Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 506: Chúng Tôi Muốn Xem Đại Sư Làm Phép

Chương 506: Chúng Tôi Muốn Xem Đại Sư Làm PhépChương 506: Chúng Tôi Muốn Xem Đại Sư Làm Phép
Tô Niệm Tinh gật đầu, bước vào thang máy, có mấy hộ gia đình cũng đi theo.
"Chúng tôi muốn xem đại sư làm phép." Đám phụ nữ cười ngượng ngùng nói.
Tô Niệm Tinh biết họ muốn xem náo nhiệt, cho nên cũng không để bụng.
Đến tầng mười, đập vào mắt chính là quầy thu ngân của nhà khách, một người phụ nữ ngồi trong đó. Nghe thấy âm thanh, bà ta nói một câu theo phản xạ: "Chào mừng quý khách!"
Ngẩng đầu lên thì thấy mặt Tô Niệm Tinh, bà ta vội kêu lên: "Ông chủ đang bận việc ở bên trong, xin cô hãy chờ một lát."
Tô Niệm Tinh cũng không sốt ruột. Cô đưa mắt nhìn chung quanh, tâng lầu này được dán đầy bùa chú, xem ra chuyện có ma đã ảnh hưởng tới công việc kinh doanh của họ. Bây giờ vốn là lúc kinh doanh náo nhiệt nhất, nhưng đa số phòng đều bỏ trống, hành lang cũng vắng tanh, không có một chút động tĩnh.
Không lâu sau, ông chủ mồ hôi đầy đầu bước ra khỏi phòng, tay còn ôm một mỹ nhân tóc vàng. Rõ ràng thời tiết không nóng nhưng cô ta lại mặc một chiếc áo hở rốn, bên dưới váy lửng, để lộ cặp chân dài trơn bóng, khiến những người đàn ông khác nuốt nước miếng liên tục.
Mỹ nhân tóc vàng hôn gió với đám đàn ông, sau đó xách túi rời đi.
Ông chủ lau mồ hôi trên trái, thấy Tô Niệm Tinh thì vội kêu lên: "Đại sư, cô cũng thấy rồi đấy, vì chuyện có ma mà nhà khách của tôi trống trơn, cứ như nhà ma vậy. Cô giúp tôi làm một buổi cúng bái hành lễ được không?” Tô Niệm Tinh gật đầu: "Tạm thời không cần vội cúng bái hành lễ. Tôi hỏi các ông trước, Apple từng thuê căn phòng nào?”
Người phụ nữ thu ngân chỉ vào căn phòng thứ ba bên phải: "Là phòng này."
Nhắc đến chuyện hôm đó, người phụ nữ lại cảm thấy gió lạnh thổi sau lưng: "Hôm đó cô ta dẫn theo một người đàn ông đội mũ đen tiến vào, quay lưng về phía tôi nên tôi không thấy rõ diện mạo của người đó, thậm chí ngay cả đăng ký giấy chứng nhận cũng là Apple làm giúp anh ta."
"Đúng là kỳ lạ thật. Chẳng lẽ người đàn ông kia là ma?"
Người theo thuyết vô thần cảm thấy chuyện này rất kỳ quặc: "Có lẽ người đàn ông kia đã giết Apple."
Người phụ nữ thở dài: "Cũng có khả năng, nhưng cảnh sát vẫn không tìm được thi thể của Apple, hơn nữa chứng minh thư của người đàn ông kia cũng là giả, không tìm thấy anh ta ở đâu. Hôm sau lại có cuộc gọi ma, cả tòa nhà lớn đều có ma quỷ lộng hành, nửa đêm có thể nghe thấy tiếng ma khóc, thật đáng sợ.'
Trán ông chủ đổ mồ hôi: "Đúng thế, gân đây không thể cho thuê mặt bằng, phòng cho thuê theo giờ cũng không ai dám đến đây, một ngày thiệt hại mấy vạn đô la Hồng Kông. Cô mau làm phép giúp tôi, đuổi hồn ma ra ngoài, đừng nán lại tòa nhà này nữa."
Tô Niệm Tinh biết ông chủ này hoàn toàn không để bụng tới hôn ma, ông ta chỉ sợ hồn ma sẽ ảnh hưởng tới việc làm ăn của mình. Thế là cô liệt kê một bảng danh sách cho ông ta để ông ta lập tức đi chuẩn bị đầy đủ những thứ này.
Ông chủ nhận lấy tờ đơn, không nói hai lời: "OK, tôi sẽ tìm người xử lý ngay bây giờ."
Tô Niệm Tinh đứng trước cửa căn phòng xảy ra chuyện nhìn lướt qua, bên trong cũng bị dán đầy bùa chú, không có thứ nào dính máu.
Cô đi cùng ông chủ xuống lầu. Cô vẫn còn thắc mắc muốn hỏi người quản lý.
Không ngờ vừa xuống lầu, ông chủ lập tức quát lớn người quản lý đang an ủi các hộ gia đình: "Mau chuẩn bị đây đủ những thứ này. Trong giờ làm việc mà dám không làm tròn trách nhiệm, coi chừng tôi sa thải ông."
Người quản lý chạy tới nhận lấy tờ đơn, nhanh nhẹn đi mua sắm đồ vật.
Thấy thái độ của ông chủ đối với người quản lý quá tệ, các hộ gia đình đều hơi tức giận: "Một tòa nhà lớn cỡ này mà không thuê thêm được mấy người quản lý à? Chỉ có hai bác Trường với bác Lâm, căn bản là không làm hết việc, cả ngày làm việc suốt mười hai giờ, cho dù là con hổ thì cũng có lúc ngủ gật."
"Đúng đấy đúng đấy."
Vẻ mặt ông chủ hơi ngượng nghịu: "Chẳng phải tôi vẫn đang tuyển người đó sao? Nhưng không ai ứng tuyển, tôi còn cách nào khác đâu? Chờ khi nào cho thuê được phòng, tôi sẽ thuê một người quản lý trẻ tuổi."
Ông ta kêu Tô Niệm Tinh vào văn phòng vật nghiệp của ông ta để tạm thời nghỉ ngơi.
Tô Niệm Tinh vẫn muốn tìm hiểu tình hình một chút, lỡ cô làm phép xong mà lại có chuyện ma thì chẳng phải sẽ làm hỏng danh tiếng của mình hay sao?
Thấy cô kiên trì, ông chủ cũng đành tùy cô. Ông ta vừa rời đi, các hộ gia đình lập tức vây quanh Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô tìm thấy ma chưa? Khi nào bắt ma?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận