Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 757: Anh Đã Có Bằng Lái Xe Máy Chưa?

Chương 757: Anh Đã Có Bằng Lái Xe Máy Chưa?Chương 757: Anh Đã Có Bằng Lái Xe Máy Chưa?
Đại Đao không có ý kiến gì cả, trước đây anh ta tìm công việc nhưng sau khi người khác biết anh ta từng giết người đều sợ run lẩy bẩy, hoàn toàn không dám thuê anh ta, chỉ là giao đồ ăn mà thôi, anh ta không có gì mà không thể làm cả.
Tô Niệm Tinh cũng không dám để anh ta giao đồ ăn cho người bình thường để tránh dọa sợ khách hàng, vì thế mới hỏi: "Có thể giao cơm đến đồn cảnh sát được không?"
Đồn cảnh sát thường đặt bữa với số lượng lớn, trọng lượng cũng khá nặng, cô với A Trân toàn phải đỗ xe ở trong sân rồi đi qua đi lại mấy lượt mới có thể xách được hết đồ. Còn sức của Đại Đao lớn, một chuyến có thể làm xong luôn.
Đại Đao không bằng lòng tiếp xúc với cảnh sát nhưng giao đồ ăn đã được tính là một công việc không đòi hỏi kỹ năng gì rồi, cho nên anh ta gật đầu: "Được, không thành vấn đề!"
Tô Niệm Tinh bảo anh ta nghe A Trân phân phó: "Anh đã có bằng lái xe máy chưa?”
Đại Đao lắc đầu, cái này thì chưa có thật!
Anh ta ngồi tù mười mấy năm liền, sau khi ra ngoài thì bằng lái đã hết hạn từ lâu rồi.
Tô Niệm Tinh thấy anh ta lắc đầu mới kêu anh ta tạm thời cứ đạp xe ba gác: "Đợi khi nào anh thi được bằng lái rồi lại lái xe máy sau đi?"
Cô đưa cho anh ta bốn nghìn đô la Hồng Kông để anh ta đi mua một chiếc xe ba gác ngay bây giờ. Đại Đao nhận tiên rồi nhìn cô với vẻ sững sờ.
Tô Niệm Tinh không biết rõ giá tiền của xe ba gác cho lắm: "Không đủ sao?"
Thời buổi này vẫn chưa có xe ba gác chạy bằng điện, lẽ nào bốn nghìn đô la Hồng Kông để mua một con xe ba gác đạp bằng hai cẳng mà vẫn chưa đủ sao?
Đại Đao lắc đầu nói đủ rồi nhưng vẻ mặt của anh ta lại rất phức tạp: "Cô tin tưởng tôi như vậy sao? Không sợ tôi cầm tiên chạy mất?"
Tô Niệm Tinh nhìn anh ta với vẻ ngạc nhiên: "Anh sẽ không mất não như vậy đâu chứ? Từ bỏ một công việc lâu dài không cần đến chỉ để lấy chút lợi nhuận cỏn con này?”
Đại Đao bị cô chặn họng, lập tức quay đầu đi mua xe.
Đợi anh ta đi rồi, A Trân vẫn luôn đề phòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô ta vuốt trán một cái mới phát hiện ra mình bất tri bất giác túa đây mồ hôi lạnh, sau đó cô ta nhìn về phía Tô Niệm Tinh với vẻ năn nỉ: "Chị chủ?"
Lần này Tô Niệm Tinh thật sự lực bất tòng tâm rồi: "Nếu như cô không yên tâm thì tôi có thể đổi cô với Lily, hoặc là đợi khi nào tôi mở tiệm mới rồi sẽ cho cô qua tiệm mới làm cửa hàng trưởng nhé?”
A Trân cắn môi, không ho he thêm tiếng nào nữa.
Đúng lúc này thì một cô gái trẻ đi vào trong quán, cô ta chần chừ rồi hỏi: "Xin hỏi, Tô thân toán có ở đây không?"
Tô Niệm Tinh quay đầu quan sát cô gái trẻ trước mặt: "Cô là?"
Cô gái trẻ lấy danh thiếp ra và giới thiệu bản thân. Cô ta tên là Verna, biên tập viên của nhà xuất bản, qua đây tìm Tô Niệm Tinh là muốn bàn bạc với cô về chuyện ra sách.
Tô Niệm Tinh sững sờ một lúc rất lâu: "Tôi không định viết sách đâu nha."
Với thân phận học hành kém cỏi của cô còn đi viết sách?
Có phong cách viết không?
Có tài hoa không?
Cũng đừng hại con em nhà người ta.
Verna cười đáp: "Không thành vấn đề, chúng tôi có tay viết chuyên nghiệp sẽ viết bản thảo cho cô, cô chỉ cần tổng hợp lại nội dung xem quẻ bình thường của mình để chia sẻ là được."
Tô Niệm Tinh há miệng: "Nhưng sao cô lại muốn tìm tôi viết sách vậy?”
Verna giải thích: "Là sir Trương của bộ phận quan hệ công chúng thuộc đội cảnh sát kiến nghị với chúng tôi đấy, anh ta nói đội cảnh sát đã từng phá được vài vụ án, quả tượng của cô thật sự rất linh."
Tô Niệm Tinh hiểu rồi, lần này vì danh dự của đội cảnh sát mà lúc mở họp báo mời phóng viên, sir Trương không đề cập đến tên của cô, nhưng sợ cô sinh lòng bất mãn đối với đội cảnh sát cho nên mới nhờ quan hệ để nhà xuất bản viết sách cho cô, cũng coi như là bồi thường cho cô.
Đây quả thật là một cơ hội tốt để nâng cao dâng tiếng chuyên nghiệp của mình nên Tô Niệm Tinh cũng không có lý do gì để từ chối cả: "Được, tôi quả thật có rất nhiều trường hợp để kể, nhưng sau khi sắp xếp xong tôi mới có thể giao cho cô được."
Verna không ngờ cô lại sảng khoái như thế, cô ta còn chưa nhắc đến tiền nhuận bút nữa mà.
Nhưng mấy chuyện này chắc chắn vẫn phải nói, cô ta cười bảo: "Nhà xuất bản chúng tôi quyết định cho in mười nghìn quyển trước, trích 8% lợi nhuận. Có rất nhiều tác giả nổi tiếng mới có được loại đãi ngộ này, đây đã được tính là khá hậu đãi rồi đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận