Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 849: Chúng Tôi Không Vội

Chương 849: Chúng Tôi Không VộiChương 849: Chúng Tôi Không Vội
Một nhát dao chí mạng, nạn nhân chết quá nhanh, chỉ sợ còn chưa kịp hình thành ký ức thì đã đi đời nhà ma rồi.
Thi thể không đầu ngày trước cũng gặp tình trạng này nên cô cũng chỉ có thể từ bỏ suy nghĩ này mà thôi.
Buổi trưa, quả nhiên thực khách tới quán ăn lại giảm thiểu, mà đơn đặt hàng thì lại tăng lên đáng kể.
"Chị chủ, tốc độ giao đồ ăn của cô với Đại Đao quá chậm, chúng ta có nên tuyển thêm người đi giao đồ ăn không?" Trước đó A Trân vẫn luôn quản lý quán ăn mới nhưng việc làm ăn ở bên đó còn lâu mới phát triển bằng bên này cho nên cô ta lại chạy qua bên này giúp đỡ, nhìn thấy nhiều đơn đặt hàng chất đống thành núi như vậy, cô ta cũng hơi sốt ruột.
Nhưng cứ cố tình đúng lúc này, Quách Vân Khởi còn giới thiệu một khách hàng lớn cho cô nữa chứ.
Hiển nhiên Tô Niệm Tinh không thể bỏ qua cơ hội kết giao với phù hào này được rồi, cho nên cô quả quyết đồng ý.
Chỉ là nhìn đống đơn đặt hàng kia mà cô có hơi mệt mỏi: "Trong lúc nhất thời, tôi biết đi đâu mà tuyển người bây giờ?"
Vệ sinh an toàn thực phẩm cực kỳ quan trọng, lỡ như tuyển phải một người không khỏe mạnh, có bệnh trong người, sau đó cô bị kiện lên tòa thì cũng không hay.
Trong quán ăn chỉ còn lại các hàng xóm, thấy quán ăn lo không hết việc cũng nhiệt tình đi giao đồ ăn giúp bọn họ.
"Nhà tôi có xe, để tôi đi giao hộ cô cho, phí vận chuyển cho tôi nhé." Bà chủ nhà là người đầu tiên hưởng ứng.
Những người khác cũng tỏ vẻ có thể giúp giao hàng, đến ngay cả nhóm người già như chú Minh với chú An cũng đòi gia nhập.
"Chúng tôi không vội, cứ coi như rèn luyện sức khỏe thôi, từ từ đi giao vẫn nhanh hơn cô đấy."
Tô Niệm Tinh cảm thấy bọn họ nói cũng có lý: "Nếu thấy trong người không thoải mái thì nhất định phải dừng lại nghỉ ngơi đấy nhé, tuyệt đối đừng gắng gượng, cùng lắm thì tôi không kiếm một bữa này, chứ mọi người không thể có chuyện gì được đâu đấy."
Chú Minh, chú An vỗ ngực: "Yên tâm đi, tôi sẽ chú ý sức khỏe của mình mà.'
Tô Niệm Tinh phải đi xem bói, Đại Đao với Hứa Bát San đều bị A Trân phái ra ngoài giao đồ ăn.
Một mình A Trân phụ trách hai công việc, vừa phải thu tiền lại vừa phải lau bàn và bưng bê thức ăn.
Tô Niệm Tinh ngồi lên taxi đến sườn đồi, đây là lân thứ hai cô lên sườn đồi.
Các phú hào ở Hương Giang thích xây mấy ngôi nhà sang trọng ở lưng chừng núi, có thể nhìn thấy phong cảnh ở cảng Victoria và gân như có thể nhìn bao quát toàn bộ khung cảnh ở Hương Giang. Đương nhiên, cũng vì các phú hào coi trọng phong thủy cho nên dựa núi gần sông mới chính là bố cục đẹp nhất.
Tô Niệm Tinh đến nơi thì có quản gia đi qua tiếp đón và dẫn cô vào phòng khách.
Trước đây cô đã từng tới nhà của Hà tiên sinh và Lý Gia Hào rồi, nhưng căn nhà sang trọng của bọn họ hoàn toàn không thể so sánh được với ngôi nhà này. Chỉ có biệt thự của nhà họ Tô mới có thể so bì một phen.
Phòng khách trong căn biệt thự này có tâm nhìn rộng mở, xung quanh đều là thảm thực vật xanh ngắt, tính riêng tư cũng rất tốt.
Quản gia dẫn Tô Niệm Tinh vào trong phòng khách rồi tự động lùi qua một bên.
Tô Niệm Tinh trông thấy một ông cụ ngồi trên sô pha, khí chất của đối phương nhã nhặn, hai bàn tay đặt trên quải trượng đầu rồng, trong đôi mắt đục ngầu lóe lên tia sáng sắc bén, lúc mở miệng còn mang theo vài phần khí thế áp bức: "Cô chính là vị đại sư đã giúp Quách Vân Khởi tìm được giấy tờ nhà đất phải không? Nghe nói cô còn từng xem nhà cho Tiểu Hà nữa?"
Mục đích khiến các phú hào coi trọng phong thủy chỉ có một, đó chính là phát tài. Xem phong thủy là để phát tài, xem mộ tổ lại càng là vì phát tài hơn, cho nên đám người Trương Câu Lâm mới được chào đón đến vậy.
Mà một đại sư đoán mệnh am hiểu bói nhân duyên như Tô Niệm Tinh lại chỉ có thể lưu hành trong giới bình dân và giới các bà mà thôi.
Cô thành công tiến được vào giới phú hào cũng là nhờ đã giúp Quách Vân Khởi tìm ra được giấy tờ nhà đất và chọn vị trí tòa nhà cho Hà tiên sinh.
Lúc này, Tô Niệm Tinh không thể lộ ra vẻ mặt kính sợ được mà nhất định phải tỏ ra không kiêu ngạo không siểm nịnh thì mới có thể lấy được sự tôn trọng từ người khác.
Cho nên cô gật đầu: "Đúng vậy."
Đối phương ra hiệu cho cô ngồi xuống và hỏi cô am hiểu bói vê những gì?
Tô Niệm Tinh biết ông ta đang khảo nghiệm mình, mấy phú hào kiểu này trước khi mời cô đến xem bói chắc chắn đã điều tra rõ ngọn ngành thông tin lý lịch của cô rồi, bây giờ hỏi lại chỉ là muốn thăm dò bản lĩnh của cô mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận