Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 724: Đại Hội Diễn Quên Mình Hương Giang

Chương 724: Đại Hội Diễn Quên Mình Hương GiangChương 724: Đại Hội Diễn Quên Mình Hương Giang
A Trân sáp lại gần: "Chị chủ quán, bên môi giới bất động sản vừa gọi điện qua, nói là có một mặt tiền cửa hàng rất tốt, anh ta đã hẹn với chủ nhà rồi, ngày mai sẽ dẫn cô qua đó xem, hỏi cô có thời gian không?”
Tô Niệm Tinh nhận được một trăm vạn đô la Hồng Kông của Hà tiên sinh xong vẫn luôn muốn mua một mặt tiền cửa hàng, như vậy tương lai giá nhà tăng lên rồi, cô cũng không cần lo lắng tiên thuê sẽ tăng lên nữa. Nhưng mặt tiền tốt nào có dễ dàng tìm được đến vậy. Đã qua hẳn một tuần rồi mà bên môi giới bất động sản vẫn không có tin tức gì, bây giờ cuối cùng cũng gặp được manh mối, hiển nhiên cô rất vui vẻ đồng ý rồi.
Tô Niệm Tinh lập tức gọi điện lại cho bên môi giới bất động sản.
Gọi điện thoại xong, cô lại lật xem báo ngày hôm nay, vẫn không có tung tích vê Diệp Thắng Thiên như cũ, cứ như thể người này đã bốc hơi khỏi thế gian rồi vậy.
"Oa! Chị chủ! Đại hội diễn quên mình Hương Giang, tập trung toàn bộ minh tỉnh này!" A Trân phẩy tờ báo [Nhật báo Hương Giang] với tiêu đề sáng chói cho Tô Niệm Tinh nhìn.
Tô Niệm Tinh nhận lấy tờ báo đó: "Đại hội diễn quên mình gì cơ?"
"Trên báo nói ở nội địa xuất hiện lũ lụt khiến rất nhiều người chết đuối. Ôi chao, từ tháng năm đã bắt đầu xuất hiện nạn lũ lụt rôi mà sao trước đó báo chí không đăng về tin này chứ. Mấy truyền thông kia chỉ toàn đăng về tin đồn của các minh tinh, còn tin thời sự chân chính thì bọn họ lại mặc kệ." A Trân mắng nhiếc.
Tô Niệm Tinh liếc mắt đọc qua, trong nước có mười tám tỉnh, khu tự trị và thành phố trực thuộc trung ương, tất cả đều bị lũ lụt nhấn chìm, vì trận đại hồng thủy đã hại gần trăm triệu người, vì số người tử vong trong thiên tại đã đạt đến mấy trăm người, vì quyên góp tiền từ thiện cho đồng bào gặp thiên tai, nên giới nghệ sĩ Hương Giang đã phát động "đại hội diễn quên mình" với quy mô chưa từng có. Ngày 27 tháng 7 sẽ tổ chức đại hội tại trường đua ngựa Happy Valley, Hương Giang.
Có đội hình minh tinh chưa từng có xuất hiện, có Tứ Đại Thiên Vương sau này, các minh tinh lớn quốc tế cũng có trong danh sách hội diễn.
Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời lấp lánh: "Oa! Nghe lợi hại quá đi mất! Tôi cũng muốn đi xeml"
Cô nhìn hình ảnh đi kèm ở bên dưới, năm 1991. vậy mà ở Hoa Đông lại có lũ lụt sao? Vậy có phải cha đẻ của cô vẫn còn đang ngâm trong nước không? Sao kiếp trước cô lại chưa từng nghe ông ấy nhắc về chuyện này chứ?
Anh Phi đi từ bên ngoài vào, Tô Niệm Tinh trông thấy anh ta là hai mắt tỏa sáng như đèn pha: "Anh Phi, anh có biết mua vé ở đâu không?”
Anh Phi hơi sững sờ rồi lập tức bật cười: "Cô hỏi vét của đại hội diễn ấy hả? Cái đó vẫn chưa mở bán đâu. Nếu cô muốn đi thì tôi dẫn cô đi chung, vừa vặn tôi cũng muốn đi xem biểu diễn."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Vậy đi thôi."
"Gấp như vậy sao?" Anh Phi tới quán ăn để ăn cơm mà, thấy cô sốt ruột như vậy, anh ta lập tức dẹp luôn ý định ăn điệp đầu phạn mà đổi thành gọi một xửng tiểu long bao rồi xách đi.
Trông thấy bóng lưng vội vàng phóng đi của hai người, A Trân mang vẻ mặt ngưỡng mộ: "Tôi cũng muốn đi xem hội diễn mà, có nhiều minh tinh như vậy.' Anh Minh phì cười: "Đi làm gì! Vé vào cửa đắt lắm đó, thấp nhất cũng phải 2888 đô la Hồng Kông, ngang nửa tháng lương của cô rồi đấy, còn muốn đi nữa không?”
"Đại hội diễn này cũng quá vội vàng rồi, hôm nay vừa mới lên báo mà ba ngày sau đã diễn. Đã thế vé vào cửa còn đắt như vậy nữa chứ, có thể bán được không?" Chú Minh có hơi khó hiểu.
A Trân phẩy tờ báo kia: "Bên trên nói là tạm thời quyết định nên khâu chuẩn bị khá là vội vàng. Bốn đài truyền lớn cùng nhau hợp tác, hoạt động lần này có quy mô rất lớn đấy, vậy mà lại có thể khiến bọn họ gạt bỏ thành kiến với nhau qua một bên."
Người Hương Giang có ai không biết bốn đài truyền này đấu nhau chí chóe đâu, cũng chỉ có quốc gia gặp nạn thì mới có thể khiến bọn họ buông bỏ thành kiến xuống để hợp tác với nhau.
"Hay là chúng ta cũng đi giành vé đi? Có lẽ thật sự có thể mua được vé thì sao?" Chú Minh rất thích góp vui, lập tức kiến nghị với mọi người cùng đi chung.
Anh Minh kêu ông ta đừng nằm mơ nữa: "Đây là đêm hội từ thiện nên suất vé rất ít, phần lớn đều là tặng cho phú bà và phú hào. Cha muốn đi xem biểu diễn chỉ mua mỗi vé không cũng không được đâu, còn phải quyên góp tiền nữa đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận