Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1179: Thật Sự Là Mấy Người Đại Bảo Làm Sao

Chương 1179: Thật Sự Là Mấy Người Đại Bảo Làm SaoChương 1179: Thật Sự Là Mấy Người Đại Bảo Làm Sao
Lúc Tô Niệm Tinh vẫn còn đang bận rộn xem bói cho công nhân thì các cấp lãnh đạo của binh công xưởng đã có một hành động lớn.
Hứa Quốc Cường đích thân dẫn đội áp giải năm công nhân đến đồn cảnh sát thẩm vấn nghiêm khắc, các công nhân lập tức sợ hãi thấp thỏm.
"Có phải đã bắt được tên trộm rồi không? Thật sự là mấy người Đại Bảo làm sao?”
"Không biết, bình thường tôi thấy bọn họ cứ thậm thà thậm thụt, rõ ràng tiền lương của mọi người đều như nhau nhưng bọn họ lại có thể ăn ngon mặc đẹp, tôi đã sớm phát hiện ra có vấn đề rồi. Thấy chưa, bị tôi đoán đúng rồi đấy."
Vào thời buổi này, công nhân được phát tiền lương dựa theo cấp bậc cho nên tiền lương rất minh bạch và rõ ràng, có một người khác quẻ một cái là có thể nhanh chóng thu hút sự chú ý của người khác ngay.
Có người lại cảm thấy không được đúng cho lắm: "Không phải cậu ta nói em vợ mình hợp tác với phía nam làm ăn buôn bán, rất kiếm được tiền hay sao?"
Người kia lập tức phì cười: 'Đến phía nam hợp tác cái gì? Anh cứ nghe cậu ta chém gió đi. Trước đây tôi từng gặp em vợ của cậu ta rồi, tên đó trông lông bông lang bang lắm, không ăn hại đã là tốt lắm rồi mà còn ở đấy giúp kiếm tiền."
Các công nhân thảo luận sôi nổi, có vài người thấy chuyện không liên quan đến mình nên chẳng quan tâm, có vài người thì muốn xem náo nhiệt, mà có vài người ít nhiều gì cũng đã biết được một chút, lúc này chỉ có thể giả bộ như không hay biết gì.
Xưởng trưởng cho rằng lần này thật sự đã bắt được tên trộm rồi, muốn kêu Hứa Quốc Cường rút vị bác sĩ kia đi nhưng không ngờ đối phương lại nói: "Mấy người này đúng là đã từng mua bán súng, nhưng lần này không phải bọn họ gây án."
Sắc mặt của xưởng trưởng lập tức thay đổi: "Bọn họ nói lần này không phải họ á?"
Hứa Quốc Cường thản nhiên đáp: "Đương nhiên rồi."
Không có người nào có thể thoát khỏi cuộc thẩm vấn của cảnh sát, đặc biệt là ở nội địa không có quá nhiều pháp luật ràng buộc giống như bên Hương Giang nên hành động cũng tiện hơn rất nhiều. Chỉ mất chưa đến hai tiếng đồng hồ là đám người này đã khai nhận rõ ràng chỉ tiết rồi.
Động tĩnh trong công xưởng nhanh chóng thu hút sự chú ý của đám người giám sát Lương.
Sau khi tan làm, rất nhiều công nhân giữ kín như bưng, bước nhanh về nhà.
Đại Đao thấy bầu không khí hôm nay hình như không được đúng cho lắm: "Vừa rồi không phải cục trưởng Hứa đã bắt được tên trộm rồi sao? Sao vẫn chưa ra ngoài nữa vậy?”
Giám sát Lương cũng không rõ lắm: "Đợi thêm đi."
Đúng lúc này, cuối cùng thì Tô Niệm Tinh cũng xuất hiện trong tâm nhìn, cô chào hỏi Hứa Quốc Cường rồi ngồi lên xe của giám sát Lương.
"Đã bói xong rồi sao?" Giám sát Lương phủi bông tuyết dính trên áo của cô rồi nắm tay cô giúp cô làm ấm. Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Vẫn chưa đâu, ngày mai mới có thể bói xong toàn bộ, vấn đề ở công xưởng này thật sự không nhỏ tí nào."
Chiếc taxi lái khỏi binh công xưởng, giám sát Lương cũng biết được đầu đuôi ngọn ngành câu chuyện từ lời của Tô Niệm Tinh.
Đại Đao tặc lưỡi: "Bà chủ, kỹ năng này của cô đúng là lợi hại thật đấy, giúp bọn họ lọc ra nghi phạm một lần luôn, cô thật sự rất mạnh. Cô nên bói cho hai công xưởng của mình nữa đi."
Tô Niệm Tinh dở khóc dở cười: "Bói cho nhiêu người như thế cũng mệt lắm, hơn nữa, tôi là công xưởng tư nhân, chỉ cần quản lý nghiêm một chút thì loại chuyện trộm cắp này sẽ giảm thiểu ngay."
Xe đạp là vật phẩm lớn nên không tiện trộm cắp, mà phích nước nóng lại đồ dễ vỡ, còn không đáng tiền gì cả, chỉ cần quản lý nghiêm ngặt thì sẽ không có người nào giở thói trộm cắp chỉ vì một chút lợi ích bé như mắt muỗi ấy.
Nhưng súng thì lại khác, lợi nhuận của nó quá cao, người không thể cưỡng lại được sự cám dỗ sẽ đi vào con đường mạo hiểm ấy.
Ngày hôm sau, Tô Niệm Tinh lại đến công xưởng thêm lần nữa, bên phía Hứa Quốc Cường đã thẩm vấn xong toàn bộ nghi phạm và thành công thu hồi được sáu khẩu súng.
Súng ở giai đoạn trước đã sang tay hết rôi nên tạm thời không điều tra ra được tung tích. Sáu khẩu súng hiện tại vẫn còn cũng là vì gần đây quá nguy hiểm, bọn họ không dám tùy tiện ra tay cho nên mới phải giữ lại cho đến bây giờ.
Hứa Quốc Cường thành công phá được một vụ án trộm súng khiến anh ta càng lúc càng có lòng tin vê Tô Niệm Tinh: “Cảm ơn cô đã giúp đỡ." Tô Niệm Tinh phất tay, không cần cảm ơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận