Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1019: Sao Anh Lại Ở Đây Vậy

Chương 1019: Sao Anh Lại Ở Đây VậyChương 1019: Sao Anh Lại Ở Đây Vậy
Tô Niệm Tinh biết anh đang lo lắng cho mình nhưng anh đi cũng vô dụng thôi: "Anh là giám sát ở Hương Giang chứ không phải giám sát ở Macau, súng của anh không thể mang qua bên đó được đâu, hơn nữa, anh còn phải điều tra vụ án nên không thể đi được. Anh đừng lo mà, em sẽ không sao đâu.
Cô kiên định như vậy, giám sát Lương cũng không có khả năng thật sự giữ cô ở Hương Giang mãi được. Cô còn phải ra nước ngoài tham gia chương trình nữa. Mà ở mấy nước đó được cầm súng hợp pháp, bắn nhau ngoài đường cũng là chuyện thường có.
"Có khả năng là anh suy nghĩ lung tung quá rồi." Giám sát Lương vuốt gương mặt hơi mệt mỏi.
Tô Niệm Tinh kêu anh mau đi tắm đi: "Hai hôm liền không tắm rồi, anh không cảm thấy người mình có mùi sao?"
Giám sát Lương ngửi thử, đúng là có thật, vậy mà anh lại mang mùi cơ thể về nói chuyện với cô, trong lúc nhất thời, anh chỉ hận không thể tìm cái rãnh mà chui xuống: "Bây giờ anh sẽ đi tắm ngay."
Ngày hôm sau, giám sát Lương tiễn Tô Niệm Tinh và Đại Đao đến phà, còn nhiều lần dặn dò Đại Đao phải bảo vệ Tô Niệm Tỉnh cẩn thận.
Vẻ mặt của Đại Đao nặng nề, gật đầu đáp được.
Vốn dĩ trên biển chắc hẳn sẽ có phong cảnh đẹp nhưng cứ cố tình bây giờ đang là mùa đông, gió quá lớn thổi tới khiến người không thoải mái tí nào. Tô Niệm Tinh cũng không đứng ngoài sàn tàu nói chuyện mà đứng trên phà nhìn ngư dân bắt cá ở đằng xa. "Ế? Đại sư?"
Ngay lúc Tô Niệm Tinh đang xem đến nhập tâm thì đột nhiên nghe thấy có người gọi mình, quay đầu nhìn lại mới phát hiện ra là Ngô Hưng Đức.
"Sao anh lại ở đây vậy?" Cô có hơi ngạc nhiên.
Ngô Hưng Đức cười khổ: "Cô nói đúng, tôi không nên vì người khác mà uổng phí mạng sống của mình, không dây vào được thì phải trốn thôi nên tôi dự định đến Macau tránh một thời gian, còn cô thì sao?"
Tô Niệm Tinh nhún vai: “Đi tham gia hoạt động đó."
Ngô Hưng Đức thừa thắng xông lên: "Tôi muốn hỏi đại sư gần đây có điều tra về vụ án nào không, tôi đến Macau vẫn dự định sẽ làm phóng viên. Ở bên đó cô cũng nổi lắm đấy, nếu viết chuyện về cô thì lượng tiêu thụ chắc chắn sẽ rất tốt."
Tô Niệm Tinh không nói những vụ án bí mật mà chỉ kể rằng cô đã giúp một cô gái tìm được người bạn qua thư của mình.
Ngô Hưng Đức dựng ngón cái với cô: "Đại sư thật sự rất lợi hại đấy, đến ngay cả người bạn qua thư chưa từng lộ mặt mà cũng có thể bói ra được."
Đang nói chuyện thì người bên cạnh nghe được cuộc đối thoại của bọn họ rồi nhanh chóng nhận ra Tô Niệm Tinh, bọn họ vội vàng đổ xô đến đòi xin chữ ký và chụp ảnh chung với cô.
Rất nhiều hành khách đứng trên sàn tàu ngắm phong cảnh trên biển nghe thấy bên dưới có tiếng ồn ào mới tò mò nhìn qua.
"Gì thế nhỉ?"
"Không biết nữa, có phải có minh tinh không?"
"Không phải, là Tô Niệm Tinh đấy! Cô ấy bói toán rất linh, người muốn xem bói có thể tới tìm cô ấy nhưng mà cơ hội khó lắm. Quẻ của cô ấy đã đặt đến tận ba tháng sau rồi, một quẻ khó cầu!"
Mấy hành khách này đổ dồn xuống phà như phát điên, bên cạnh Tô Niệm Tinh bị vây chật như nêm cối, cho dù Ngô Hưng Đức và Đại Đao đã bảo vệ hai bên trái phải của cô nhưng vẫn không có tác dụng như cũ.
Cuối cùng, nhân viên công tác đành đi qua đó duy trì trật tự, người này gân cổ gào lên: "Đại sư xem bói một quẻ mất năm vạn, hành khách không có tiền thì đừng chen lên nữa."
Vừa nghe mất tận năm vạn là những hành khách ví tiền eo hẹp không dám chen tiếp lên nữa, nhưng cũng không nỡ rời đi mà đứng ở vòng ngoài nhìn cô xem bói.
Khỏi phải nói, cho dù là năm vạn thì vẫn không thể ngăn được những người muốn xem bói chân chính.
Đây là một bà cụ đã khoảng bảy, tám mươi tuổi, dắt theo một đứa trẻ sáu, bảy tuổi: 'Năm năm trước con trai tôi tới Macau công tác, nói là một tuần sau sẽ vê nhưng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà một đi không trở lại.
Vợ nó bỏ lại nó để chạy theo người đàn ông khác rồi, một mình tôi tự nuôi nấng Lộ Tử, nhưng mà tôi đã lớn tuổi rồi, sức khỏe ngày một yếu đi, người thân lại nhòm ngó nhà cửa của tôi nên tôi không dám giao Lộ Tử cho bọn họ nuôi dưỡng.
Tôi nghe người thân nói đã nhìn thấy nó ở Rua do Cunha, nên tôi dẫn Lộ Tử đi tìm nó, cho dù nói thế nào thì nó cũng là cha đẻ của Lộ Tử, nên nuôi dưỡng Lộ Tử đến lớn chứ."
Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Niệm Tinh nghe nói có đôi cha mẹ bỏ cả con trai và mẹ lại không buồn quan tâm đấy, thế này cũng quá bất hiếu rồi đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận