Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1211: Chỉ Bói Cho Mỗi Mình Đại Hoa Có Được Không

Chương 1211: Chỉ Bói Cho Mỗi Mình Đại Hoa Có Được KhôngChương 1211: Chỉ Bói Cho Mỗi Mình Đại Hoa Có Được Không
"Mày đi qua đây cho tao!" Ông chủ xưởng than trông thấy bộ dáng này của em trai là lại tức giận, ông ta giơ tay túm lấy đứa em: “Từ nhỏ thành tích của nó đã vô cùng tốt, năm nào cũng đứng hạng nhất, bây giờ còn đang học tiến sĩ, nhưng kết hôn đã được mười năm rồi mà ngay cả một đứa con cũng không có.
Tôi đã dẫn hai vợ chồng nó đến bệnh viện kiểm tra, còn là đặt khám của chuyên gia nhưng hai vợ chồng nó không ai có bệnh gì cả.
Đại sư, cô giúp tôi xem rốt cuộc là có chỗ nào xảy ra vấn đề đi?"
Mẹ của ông chủ xưởng than tên là Quách Thúy Hoa, bà ta là một người phụ nữ nông thôn, đừng thấy không có trình độ văn hóa gì nhưng lại có thể dạy ra được một đứa con trai là ông chủ lớn. Bà ta cũng được tính là khổ tận cam lai, sau khi nghe thấy con trai lớn nói câu này, bà ta lập tức liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh mấy lần với vẻ ngạc nhiên.
"Đại sư? Đại sư cái gì? Còn trẻ tuổi như thế mà đã thành đại sư rồi á? Con trai, không phải con bị cô ta lừa rồi đấy chứ?"
Thật ra cũng không thể trách một mình Quách Thúy Hoa nghĩ như vậy mà nhóm người thân của bà ta cũng đều nghĩ như thế, ánh mắt nghi ngờ của bọn họ nhiều lần rơi lên người Tô Niệm Tinh.
Tô Niệm Tinh cũng không trách bọn họ sẽ nghỉ ngờ.
Học y xưa nay vẫn luôn phải chịu khổ nhất, ngoại trừ trung y có nguồn gốc truyền thống nhiều đời ra thì tây y ít nhất cũng phải học đến đại học chuyên ngành, còn phải chịu khổ tận chín đến mười năm, bằng cấp của họ rất đáng giá, nếu đổi lại là ba mươi năm sau, sinh viên chưa tốt nghiệp cũng chỉ có thể làm thực tập, chứ muốn lên chức ít nhất cũng phải là nghiên cứu sinh.
Với độ tuổi của Tô Niệm Tinh cùng lắm cũng chỉ ngang một sinh viên vừa mới tốt nghiệp tại học, kinh nghiệm làm việc chưa được mấy năm thì làm sao có thể gọi là đại sư được chứ?
Ông chủ xưởng than cười bất đắc dĩ rồi giải thích với mẹ mình rằng Tô Niệm Tinh không phải bác sĩ mà là đại sư đoán mệnh: "Mấy hôm trước chúng con gặp được nhau ở hội đấu giá, khi ấy cô ta đã bói trúng chuyện con sẽ hao tài. Mà lúc đó con có thèm tin đâu, giờ mẹ xem... mấy hôm trước không phải con đã mất hai trăm vạn rồi hay sao?"
Quách Thúy Hoa vừa nhìn đã biết là không có văn hóa gì rồi, kiểu người này chính là quần thể dễ tin vào đại sư đoán mệnh nhất, thái độ của bà ta lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ, sau đó vội vàng đẩy đứa con trai út đến trước mặt Tô Niệm Tinh: "Đại sư, vậy cô mau bói cho Đại Hoa đi, xem rốt cuộc là nó đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào chứ?"
Những người khác thì nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ bán tín bán nghi, tuy rằng bói toán không cần phải học như bác sĩ nhưng còn trẻ tuổi như vậy đã có thể được gọi là đại sư, thật sự chẳng có một chút độ đáng tin nào cả. Dù sao thì ở quê bọn họ cũng toàn là mấy người đầu tóc bạc phơ mới dám ra ngoài bày Sạp.
Tô Niệm Tinh không để ý đến ánh mắt của mấy người này mà chậm rãi gỡ găng tay xuống, để lộ ra một bàn tay mịn màng và trắng nõn kia, chỉ nhìn mỗi bàn tay này là đã biết ngày thường cô rất thích chăm chút bảo dưỡng rồi.
Cô cầm lấy ngón tay của đối phương, nhưng còn chưa bắt đầu xem thì Quách Thúy Hoa đột nhiên la lên một tiếng, dọa cô sợ giật nảy mình, ngón tay của Đại Hoa cũng trượt khỏi ngón tay cô.
Quách Thúy Hoa nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ khẩn trương: "Đại sư, con dâu tôi không tới đây, chỉ bói cho mỗi mình Đại Hoa có được không?”
Tô Niệm Tinh nở nụ cười với bà ta: "Tôi thử trước đã nhé."
Cô lại nắm lấy tay trái của Đại Hoa, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào cô với vẻ khẩn trương.
Ba phút đối với Tô Niệm Tinh mà nói đúng là vừa hồi hộp vừa kích thích, nhưng đối với những người khác mà nói thì lại rất lâu, nhất là khi cô chẳng ho he một tiếng nào cả, chỉ nhìn chằm chằm vào mỗi lòng bàn tay. Động tác này không thể nghỉ ngờ gì đã khiến nghi ngờ, lòng bàn tay chỉ có mỗi chỉ tay chứ có cái gì mà phải xem lấy xem để?
Trong khoảng thời gian chờ đợi này, có người cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà mở mồm nói: "Chắc chắn là vợ Đại Hoa không thể sinh đẻ được rồi, mà hình như vợ cậu ta cũng là tiến sĩ thì phải? Có khả năng là quanh năm ngồi ghế nên ảnh hưởng tới việc sinh con không nhở?"
"Theo tôi thấy ấy, đàn bà con gái học nhiều như thế cũng được cái ích gì đâu? Đến cả đẻ con còn không biết thì nói chuyện gì nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận