
Liên tiếp mấy hôm đều là như vậy, ngoại trừ buổi tối có thể gặp được người ra thì ban ngày hoàn toàn không thấy mặt đâu, xem chừng nhiệm vụ của anh rất gian khổ, Tô Niệm Tinh bắt đầu lo lắng, có một đêm cô còn đặc biệt giữ lại một quẻ đợi anh về, nhưng vẫn chỉ có thể bói ra được cảnh tượng hôn lễ như cũ, nói cách khác là lần này anh sẽ không xảy ra chuyện.
Tô Niệm Tinh cuối cùng cũng thấy yên tâm hơn rồi: "Vụ án mà gần đây anh đang điều tra rất khó sao? Sao lại bận như vậy?”
Đây vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh bận thành ra như thế.
Giám sát Lương nói với cô về kiểu ma túy mới xuất hiện trên thị trường: "Lô hàng này được vận chuyển từ nước ngoài vê. Mấy hôm trước anh đề ở bến cảng điều tra nhưng không có vấn đề gì hết, cho nên anh nghi ngờ bọn họ đã lén buôn lậu sang đây, ngoại trừ phải điều tra ma túy ra thì anh còn phải nhổ tận gốc đường dây của bọn họ nữa."
Tô Niệm Tinh hiểu rồi, nhớ đến lời mà ông ngoại nói, cô không nhịn được mà bắt đầu lo lắng: "Anh muốn nhổ tận gốc người đứng sau màn có phải rất nguy hiểm không? Đây là tự tìm thêm kẻ địch cho mình đó."
"Nhưng cũng không có cách nào cả, anh là cảnh sát, nhất định phải ta sống ngươi chết với mấy tên liêu mạng đó." Giám sát Lương kêu cô không cần phải lo lắng: "Dưới tay anh có một trăm năm mươi người, mấy người đó không phải đối thủ của anh đâu."
Tô Niệm Tinh thấy anh kiên quyết muốn đọ sức với mấy người kia như vậy cũng không khuyên thêm nữa: "Thật sự không cần em xem bói giúp anh sao?"
Giám sát Lương lắc đầu: "Thật sự không cần mà."
Tô Niệm Tinh nghĩ đến gần đây mấy trung tâm giải trí vô cùng nghiêm ngặt: "Có phải phòng điều tra và phòng chống ma túy các anh làm không?”
"Đúng rồi, tuyệt đối không thể để thị dân dính vào cái thứ đó, không thể cai được đâu."
Sắc trời đã rất muộn rồi, Tô Niệm Tinh đã ngáp liền mấy cái lận, cô cũng không tiện kéo anh trò chuyện tiếp mà ngả đầu xuống gối ngủ luôn.
Có lẽ là biết anh sẽ không xảy ra chuyện nên Tô Niệm Tinh không còn lo lắng giống như trước đó nữa, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.
Chớp mắt cái, khách hàng tới xem bói đã ít hơn ngày thường một chút, Tô Niệm Tinh dự định sẽ dẫn các vệ sĩ đi tới các quán ăn tuần tra. Bắt đầu từ đầu năm, mỗi tháng đều có cửa hàng mới khai trương, bây giờ đã có tổng cộng hai mươi hai quán ăn rồi.
Ngoại trừ hai quán ăn thường đến thì gân như Tô Niệm Tinh không tới mấy quán ăn khác tuần tra, vừa vặn đang có thời gian rảnh, đằng nào thì cô cũng đang nhàn rỗi rồi.
Cô cầm bản đồ lên rồi đi khảo sát từng quán men theo con đường.
Quán ăn khai trương đã lâu gân như không gặp vấn đề gì lớn, tiền lương của bọn họ cũng được tăng lên dựa theo tuổi nghề và thậm chí còn cao hơn tiền lương ở những quán ăn khác, cho nên thay đổi nhân viên cũng không thường xuyên.
Tô Niệm Tinh không giỏi quản lý, cô chỉ xem tướng mặt của mấy nhân viên cấp thấp này, đảm bảo nhân phẩm của bọn họ không có vấn đề, không giở trò gian trá, thích sạch sẽ là được.
Sau khi kiểm tra sổ sách xong, cô hỏi cửa hàng trưởng xem có cần gì không?
Yêu cầu nhiều nhất mà cửa hàng trưởng nhắc tới chính là mời cô xem bói miễn phí trong tiệm.
Bây giờ quán mà Tô Niệm Tinh mở nhiều rồi nên cô rất bận, không có cách nào tới từng cửa hàng một xem bói miễn phí được.
Cô cũng không dám tùy tiện hứa hẹn, cho dù là đăng quảng cáo lên tivi cũng không thể dùng xem bói miễn phí làm mánh lới được.
Cô dự định mỗi năm sẽ xem bói miễn phí ba lần cho chi nhánh coi như là làm hoạt động, có thể tích lũy danh khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận