Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 912: Ông Chơi Đánh Úp Đúng Không

Chương 912: Ông Chơi Đánh Úp Đúng KhôngChương 912: Ông Chơi Đánh Úp Đúng Không
Tô Ngọc Bạch rất hưởng thụ: "Đương nhiên rồi, nếu cháu gả cho An Bác thì chính là cháu dâu của ông, ông chắc chắn phải tốt với cháu rồi." Ông ta nhìn quán ăn: "Cháu còn việc bận không? Ông đã hẹn với An Bác đi ăn chung rồi, cháu cũng đi chứ?"
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, trước đấy gọi điện cho giám sát Lương nhưng anh hoàn toàn không hề nhắc tới: "Ông chơi đánh úp đúng không?"
"Đúng rồi!" Tô Ngọc Bạch nở nụ cười: "Vừa vặn đi qua đây làm ít việc nên hẹn hai đứa đi ăn cơm luôn. Ông đã đặt bàn trước rồi, còn kêu A Hạo tới cùng nữa, chúng ta gặp nhau một chút cũng được."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Cháu không thành vấn đề ạ."
Cô dặn dò Hứa Bát San vài câu rồi đỡ ông ngoại cùng lên ô tô.
Đến phòng bao, vừa mới ngồi xuống chưa được bao lâu thì Trịnh Kiện Hào qua đây, gần đây anh ta thật sự rất bận, vừa phải lo chuyện của cuộc thi huyền học, vừa phải lo phim mới của mình nữa.
Vừa mới ngồi xuống, anh ta đã tu ừng ực hết nửa cốc nước: "Khát khiếp!"
Tô Ngọc Bạch thấy anh ta cứ hùng hục như trâu mới kêu vệ sĩ lấy khăn cho anh ta lau mồ hôi: "Có bận đến đâu cũng phải nhớ uống nước, đừng để già rồi lại giống như ông, không làm được việc gì."
Trịnh Kiện Hạo lau mồ hôi trên trán và nói cảm ơn với vệ sĩ, lúc này mới nhìn về phía Tô Ngọc Bạch: "Ông ngoại, sao lại hẹn cháu qua đây ăn cơm vậy?"
"Ông không hẹn cháu thì cháu không thể có thời gian tới gặp ông sao?" Tô Ngọc Bạch oán trách vài câu rồi lại hỏi anh ta chuẩn bị cho bộ phim truyền hình đến đâu rồi.
"Vốn đã xoay xong rồi ạ, biên kịch cũng đã viết xong kịch bản, sắp tới là có thể quay phim." Trịnh Kiện Hạo nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "A Tinh, đừng quên đã đồng ý làm khách mời của tôi rồi đấy nhé, nhớ bớt thời gian rảnh tới đó."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Không thành vấn đề, anh nói thời gian với tôi để tôi xếp lịch trước đã nhé."
Trịnh Kiện Hạo lấy tệp văn kiện từ trong túi ra: "Tôi đã kêu bọn họ sắp xếp xong thời gian rồi, cô nhớ qua đó đúng vào thời gian này là được."
Tô Niệm Tinh nhận lấy rồi liếc mắt nhìn, anh ta đặc biệt sắp xếp hết cho cô vào cùng một ngày, chỉ cần phải ghi hình cho bảy cảnh quay là xong, lời thoại cũng không đặc biệt nhiều, chỉ hai trang giấy, cô học thuộc trước một tuần là được.
Cô cất văn kiện đi.
Tô Ngọc Bạch hỏi Trịnh Kiện Hạo: "Người nổi tiếng giống như A Tỉnh, ra ngoài có phải cũng cần đến vệ sĩ không?”
Trịnh Kiện Hạo hơi sững sờ: "Không phải cô ấy đã có vệ sĩ rồi sao ạ?"
Trước đó có nghe An Bác nhắc qua rồi.
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng rồi, cháu có một vệ sĩ, thân thủ cũng không tôi đấy ạ."
Tô Ngọc Bạch đổi chủ đề khác: "Nó cũng được tính là minh tỉnh rồi, liệu có phải tìm một người quản lý giúp nó xử lý các công việc khác không?”
Trịnh Kiện Hạo liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh: "Quả thật nên tìm một người quản lý, bây giờ danh khí của cô ấy đã lớn như vậy rồi, chắc chắn có rất nhiêu người sẽ tới tìm cô ấy xem bói. Việc làm ăn ở quán của cô ấy cũng sẽ bị ảnh hưởng. Vốn dĩ muốn tới tìm cô đặt món nhưng lại có rất nhiêu người tới tìm cô xem bói, sẽ làm ảnh hưởng đến người khác đặt món, như vậy trải nghiệm sẽ không quá tốt đâu."
Tô Niệm Tinh thật sự chưa từng nghĩ tới vụ này: "Nhưng tôi thuê một người quản lý sẽ phải chia phần trăm cho đối phương đúng không? Tác dụng của người quản lý là giúp bàn chuyện kinh doanh, mà tôi không cần nha."
"Nếu chỉ tuyển một trợ lý thì trịnh độ lại không đủ cho lắm." Trịnh Kiện Hạo cười bảo: "Thật ra thì phần trăm cho người quản lý cũng không cao lắm đâu, đây chỉ là một công việc, cô chắc hẳn có thể bỏ ra được chứ."
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, ồ đúng, đây chính là Hương Giang chứ không phải nội địa ba mươi năm sau, tiền lương của diễn viên còn không cao thì thôi, làm sao có thể trông mong vào tiền lương của người quản lý cao được chứ.
Tô Ngọc Bạch nhìn Trịnh Kiện Hạo: "Chắc là cháu có quen người ở phương diện này đúng không? Hay là giới thiệu một người cho A Tinh đi. Ông cảm thấy nó làm tiên sinh đoán mệnh rất có tương lai đấy chứ, hoàn toàn có thể lăng xê nó lên giống như minh tinh, nó chỉ thiếu có chút lửa thôi."
Trịnh Kiện Hạo gật đầu: "Cô ấy không biết marketing, sở dĩ mấy đại sư kia thành danh cũng là dựa vào người quảng cáo cả, hình như A Tinh cũng chưa từng làm quảng cáo về mình thì phải?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận