Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 411: Đây Còn Là Con Người Sao

Chương 411: Đây Còn Là Con Người SaoChương 411: Đây Còn Là Con Người Sao
Trước đây đều là anh trai giúp cậu ta mua sẵn, vì thế cậu ta mới hận cháu gái nhỏ, cảm thấy anh trai vì có cháu gái cho nên mới không thương cậu ta nữa."
Các hàng xóm: '...'
Không biết là ai chửi bậy trước: "Đây còn là con người sao, cậu ta đã mười tám tuổi rồi, lẽ nào cậu ta còn muốn anh trai mình nuôi mình mãi mãi hay sao. Cậu ta đã là người trưởng thành thì nên độc lập và tự kiếm tiền nuôi sống bản thân đi chứ, đã bám lên người anh trai mình mà hút máu, cậu ta còn có lý nữa sao?"
"Trẻ con bây giờ đúng là bé bự mà, cái gì cũng cần cha mẹ phải đút vào tận mồm”
"Đây là anh trai chứ không phải cha mẹ, giao học phí với tiền sinh hoạt cho đã là rất nhân nghĩa rồi, vậy mà còn muốn mua cả máy tính nữa chứ? Yêu cầu của cậu ta đối với anh trai cũng cao quá rồi thì phải?"
Các hàng xóm đều không tài nào hiểu được, nhốn nháo chửi cậu em chồng thật vô lý.
"Sau đó thì sao? Người phụ nữ kia tính giải quyết thế nào?”
Hôm nay An Tử được nghỉ nên chạy đi xem hết màn mới quay về đây: "Lúc mới đầu cậu em chồng không chịu thừa nhận đâu nhưng lại bị người phụ nữ vạch trần, sau đó cậu ta mới thừa nhận, còn quay sang chỉ trích ngược lại anh trai không thương mình. Người phụ nữ muốn đuổi cậu em chồng ra ngoài, bằng không sẽ ly hôn với chồng ngay lập tức."
Các hàng xóm cũng có thể hiểu được, dù sao thì có một cậu em chồng xấu tính xấu nết như thế, sống chung dưới một mái nhà với cậu ta thì đứa trẻ sẽ không được an toàn.
"Mẹ chồng cô ấy vẫn luôn cầu xin thay cho con trai út của mình, nhưng cứ cố tình người phụ nữ đã hạ quyết tâm rồi. Cuối cùng, người chồng đành đuổi em trai ra khỏi nhà, học phí và tiền sinh hoạt đều để cậu ta tự mình nghĩ cách. Mẹ chồng đang dẫn con trai út rời đi rồi." An Tử thở dài.
Những người phụ nữ có con đều không hài lòng về kết quả này cho lắm: "Sao không báo cảnh sát bắt cậu ta lại đi? Cứ bỏ qua cho cậu ta như vậy thì lại hời cho cậu ta quát"
An Tử gật đầu: "Người phụ nữ nói sẽ tìm luật sư để tố cáo cậu ta tội ngược đãi trẻ em."
Các hàng xóm tò mò hỏi: "Vậy thẩm phán có thể phán thắng không nhỉ?"
Có người không coi trọng cho lắm: "Quẻ tượng của Tô thần toán không thể làm bằng chứng được, chỉ dựa vào mỗi lời khai của cậu ta mà không có vật chứng, chỉ sợ sẽ không thắng kiện được đâu.
Còn nữa, cậu ta có thể phản cung! Nếu như chồng của người phụ nữ đó không một lòng với cô ấy, không nhẫn tâm tiễn em trai đi ngồi tù vậy quan tòa có thể xử tiếp được hay không cũng khó nói lắm."
Gia đình là án mà thẩm phán khó xử nhất, đặc biệt là nhà bọn họ còn sống ở tầng cao như thế, không có nhân chứng thì rất khó chứng minh được cậu ta ngược đãi trẻ em.
"Đây đã là kết quả tốt nhất rồi, cũng may mà bói ra được, bằng không đứa cháu gái nhỏ đã bị cậu ta dọa sợ đến chết mà cha mẹ còn không biết." Các hàng xóm láng giềng đều thấy may mắn thay cho người phụ nữ kia.
Vì thế, bọn họ lại nhìn sang Tô Niệm Tinh: "Có cô thật tốt." Tô Niệm Tinh được khen mà trong lòng dâng lên cảm giác rất thỏa mãn, loại cảm giác này không hề liên quan gì đến tiên bạc mà là sự thỏa mãn khi được người cần đến.
"Đại sư? Đại sư?" Đột nhiên có một người vỗ vào lưng cô một cái, lúc quay đầu lại chỉ trông thấy là bà chủ nhà trọ.
Cô mỉm cười: "Bà vẫn chưa về sao? Hôm nay không đi đón cháu trai tan học à?”
Bà chủ nhà trọ lắc đầu: "Hôm nay là mẹ nó đi đón."
Bà ta sáp lại gân Tô Niệm Tinh: "Đại sư, có khả năng cháu trai tôi cũng bị người ta bắt nạt."
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, cháu trai của bà ta chính là đứa trẻ nghịch ngợm đã vẽ bông hoa lên chiếc xe mới mua của bà ta kia?
Với thể hình đó của cậu bé còn có thể bị người bắt nạt?
Sao cô lại không tin như thế nhỉ?
Cô hỏi dò: "Bà đã hỏi cậu bé chưa?"
Bà chủ nhà gật đầu rồi sau đó lại lắc đầu.
Tô Niệm Tinh bị bà ta làm cho rối hết cả lên, thế này là có ý gì đây?
"Rốt cuộc là hỏi rồi, hay là chưa hỏi?"
Bà chủ nhà kể lại sự việc một lần: "Nửa đêm canh ba nó đột nhiên cười thành tiếng, ngày hôm sau tôi hỏi nó 'tối qua cháu cười cái gì' thì nó không nói cho tôi biết, chỉ bảo là nó mơ rất đẹp."
Tô Niệm Tinh cảm thấy chắc là bà chủ nhà thần hồn nát thân tính mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận