Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1311: Phiên Ngoại 3

Chương 1311: Phiên Ngoại 3Chương 1311: Phiên Ngoại 3
Tô Niệm Tinh hơi kinh ngạc, trông sinh cơ sao?"
Quách Vân Khởi thấy sắc mặt của cô thay đổi cũng đoán ra được cô đang nghi ngờ chuyện gì, anh ta vừa cười vừa xua tay: "Sinh cơ mà anh ta trông không biết hại người đâu, anh ta dùng người chết để trồng sinh cơ, sẽ không có nhân quả báo ứng. Nghe nói có người mời anh ta trông sinh cơ, một lần ít nhất phải một trăm vạn đấy."
Tô Niệm Tinh trợn tròn mắt: "Một trăm vạn cơ á?"
Bây giờ cô xem chỉ tay cho người ta ít nhất là tám vạn, mà đây đã được tính là cái giá cao nhất ở Hương Giang rồi, vậy mà anh ta lại dám thu tận một trăm vạn, thế cũng đắt quá rồi thì phải?
"Thật ra cũng không tính là đắt đâu, trong một trăm vạn này đã có một nửa là tiền nhang khói cho người chết rồi, sống bao nhiêu tuổi thì phải đốt tiên giấy bấy nhiêu năm, lại cộng thêm lạm phát nữa, cho nên một trăm vạn cũng không tính là nhiều."
Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Niệm Tinh nghe nói đến cách làm này đấy: "Khi nào dẫn tôi đi vậy?"
"Tôi hẹn anh ta đã nhé." Quách Vân Khởi mỉm cười: "Cô phải cho tôi bát tự của cô rồi tìm anh ta xem bói, anh ta muốn xem bát tự trước rồi mới có thể quyết định có muốn gặp cô hay không."
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Chớp mắt cái, cô đã gặp được vị đại sư mà Quách Vân Khởi nhắc tới, chỉ là, có thế nào thì cô cũng không ngờ được người này lại chính cha của cô ở kiếp trước. Sau khi xuyên không, cô đã tới nội địa nhiều lân nhưng vẫn chưa có một lần nào đi thăm người thân ở kiếp trước, bởi vì cô sợ những người thương mình, yêu mình sẽ dùng ánh mắt xa lạ để hỏi: "Cô là ai?"
Trên đời này không có chuyện gì tàn nhẫn hơn thế, có điều, cô không chủ động đi tìm bọn họ nhưng lại không có cách nào ngăn được tình cờ.
"A Tinh, đây là Tô Quốc Đống."
Tô Niệm Tinh bắt tay Tô Quốc Đống một cách máy móc, người đàn ông trước mặt rõ ràng có bộ dáng của cha cô hồi còn trẻ, cái tên cũng giống y nhau, cô không có cách nào lừa mình rằng đây là là cùng họ cùng tên.
Đúng rồi, cô nhớ ra rồi, bà nội đúng là người huyền học nhưng cô chưa từng gặp bà nội cho nên chỉ cho rằng trình độ huyền học của đối phương không được thôi.
"Tô tiên sinh xuất sư ở đâu?"
Tô Quốc Đống hồi còn trẻ thiếu đi vài phần dày dạn, lại thêm vài phần ngại ngùng: "Mẹ tôi cũng là nhân sĩ huyền học nhưng ở thời buổi ấy, bà không dám xem bói cho người ta cho nên vẫn luôn che giấu."
Tô Niệm Tinh thầm thở dài một tiếng, quả nhiên là bà nội cô rồi.
Lẽ nào kiếp trước cha cô có thể đưa Tô thị lên thị trường cũng là nhờ công lao của huyền học.
"Cô Tô, bát tự của cô khuyết nước, chỉ cần cách xa nguồn nước thì cô có thể sống rất lâu, nhưng nghe nói cô từng vượt biên đến Hương Giang, lúc vượt sông chắc hẳn rất dễ bị nước dìm chết mới đúng, nhưng cô lại có thể sống được đến hiện tại.
Tôi nghe nói cô còn có con, giá trị bản thân còn hơn trăm triệu, xem ra cô ngược gió trở mình, phú quý gia thân, chắc chắn là được cao nhân chỉ điểm rồi."
Tô Niệm Tinh mím môi, lại đọc ra một chuỗi bát tự khác: "Anh giúp tôi bói cái này được không?”
Tô Quốc Đống nhận lấy bát tự, vẻ mặt lập tức hóa đá rất lâu, sau đó ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào cô không rời.
Quách Vân Khởi thấy anh ta không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh mới lấy làm khó hiểu: "Sao thế?"
Tô Quốc Đống thu lại tâm nhìn, gãi đầu với vẻ hơi xấu hổ: "Bát tự này giống y như đúc với con gái tôi, kỳ lạ thật đấy. Cô Tô, bát tự này ở đâu ra vậy?"
Quách Vân Khởi cũng hơi ngạc nhiên, anh ta cũng nhìn sang Tô Niệm Tinh: "Đây là bát tự của ai thế?"
"Của một người bạn." Tô Niệm Tinh biết bọn họ sẽ không liên tưởng bát tự này lên người mình vì dù sao xét từ bát tự này, người này hoặc là một đứa bé hoặc là một cụ già hơn sáu mươi tuổi, làm kiểu gì cũng không có khả năng là một cô gái trẻ tuổi được.
"Bát tự này hơi nhẹ, chắc là không sống được quá ba mươi đâu." Tô Quốc Đống thở dài một tiếng.
Quách Vân Khởi trợn mắt: "Hả? Thật hay giả đó?"
Sau đó anh ta mới chợt nhớ ra gì đó mà lại hỏi: "Có phải anh có thể nghịch thiên cải mệnh cho con gái của mình không?”
Tô Quốc Đống nhìn bát tự rồi lại nhìn Tô Niệm Tinh: "Hai bát tự này đều rất nhẹ, có thể lấy thừa bù thiếu."
Tô Niệm Tinh không hiểu ý của anh ta cho lắm: "Hai bát tử này đều có tướng đoản mệnh, làm sao lấy thừa bù thiếu được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận