Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 347: Khó Tin

Chương 347: Khó TinChương 347: Khó Tin
Thật ra cô đã từng nghĩ đến chuyện không làm thầy bói nữa, chỉ dựa vào lợi nhuận của quán ăn cũng có thể khiến cô sống rất thoải mái rồi.
Làm một thành viên trong chúng sinh đủ tháp bé nhỏ nhặt, không có nguy hiểm gì cả.
Nhưng cuộc sống như vậy thật sự có an toàn không?
Không hề, nếu như cô không xem bói vậy cô sẽ phải giống những quán ăn khác, phần lớn lợi nhuận thu được phải cung ứng cho anh Bưu, phải giống những người khác an phận sống trong căn hộ ở ghép, tiền của vất vả làm việc để gom góp ra lại không thể theo kịp tốc độ tăng của giá nhà.
Cô sẽ phải học cách sống giống như đại đa số người, phải tính toán chỉ ly xem mỗi ngày ăn gì, uống gì, phải phiên não xem sẽ đi phương tiện giao thông gì, cô không thể theo đuổi ước mơ của mình, không thể sống cuộc sống lý tưởng của mình, thậm chí còn không thể hẹn hò với người đàn ông mà mình thích.
Cô quá muốn trải qua cuộc sống tốt đẹp của kiếp trước, không có cái đầu thông minh vậy cho dù đã xuyên việt thì cô vẫn chỉ là Tô Niệm Tinh học dốt đã cố gắng ba năm, tốn hơn trăm vạn tiền học mà vẫn chỉ có thể thi đỗ đại học dân lập kia.
Cô không có lý lịch hơn người, không có cái đầu thông minh sáng dạ, lại càng không có khả năng ăn bám cha mẹ giống như kiếp trước, vậy phải làm thế nào mới có thể trải qua cuộc sống tốt hơn đây?
Cô chỉ có thể dựa vào bàn tay vàng của mình, cái nghề này có độ mạo hiểm cao nhưng thu nhập thật sự cũng rất cao. Khoản thu một tháng của cô (quán ăn + xem bói) rơi vào tâm hơn tám vạn.
Giám sát Lương đã phá được vô số vụ án lớn, đi qua đi lại trước cánh cửa sinh tử mười mấy lần, tốn mất tám năm cuối cùng mới leo lên được cái ghế giám sát cao cấp kia, mà cô chỉ dựa vào mỗi bàn tay vàng đã có thể kiếm được nhiều như vậy, thế dựa vào cái gì mà cô lại không làm?
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Cô gái trẻ, tuy rằng sở trường của tôi là bói nhân duyên nhưng nhân duyên của bạn trai cũ của cô không phải cô nên tôi không bói ra được, cô vẫn nên nhìn về tương lai thì hơn."
Các hàng xóm nghe thấy cô khéo léo từ chối cũng hơi thất vọng vì không có kịch hay để xem.
Cô gái trẻ cắn môi: "Hôm nay anh ta kết hôn, tôi dẫn cô tham gia hôn lễ cùng vậy cô có thể xem bói cho anh ta được không?"
Tô Niệm Tinh trợn tròn mắt, thế này cũng khó tin quá rồi đó!
Bạn gái cũ tới tới tận cửa tìm vào đúng hôm cưới hỏi quả thật không phải tới để phá đám sao?
Anh Minh khuyên cô gái trẻ nghĩ thoáng một chút: "Anh ta đã sắp kết hôn cả rồi, cô tới hôn lễ của anh ta ngoại trừ khiến bản thân khó chịu ra thì cũng có lợi ích gì đâu.
Cô gái trẻ, vẫn nên bỏ đi đi. Anh ta có hạnh phúc hay không đã không còn liên quan đến cô nữa rồi. Làm người quan trọng nhất là vui vẻ hạnh phúc. Mấy chuyện không vui kia cứ coi như chữ viết bằng phấn, xóa đi là xong."
Tô Niệm Tinh nhìn về phía anh Minh với vẻ mặt kỳ quái, ngược lại anh ta cũng học thuộc làu làu lời thoại trong phim đấy.
Cô gái trẻ cắn răng, móc một xấp đô la Hồng Kông từ trong ví tiền ra và đặt lên bàn: "Chỉ cần cô xem bói giúp tôi thì số tiền này sẽ là của cô." Tô Niệm Tinh nhìn thẳng vào ánh mắt cố chấp của cô ta, nếu cô không xem bói giúp cô ta thì nói không chừng cô gái trẻ này sẽ còn làm ra chuyện khó tin gì đó.
Cô nghĩ ngợi một lúc rồi cầm lấy tiền: "Tôi có thể tới hôn lễ của anh ta để xem bói giúp cô nhưng cô không thể vào trong, sau khi xem bói xong tôi sẽ ra ngoài nói cho cô biết."
Cô gái trẻ chỉ muốn biết kết quả xem bói nên hiển nhiên cũng không nói hai lời.
Các hàng xóm láng giêng còn muốn đi theo sau xem náo nhiệt nhưng Tô Niệm Tinh đã trực tiếp bắt một chiếc taxi, những người khác chỉ có thể dừng bước chân.
Khách sạn Hảo Vọng ở Hương Giang nguy nga tráng lệ, được trang trí vô cùng sang trọng, nằm ngay trên đoạn đường phồn hoa nhất ở Vịnh Đồng La, vị trí địa lý được trời ưu ái, xung quanh còn giáp với khu thương mại, đối diện chính là quảng trường Thời Đại và trung tâm mua sắm xa xỉ.
Nhìn tay bảo vệ đứng thẳng tắp mở cửa xe ở bên ngoài, Tô Niệm Tinh dặn dò cô gái trẻ: "Cô đừng lộn xộn, tôi cũng không muốn vào đồn cảnh sát đâu."
Cô gái trẻ gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận