Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 421: Lần Trước Không Phải Anh Nói Hôn Nhân Tự Do Hay Sao

Chương 421: Lần Trước Không Phải Anh Nói Hôn Nhân Tự Do Hay SaoChương 421: Lần Trước Không Phải Anh Nói Hôn Nhân Tự Do Hay Sao
Những người khác đồng loạt phụ họa.
Tô Niệm Tinh đúng lúc lên tiếng: "Tôi gọi riêng mọi người ra đây chính là vì muốn kêu mọi người giữ bí mật. Bây giờ mọi người không phải đối thủ của bọn họ đâu, tôi cũng thế. Nếu có ai dám tiết lộ chuyện này ra ngoài thì tôi sẽ không xem bói cho người đó nữa, cứ để người đó mắc bẫy và bị lừa đi."
Các hàng xóm biết tính nghiêm trọng của sự việc nên tới tấp hưởng ứng: "Đúng! Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, ai dám tiết lộ ra ngoài thì người đó chính là kẻ phản bội."
"Đúng! Yên tâm, chuyện này có liên quan đến bản thân chúng tôi mà, chúng tôi chắc chắn sẽ không nói ra ngoài đâu."...
Khẩu Thủy Toàn nhanh chóng phát hiện ra anh Minh đã thay đổi rồi, anh ta bắt đầu trút bỏ mấy bộ quần áo đắt tiền đó đi và lại trở về giống như lúc trước.
Khẩu Thủy Toàn hỏi dò: "Anh Minh, có phải anh thất tình rôi không?”
Anh Minh gật đầu: "Là thất tình đấy, tôi tốn quá nhiều tiên nên cha tôi không vui, ra lệnh cho tôi nhất định phải chia tay với A Kiều. Tôi nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy quả thật không thể phụ lòng cha tôi, ông ấy nuôi tôi cũng rất vất vả mà”
Khẩu Thủy Toàn rất bất đắc dĩ, sao lại nói khác hoàn toàn với trước đây vậy?
"Lần trước không phải anh nói hôn nhân tự do hay sao?" Anh Minh thở dài: "Hôn nhân tự do nhưng cũng không thể không cần cha chứ."
Anh ta nghĩ đến A Mỹ: "Cậu với A Mỹ hẹn hò thế nào rồi?"
Trên gương mặt của Khẩu Thủy Toàn lộ ra nụ cười ngọt ngào: "A Mỹ thật sự rất dịu dàng, cô ấy không hề giống cái cô ngày trước đâu, không hề chê tôi keo kiệt một chút nào hết á."
Anh Minh hé miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn võ lên vai Khẩu Thủy Toàn.
Thôi bỏ đi, Khẩu Thủy Toàn cũng không có cửa hàng riêng, cho dù A Mỹ muốn lừa tiền của anh ta thì trước đấy anh ta cũng đã từng mắc bấy và bị lừa rồi, lân này chắc chắn sẽ thận trọng hơn, cho nên anh Minh cũng không nói gì cho anh ta biết cả.
Sau khi anh Minh và A Kiều chia tay, A Kiều không cam lòng mà chủ động tìm tới tận cửa.
Trước đây, anh Minh quả thật đã từng đắm chìm trong vẻ xinh đẹp của cô ta, nhưng bây giờ có nhìn thế nào cũng vẫn thế sống một con rắn đẹp mắt, quá dọa người, sản nghiệp của tổ tiên suýt chút nữa thì bị cô ta lừa đi mất rồi.
A Kiều thấy thái độ của anh ta quay ngoắt một trăm tám mươi độ mà trong lòng thầm uất hận, quay đầu kêu em gái đi thăm dò chuyện này.
A Mỹ tìm cái cớ để đi hẹn hò với Khẩu Thủy Toàn, đối phương lại nhiều lần lặp lại đúng một câu "cha ép chia tay" đó, hỏi những cái khác thì anh ta một hỏi ba không biết.
A Mỹ cảm thấy người này vô dụng quá nên mượn một cái cớ khác để quẳng anh ta đi. Khẩu Thủy Toàn đau buồn hết hai ngày, anh Minh dẫn anh ta đi xem mắt, chuyện này mới dần dần qua đi.
Nhưng anh Minh vẫn luôn chú ý đến hành động nhỏ của A Mỹ và A Kiều.
A Mỹ kêu chú Hưng giúp giới thiệu cho mình một người bạn trai khác, chú Minh lại viện cớ rằng các chàng trai trẻ ở đường Paterson đều đã có bạn gái cả rồi. Chú Hưng cũng không có khả năng kêu người ta chia tay đi?
Cuối cùng cũng chỉ có thể bỏ qua.
Qua một khoảng thời gian, anh Minh phát hiện ra A Mỹ và A Kiều không còn xuất hiện trên đường Paterson nữa, lúc này, anh ta mới coi như thở phào một hơi nhẹ nhõm....
Sau khi giờ cao điểm buổi trưa qua đi, vị khách tới xem quẻ mà Tô Niệm Tinh đang đợi cuối cùng cũng tới rồi.
Đây là một cô gái trẻ, trên gương mặt mang theo nụ cười, trông tràn đầy vẻ thanh xuân mơn mởn và còn kèm theo một chú tiêu sái.
Tô Niệm Tinh nhìn cô gái trẻ: "Cô muốn bói về cái gì?"
Cô gái trẻ vừa nhìn đã biết là kiểu người có tính cách hào sảng rồi. Cô ta nghĩ rất lâu rồi mới đáp: "Tôi không có gì muốn xem cả, cô xem có thể bói hộ tôi được gì thì cứ bói giúp tôi nhé."
Đây là một vị khách rút thăm trúng thưởng nhưng không hề nhường phiếu trúng thưởng của mình, cảm thấy đây là phiếu may mắn của mình nên đương nhiên phải xem bói cho mình rồi.
Tô Niệm Tinh lấy đồ nghề ra sau đó xem bói cho cô ta, sau khi xem xong, vẻ mặt của cô có hơi nặng nề: "Có phải cô có một cô bạn thân sống ở tòa nhà Phụng Hoàng không?” Cô gái trẻ hơi sững sờ rồi gật đầu: "Cô ấy kêu tôi ngày mai tới giúp cô ấy chuyển hành lý."
Bạn cần đăng nhập để bình luận