Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 261: Cô Vẫn Chưa Thành Niên

Chương 261: Cô Vẫn Chưa Thành NiênChương 261: Cô Vẫn Chưa Thành Niên
Cô ấy vẫn luôn muốn xem bà chủ xem bói cho người ta, nhưng lần nào cô ấy tới cũng toàn vào buổi sáng, gặp rất kích khách hàng. Cho nên đến tận bây giờ cô ấy vẫn chưa từng được tận mắt chứng kiến Tô Niệm Tinh xem bói cho khách.
Hôm nay cũng như vậy, Lâm Lâm thất vọng thở dài, đang định rời đi thì đột nhiên có một cô gái đi từ bên ngoài vào, trông cô ta khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, trên người mặc áo thể thao và đi giày thể thao, có thể nhìn ra được chắc hẳn xuất thân từ một gia đình trung lưu.
Dung Dung đeo kính mắt, không xếp hàng phía sau mọi người mà trực tiếp đi đến trước quầy thu ngân: "Bà chủ, tôi muốn xem bói."
A Trân lập tức gân cổ gọi ra đằng sau, Tô Niệm Tinh đi ra từ sau bếp, nhìn thấy gương mặt quen thuộc, cô có hơi tò mò: "Sao hôm nay lại là cô tới mua tiểu long bao vậy?"
Mẹ của Dung Dung thường xuyên tới cửa tiệm mua tiểu long bao về làm bữa sáng cho người nhà, thi thoảng cũng sẽ dẫn cả con gái tới đây ăn cơm, cũng được coi là một trong những khách hàng quen của quán bọn họ. Hơn nữa, mẹ của Dung Dung cũng rất thân với những người xung quanh, là một hàng xóm lâu năm ở Vịnh Đồng La.
Dung Dung lắc đầu: "Không phải, tôi không tới mua tiểu long bao, tôi muốn nhờ cô xem bói giúp tôi."
Tô Niệm Tinh nhíu mày quan sát cô ta: "Không được, cô vẫn chưa thành niên, tôi không thể xem bói cho cô."
"Tôi đã mười tám tuổi rồi, mười tám mà vẫn chưa tính là thành niên hay sao? Dung Dung kiên trì muốn xem bói, thi thoảng cô ta lại quay đầu liếc mắt nhìn ra bên ngoài, rõ ràng là đang sợ phụ huynh theo mình qua đây.
Cô ta móc chứng minh thư của mình từ trong túi ra: "Cô nhìn kỹ đi, tôi không lừa cô mà."
Tô Niệm Tinh nhận lấy chứng minh thư, thật sự đã tròn mười tám tuổi rồi, đại khái thì gia đình của cô gái này quản quá chặt, lại không ăn diện gì cho nên trông có vẻ rất trẻ.
Cô gật đầu: "Cô muốn xem gì?"
Nhìn bộ dáng này của cô ta trông rất giống giấu cha mẹ hẹn hò, vì không muốn rước thêm phiền phức cho nên mình Tô Niệm Tinh không có khả năng xem bói chuyện này cho cô ta.
Nhưng ai ngờ, Dung Dung lại nói: "Tôi muốn xem bói vê chuyên ngành đại học. Tôi sắp phải thi đại học rồi, mẹ tôi muốn tôi làm mấy công việc như văn chứng, không có nguy hiểm gì cả, nhưng tôi thích làm kiến trúc hơn. Mẹ tôi không đồng ý, nói tôi vào cái nghề này rất nguy hiểm, nhưng mà tôi thích lắm, tại sao bà ấy không thể tôn trọng tôi một chút chứ?"
Chọn kiến trúc sẽ phải đi ra công trường, ngày nào cũng phơi nắng, con gái vào nghề này sẽ phải chịu khổ hơn một chút, hơn nữa, nam nhiều nữ ít, có khả năng ông chủ sẽ không tin tưởng nhân viên nữ.
Làm cái nghề này quả thật sẽ phải chịu rất nhiều thành kiến, mẹ của Dung Dung lo nghĩ cho con mình cũng là chuyện hợp tình hợp lý cả thôi, nhưng Dung Dung cũng có sở thích của mình.
Nếu như xem về chuyên ngành vậy Tô Niệm Tinh không có vấn đề gì khác, cô ra hiệu cho Dung Dung tìm chỗ ngôi xuống rồi lấy đồ nghề ra, ngồi xuống đối diện với cô ta. Lâm Lâm cũng tò mò lại gân đó nhìn, những thực khách khác cũng lại gần với vẻ chờ mong, nhìn cô xem bói cho người cho dù có xem bao nhiêu lần thì bọn họ vẫn cảm thấy ngạc nhiên hết.
Tô Niệm Tinh vốn còn tưởng rằng chọn chuyên ngành sẽ không gặp phải vấn đề, nhưng không ngờ phiền phức của Dung Dung lại nghiêm trọng đến thế.
Buổi sáng ngày mai, khi Dung Dung và mẹ đang ăn bữa sáng, mẹ của cô ta sẽ bị giám sát của tổ trọng án B dẫn đi, lý do là: Cùng phát hiện ra dấu vân tay, tóc và nhật ký tại hiện trường của một vụ mưu sát, trong nhật ký có nhắc đến tên của mẹ Dung Dung.
Vụ án này vẫn đang trong quá trình thẩm tra, Dung Dung là người thân nên không thể vào gặp mẹ.
Lại qua ba tháng nữa mở phiên tòa thẩm tra xử lý, dấu vân tay và tóc phát hiện được tại hiện trường vụ mưu sát đều là của mẹ Dung Dung, đối phương bị khống chế và kiểm tra rồi bị phán ngồi tù, thành tích của Dung Dung cũng trượt dốc không phanh, không thể thi đỗ vào trường đại học mong muốn.
Tô Niệm Tinh xem đi xem lại video nhiều lần, từ đầu đến cuối đều không thể nhìn rõ được họ tên của nạn nhân, đại khái thì nạn nhân này không có quan hệ máu mủ gì với Dung Dung cho nên cô mới không nhìn thấy rõ, mà chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng mẹ Dung Dung sụp đổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận