Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 854: Không Vội

Chương 854: Không VộiChương 854: Không Vội
Roland cũng là giám sát của tổ trọng án quan sát Tô Niệm Tinh: "Nội địa? Chỗ đó có thể có chuyên gia giỏi gì được? Không phải anh Nhất tìm đúng tên lừa đảo ở chỗ nào đó rồi đấy?"
Giám sát Lương vung tay: "Cô ấy có phải lừa đảo hay không phải đợi cô ấy xem xong hung thủ rồi lại nói sau. Lát nữa tôi sẽ đi xem nạn nhân mới, giờ không vội."
Nói xong, anh sải bước tiến lên, những người khác tự động nhường đường và đều đang quan sát Tô Niệm Tinh, trong mắt có vẻ thăm dò và cũng có vẻ coi thường.
Ở trong mắt mấy người này, nội địa chính là một nơi lạc hậu, phong kiến và không tự do. Đột nhiên có một chuyên gia từ nội địa tới lại còn được giám sát Lương và anh Nhất coi trọng như vậy khiến mọi người đều hơi tò mò, cân nhắc nhiều lần xem có nên đi xem náo nhiệt hay không.
Dù sao thì tổ trọng án Du Ma Địa cũng đã đến hiện trường rồi nhưng bọn họ lại không nhận được nhiều manh mối hơn từ trên người nạn nhân, vậy còn không bằng xem vị chuyên gia này làm hồ sơ tội phạm thế nào nữa.
Giám sát Lương quay đầu liếc mắt nhìn, thấy mọi người đều đi theo mới nhìn về phía Tô Niệm Tinh.
Cô hoàn toàn không để ý đến mấy cái đuôi phía sau chút nào: "Thích thì cứ theo đi, anh giúp em tìm ba thi thể đã phải chịu đau đớn nhất trước khi chết, em xem có thể bói ra được không."
Giám sát Lương gật đầu: "Ba thi thể có khả năng không có đâu nhưng có một thi thể lại khác với những người khác, vì tim của cô ta ở bên phải." Tim của người bình thường nên ở bên trái còn cô ta thì lại ở bên phải, điều này khiến cho cô ta không chết vì bị đâm trúng tim mà chết vì trọng thương gây ra mất máu quá nhiều. Quá trình tử vong này sẽ cực kỳ đau đớn, không giống những người khác một dao chí mạng ngay, còn chưa kịp cảm giác được đau đớn thì người đã chết mất rồi.
Tô Niệm Tinh đi vào phòng giải phẫu, bởi vì nạn nhân phân tán ở khắp các khu vực trong Hương Giang nên phía bên đồn cảnh sát Vịnh Đồng La chỉ có hai thi thể, nạn nhân đầu tiên chính là cô gái trẻ mà Tô Niệm Tinh đã nhìn thấy ở cổng công viên Victoria. Một nạn nhân khác chính là người có trái tim nằm bên phải mà giám sát Lương vừa mới nhắc đến kia.
Lần này, Tô Niệm Tinh phải sắm vai chuyên gia tâm lý tội phạm nhưng dù sao thì cô cũng không phải người chuyên nghiệp thật, cho nên vẫn phải dựa theo thói quen của mình mà xem chỉ tay như cũ, ngay khi cô tiếp xúc với bàn tay của nạn nhân, trước mắt chợt hiện ra hình ảnh khi nạn nhân bị đâm chết.
Đây là một nhà hàng kiểu Tây khá lãng mạn, ánh đèn mờ ảo, chỉ có phía trước bàn tỏa ra một cột sáng, xung quanh đều là các cặp tình nhân đang rủ rỉ tâm tình, cô gái trẻ mặc bộ váy đỏ thi thoảng lại liếc mắt nhìn đồng hồ rồi lo lắng nhìn chung quanh, nhưng mãi mà vẫn không đợi được người cần đợi.
Cũng không biết đã qua bao lâu, các cặp tình nhân chung quanh càng ngày càng ít, cô gái trẻ bật khóc dùng hết bữa ăn đó của mình, sau đó rời khỏi nhà hàng với vẻ cô đơn.
Cô ta không hề để ý đến phía sau có một người đàn ông đang bám theo mình, lúc đi ngang qua một cột đèn giao thông, hình như cô ta phát hiện ra gì đó mà chợt quay đầu, lại chỉ trông thấy người đàn ông đó đi về phía mình, hàn quang lóe lên, một con dao cắm phập vào ngực cô ta, cô ta đã nhìn thấy rõ đôi mắt của đối phương. Hai con mắt đó một to một nhỏ, mí mắt sụp xuống, chính giữa mũi có một nốt ruồi đen khá to, lông mày ngắn và thô, đầu đội tóc giả nên không nhìn thấy rõ tóc thật của gã màu gì. Quâng thâm dưới mắt gã rất nặng, trong mắt vằn lên tơ máu. Ánh mắt điên cuồng mà lại chăm chú như thể không phải đang giết người mà là đang hoàn thành một nhiệm vụ nào đó, không mang theo một chút cảm xúc nào.
Nếu hung thủ đứng trước mặt cô thì cô nhất định có thể nhận ra, nhưng chỉ dựa vào tướng mạo mà cô hình dung ra thì chỉ sợ cảnh sát không thể bắt được hung thủ.
Tô Niệm Tinh lại quan sát thêm lần nữa, cô chú ý thấy chỗ lòng bàn tay phải của hung thủ và dưới cằm có vết sẹo, làn da của gã ngăm đen, vừa nhìn đã biết là người thường làm việc ngoài trời.
Đột nhiên gã cúi người nhặt thứ gì đó trên đất, đó là một tấm ngân phiếu định mức, tuy rằng không có tên nhưng hình như bên trên là một bức hình con ngựa.
Đó là thứ gì vậy nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận