Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1090: Đại Sư, Bên Mỹ Có Thú Vị Không

Chương 1090: Đại Sư, Bên Mỹ Có Thú Vị KhôngChương 1090: Đại Sư, Bên Mỹ Có Thú Vị Không
Tô Niệm Tinh lắc ngón tay với ông ta: "Không không không, vợ chú không dùng hết được đâu nhưng chú có hai đứa con trai mà, họ cũng đã đến tuổi cả rồi, chắc là cũng có bạn gái rồi chứ? Hai chai nước hoa là vừa vặn đủ."
Thím An cười không khép được miệng: "Ở cái tuổi này của tôi còn xịt nước hoa làm gì nữa chứ? Tặng cho An Tử với Phong Tử là vừa hay."
Bà ta cảm ơn Tô Niệm Tinh rồi quay đầu nhìn về phía bà A Cam cùng bác A Cam: "Hai người cũng là nước hoa sao?"
Bà A Cam mở hộp ra nhìn: "Kem dưỡng da? Cái này hợp cho người già như chúng tôi dùng này, không tôi, tôi rất thích."
Bác A Cam cũng là nước hoa nên trực tiếp đưa cho bạn già luôn.
Đương nhiên cũng có người khác biệt, ví dụ như quà của bà A Hương là kem dưỡng da cho trẻ em, phù hợp cho trẻ con dùng.
"Đại sư, bên Mỹ có thú vị không? Người có bên đó có dễ nói chuyện không?”
Tô Niệm Tinh cười đáp: “Cũng được."
"Bọn họ tới tìm cô xem bói sao? Nghe nói người Mỹ rất giàu có, tiền xem quẻ mà bọn họ trả có nhiều không?”
Các câu hỏi cứ nối tiếp nhau, Tô Niệm Tinh ứng phó không xuể, chưa qua một lúc mà mồm miệng đã khô khốc.
Chị Vân không biết từ khi nào đã tới trước mặt cô: "Đại sư, trước đấy có mấy người nước ngoài gọi điện cho cô mời cô đến nước của bọn họ xem bói, tôi đã ghi lại tên và số điện thoại cả rồi, cô xem thế nào rồi trả lời người ta nhé."
Tô Niệm Tinh nhìn chị ta với vẻ ngạc nhiên: "Vậy mà chị lại có thể nghe hiểu tiếng Anh sao?"
Chị Vân xua tay: "Không phải tôi mà là Hà tiểu thư, vừa vặn cô ấy tới quán ăn cơm nên thuận tiện nghe điện thoại hộ tôi luôn."
Tô Niệm Tinh ngạc nhiên: "Hà Linh Vân? Lần sau phải mời cô ấy ăn cơm mới được."
Cô mở sổ ghi chép ra, bên trên có vài quốc gia, đều là những nước đồng thời phát sóng chương trình huyền học trước đây. Traci ngày trước bị đào thải còn đặc biệt tới đây tìm cô xem bói, sau đó còn ghi lại số điện thoại của cô, phỏng chừng là có chuyện muốn tìm cô nhờ giúp.
Cô gọi lại, Traci đề nghị được mời cô đến nước R.
Tô Niệm Tinh từ chối với lý do là năm mới sắp đến, chẳng qua, quả thật cô cũng định đến châu Âu vào tháng năm, đến khi ấy có thể thuận đường qua đó.
Traci vui vẻ cúp máy.
Tiếp theo đấy lại gọi thêm vài cuộc điện thoại nữa, đều là mời cô qua đó, Tô Niệm Tinh cũng từ chối với lý do tương tự.
Cúp máy rồi, chú Minh đã sáp lại gần: "Có phải ở bên Mỹ cô rất nổi không?”
Tô Niệm Tinh gãi đầu: "Cũng được ạ."
Biểu hiện khi tham gia chương trình của cô bình thường nhưng xem bói quả thật rất chuẩn, rất nhiều khán giả đều muốn mời cô xem bói.
Cô kể cho mọi người nghe về mấy quẻ mà mình đã xem ở bên mỹ, không ảnh hưởng đến riêng tư, chỉ nói một vài quẻ có thể nói.
Nghe thấy cô đến chương trình giám định quan hệ cha con để bói cho người ta và phản ứng của các khách mời, các chàng xóm chưa từng thấy qua loại chuyện ảo diệu như thế, vậy mà lại thích bị cắm sừng sao?
"Mạch suy nghĩ của người nước ngoài thật sự rất khác với chúng ta."
"Có khả năng là người nước ngoài nuôi con cũng không dễ gì." Chú An suy đoán.
"Còn có cái tên đàn ông bạo lực gia đình kêu tôi tìm vợ nhưng tôi đã từ chối. Tên khốn nạn đó còn định uy hiếp tôi chứ, cũng may mà tôi đã dẫn vệ sĩ theo." Tô Niệm Tinh vừa nghĩ đến tên đàn ông cơ bắp đó là đã hơi sợ rồi.
Các hàng xóm cũng chửi mắng theo: "Loại đàn ông đó quá thiếu đạo đức, anh ta không thương vợ cũng thôi đi, vậy mà lại còn muốn coi vợ thành bao cát, đây còn là con người nữa sao?”
Chú Minh thì lại lộ ra vẻ mặt khó hiểu: "Sao ở nước ngoài lại lắm người kỳ lạ như thế chứ?"
Đúng lúc này thì điện thoại vang lên, Tô Niệm Tinh theo bản năng nhấc máy, vậy mà đầu bên kia điện thoại là là Lục Uyển Thư.
"Cô từ Mỹ về rồi sao?"
Trước đấy Tô Niệm Tinh còn tưởng cô ta tức giận nhưng không ngờ cô ta lại chủ động liên lạc với mình, khiến trong lúc nhất thời cô không hiểu được ý đồ của đối phương, cô mỉm cười: "Đúng rồi, vừa mới về thôi."
"Tôi muốn nhờ cô bói cho tôi một quẻ, vẫn là cái đám giang hồ đã gây chuyện ở cửa nhà tôi." Giọng điệu của Lục Uyển Thư nghe qua có hơi mệt mỏi: "Có được không?” Lần này, ngược lại Tô Niệm Tinh cũng không hề do dự: "Được, chỉ cần cô đừng khai tôi ra là được. Lục Uyển Thư cười đáp: "Được, lát nữa tôi sẽ sai người tới đón cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận