Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1029: Bà Chủ, Cô Sao Thế

Chương 1029: Bà Chủ, Cô Sao ThếChương 1029: Bà Chủ, Cô Sao Thế
Chú An cũng phụ họa theo: "Sau này nếu như cô bói không chuẩn, mấy truyền thông kia sẽ không hề do dự mà bỏ đá xuống giếng, mà bây giờ danh tiếng thần toán của cô đang nổi, bọn họ không tìm ra được tư liệu bôi nhọ nên hiển nhiên sẽ khen cô rồi. truyền thông quen cái trò nâng cao đạp thấp rồi, cô nên tập quen dần đi."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Cháu hiểu rồi.'...
Tô Niệm Tinh đọc báo mà đôi mày nhíu chặt lại, cả người ngây ra.
Đại Đao thấy hai mắt cô trợn tròn: "Bà chủ, cô sao thế?"
Tô Niệm Tinh nhíu mày, trông càng lo lắng hơn: “Anh nói xem, liệu Lục tiểu thư có hiểu lầm tôi không?"
Cũng không phải cô suy đoán vô căn cứ, từ nhỏ nền giáo dục mà cô được tiếp nhận đã là căm hận cờ bạc đến tận xương tủy, nhưng Lục tiểu thư lớn lên ở Macau, sòng bạc ở bên đó lại là kinh doanh hợp pháp, xét từ góc độ của Lục tiểu thư thì lý do mà cô đưa ra thật sự quá hoang đường.
Đại Đao nghĩ ngợi cẩn thận: "Nếu tôi là Lục tiểu thư thì tôi thật sự sẽ hiểu lầm đấy. Vốn dĩ cô ta đã vô cùng tin tưởng vào trình độ xem bói của cô rồi, cô có thể đoán trước được tai họa vậy đối với cô ta mà nói cũng không có gì là kỳ quặc hết."
Con người anh ta có tính cách thẳng thắn, sẽ không trả lời qua loa lấy lệ với cô.
Tô Niệm Tinh khen ngợi một điểm này của anh ta, cô nghĩ đi nghĩ lại rồi vẫn quyết định gọi điện thoại cho Lục Uyển Thư, cũng không biết đối phương quá bật hay là đang giận cô mà điện thoại mãi vẫn chẳng có người nhấc. Tô Niệm Tỉnh xoa mi tâm, nghĩ một lúc rồi lại gọi điện cho A Cảnh một cuộc, mời anh ta giúp mình chuyển lời Lục Uyển Thư: "Báo chí chỉ toàn chém gió thôi, tôi cũng không rảnh rỗi tự nhiên bói trước được khách sạn sẽ xảy ra chuyện."
Tuy rằng không biết Lục Uyển Thư có tin hay không nhưng cô cũng đã cố gắng hết sức giải thích rồi.
Điện thoại di động của cô vang lên, hóa ra là giám sát Lương đã giúp cô hẹn sẵn thời gian với mấy vệ sĩ mà anh tìm được, kêu cô buổi trưa đừng ra ngoài.
Chú An đứng ở bên cạnh dỏng tai lên nghe: "Đại sư, cô cần tìm vệ sĩ hả? Có một Đại Đao còn chưa đủ hay sao?"
Chú Minh đẩy ông ta một cái: "Đương nhiên là không đủ rồi, bây giờ đại sư đang nổi tiếng như thế, đi đến đâu cũng sẽ bị người vây quanh, vẫn nên có thêm vài vệ sĩ sẽ tốt hơn chứ."
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng rồi, bây giờ đi đến đâu cũng bất tiện hết, vẫn nên có vệ sĩ của riêng mình sẽ càng an toàn hơn."
Đợi cô ăn bữa sáng xong thì bốn vệ sĩ lục tục kéo tới.
Mấy người này đều có lý do nghỉ việc ở đồn cảnh sát riêng.
Tô Niệm Tinh cũng hỏi bọn họ lý do.
Có một người trẻ tuổi là vì nói chuyện quá thẳng thắn, bị thị dân khiếu nạn ba lần, phải làm cảnh sát mặc quân trang năm năm mà chậm trễ mãi vẫn chưa được thăng chức, sau này tức quá thế là nghỉ việc luôn.
Mấy người còn lại đều là vì nguyên nhân gia đình hết.
Tiền lương của cảnh sát cao nhưng cần phải sẵn sàng nghe lệnh suốt hai mươi tư tiếng, với người đã kết hôn và đã có con rồi, rất nhiêu chuyện đều không thể để tâm đến, một mình vợ vừa phải đi làm vừa phải chăm sóc con nên hoàn toàn không thể lo xuể được. Vì gia đình nên bọn họ chỉ có thể đổi sáng một công việc khác ổn định hơn một chút.
Bởi vì có lý lịch cảnh sát nên sau khi ra ngoài, bọn họ rất dễ tìm được công việc.
Tô Niệm Tinh chỉ nhìn khí thế của bọn họ là đã có thể nhìn ra được họ rất uy nghiêm, dẫn ra ngoài quả thật có thể dọa người.
Lương cơ bản mà cô đưa ra là một vạn hai, nếu như làm tốt thì còn có lì xì kèm. Tiền lương thế này đã tương đương với cảnh sát bình thường ở tổ trọng án rồi, chẳng qua, có một điểm tốt là phần lớn thời gian của cô đều ở Hương Giang, trên cơ bản cứ đến giờ là có thể tan làm.
"Sau này các anh đi theo Đại Đao nhé, anh ấy sẽ dặn dò các anh làm việc."
Đại Đao hơi ngạc nhiên: "Tôi á?”
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng rồi, anh dạy họ đi. Yêu cầu của tôi không cao, ngoài việc bảo vệ an toàn cho tôi thì còn phải giữ bí mật công việc cho tôi, mỗi ngày tôi đã đi gặp những ai, nhận những việc gì, đã nói những câu gì thì đều phải giữ bí mật hết. Anh cho bọn họ ký hợp đồng bảo mật đi rồi bảo bọn họ đi làm hộ chiếu trước."
Đại Đao gật đầu đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận