Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1064: Có Một Quẻ Là Xem Tướng Mặt Đã Có Thể Bói Ra Được Rồi

Chương 1064: Có Một Quẻ Là Xem Tướng Mặt Đã Có Thể Bói Ra Được RồiChương 1064: Có Một Quẻ Là Xem Tướng Mặt Đã Có Thể Bói Ra Được Rồi
Giám sát Lương sững sờ: "Không phải hai quẻ sao? Dự đoán doanh thu phòng vé với ai là minh tinh nổi tiếng nhất trong tương lai mà."
Theo quan điểm của những người khác thì Tô Niệm Tinh quả thật đã bói hai quẻ, nhưng có một quẻ không phải do cô bói ra.
Cô nở nụ cười: "Có một quẻ là xem tướng mặt đã có thể bói ra được rồi."
"Không phải cô xem tướng mặt cho người nước ngoài không chuẩn hay sao?" Kern nhìn cô với vẻ nghi ngờ.
"Thi thoảng tôi xem tướng mặt cũng có thể rất chuẩn đấy.' Tô Niệm Tinh nhún vai.
Kern không còn nghi ngờ gì nữa: “Vậy tôi sẽ liên lạc với vị khách trước đó và kêu người ta tới luôn hôm nay."
Tô Niệm Tinh gật đầu, rất nhanh bọn họ đã trở về nhà.
Vị khách lần này là người có quan hệ tốt với Kern từ rất lâu rồi.
Tên của ông ta là Bowen, thoạt nhìn gia cảnh cũng bình thường, nội dung mà ông ta muốn bói cũng không khó cho lắm, cho nên Kern chỉ thu có hai vạn đô la Mỹ tiền xem bói, nhưng cái giá này vẫn là phần lớn khoản tiền tích góp của đối phương rồi.
Người Mỹ chỉ có một bộ phần nhỏ là có thói quen dành dụm, bọn họ có tiền lại càng thích mua cổ phiếu hoặc là mua những thứ mà mình thích hơn.
Bowen có quầng thâm rất nặng, thoạt nhìn trông hơi bức bối, ông ta không ngừng vặn xoắn ngón tay: "Tôi có một đứa em trai mắc bệnh máu trắng, một khoảng thời gian trước cả gia đình chúng tôi đều đã đi làm xét nghiệm và chỉ có tủy của tôi là khớp với của nó. Người nhà chúng tôi đều muốn tôi hiến tủy cho nó, nhưng tôi lại rất sợ."
Ông ta thừa nhận mình rất hoảng, bản thân cũng muốn cứu em trai nhưng lại sợ mình sẽ bị ảnh hưởng.
Tô Niệm Tinh nhìn ông ta với vẻ nghi ngờ: "Ông muốn tôi đưa ra quyết định hộ ông sao? Xin lỗi, tôi không có cách nào giúp được ông đâu."
Bowen lắc đầu: "Không phải cô là thần toán hay sao? Cô không thể bói cho tôi một quẻ xem tôi hiến tủy cho nó rồi thì nó có thể sống được bao nhiêu năm, còn cả sức khỏe của tôi nữa, liệu có để lại di chứng gì hay không?”
Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Niệm Tinh nhận được loại yêu cầu này đấy, trong lúc nhất thời, cô không có cách nào xác định được mình có thể bói ra được cho ông ta hay không.
Cô chỉ đành nhắc nhở đối phương: "Bắt đầu từ lúc ông kêu tôi xem bói cho ông là tương lai của ông đã tràn đầy sự bất ổn rồi. Bây giờ tôi xem bói cho ông, cho dù ca phẫu thuật của ông thuận lợi thì cũng không có nghĩa là tiếp theo đấy nhất định phải thuận lợi. Tâm trạng của con người sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với sự việc."
Bowen gật đầu: "Tôi hiểu ý của cô, trước đây cô cũng đã từng nói trên chương trình là con người phải thay đổi bản thân thì mới có thể thay đổi số phận. Tôi muốn tham khảo quẻ tượng của cô."
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, thật ra thì bản thân ông ta không tự đưa ra được quyết định cho nên mới coi cô thành bán thần, hy vọng có được chỉ dẫn từ chỗ cô, mà tôn giáo ông ta tín nhiệm lại không có cách nào cho ông ta câu trả lời. Tô Niệm Tinh ra hiệu cho ông ta giơ tay ra.
Bowen giơ tay phải tới.
Cảnh tượng mà Tô Niệm Tinh nhìn thấy có hơi chênh lệch với nhu cầu của đối phương. Ca phẫu thuật của em trai ông ta rất thuận lợi, sống đến hơn tám mươi tuổi lận, nhưng ông ta lại bị tổn thương thần kinh não trong ca phẫu thuật lần này, sau khi tỉnh lại đã phát điên.
Cô sững sờ nhìn ông ta, trong lúc nhất thời không biết phải nói với ông ta thế nào nữa.
Cô nói với ông ta rồi, nói không chừng ông ta sẽ từ chối việc hiến tủy, như thế thì não của ông ta sẽ không bị thương nữa nhưng em trai của ông ta chắc chắn sẽ chất.
Thế này cô được tính là cứu người hay là hại người đây?
"Đại sư? Cô sao thế?" Bowen thấy cô đã xem bói xong nhưng cứ ngây người mãi mới không nhịn được mà mở miệng nhắc nhở.
Tô Niệm Tinh giật mình tỉnh lại, sau khi trải qua một phen đấu tranh ngắn ngủi, cô giao lại quyền quyết định cho bản thân ông ta, thế rồi cô nói lại nguyên xi nội dung quẻ tượng.
Sắc mặt Bowen lập tức trở nên nặng nề, hai con mắt nhìn chằm chằm vào cô, hai bên tai dường như mất đi thính giác, rõ ràng miệng cô đang mấp máy nhưng ông ta lại không nghe được một tiếng nào cả, bên tai cứ văng vẳng một câu biến thành kẻ điên kia của cô.
Kern nhìn ông ta với vẻ ngạc nhiên: "Hiến tủy có thể làm tổn hại thần kinh não được sao? Không phải nói chỉ rút máu thôi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận