Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 715: Đại Sư Muốn Nói Chuyện Riêng

Chương 715: Đại Sư Muốn Nói Chuyện RiêngChương 715: Đại Sư Muốn Nói Chuyện Riêng
Chú Minh và chú An chặn ngay ở đầu ngõ không cho Gia Khang và Tuyết Nhi đi qua: "Đại sư muốn nói chuyện riêng, cô cậu đừng đi qua đó."
Hai người kia chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Niệm Tinh và người phụ nữ nói gì đó.
Người phụ nữ trợn to mắt, một tay che miệng mình lại rôi nhìn qua phía đó với vẻ khó tin, trong mắt là cơn giận không cách nào kiêm chế được, dường như nó đã hóa thành lửa giận bốc cháy hừng hực muốn thiêu rụi toàn bộ mọi thứ trên thế gian này. ...
"Sự việc chính là như vậy đấy, nếu không tin thì bà có thể nói chuyện thẳng thắn với cô ta."
Có thế nào thì Tô Niệm Tinh cũng không ngờ được vậy mà mình lại có thể bói ra được hung thủ phóng hỏa.
Tuyết Nhi này yêu thầm Gia Khang nhưng Gia Khang đã có bạn gái, hơn nữa anh ta còn một lòng dốc sức cho việc ca hát mà không quan tâm đến những người con gái khác. Trong lòng Tuyết Nhi oán hận nên đã phóng hỏa đốt công ty của Gia Khang, sau đó giả vờ như tình cờ đi ngang qua và cứu anh ta.
Quả nhiên, sau khi tỉnh lại, cổ họng của Gia Khang đã xảy ra vấn đề, bạn gái chia tay với anh ta, Tuyết Nhi lại đúng lúc xuất hiện, Gia Khang trải qua chấn thương lại bị bạn gái vứt bỏ nên đã chấp nhận một thiên sứ là Tuyết Nhi này.
Dưới sự an ủi của cô ta, bệnh rối loạn lưỡng cực của Gia Khang mới có thể dần dần thuyên giảm. Nhưng bây giờ vấn đề cũng tới luôn rồi, nếu như người phụ nữ nói chân tướng cho Gia Khang biết vậy tất nhiên bọn họ có thể tống được Tuyết Nhi vào tù, nhưng liệu bệnh rối loạn lưỡng cực của Gia Khang có tốt lên được không?
Tô Niệm Tinh không thể đưa ra quyết định thay người phụ nữ cho nên mới nói lại chân tướng sự việc cho đối phương để bà ta tự quyết định.
Người phụ nữ thu lại tâm nhìn giận dữ của mình sau đó đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, bà ta gần như dùng hết toàn bộ sức lực để siết chặt nắm tay: "Tôi phải tống cô ta vào tù! Dựa vào cái gì mà cô ta lại hại con trai mất đi giọng nói, dựa vào cái gì mà cô ta dám chơi đùa con trai tôi trong lòng bàn tay!
Cho dù cả đời này Gia Khang mắc chứng rối loạn lưỡng cực thì tôi vẫn sẽ ở bên cạnh nó, nhưng tôi không thể để nó bị người lừa gạt được! Cô ta hoàn toàn không yêu Gia Khang, cô ta chính là đồ ích kỷ, chỉ yêu bản thân mình mà thôi"
Người phụ nữ hít một hơi thật sâu rồi quả quyết đi đến đầu ngõ, trông thấy con trai xông về phía này, bà ta túm lấy cổ tay của Tuyết Nhi: "Là cô! Chính cô đã phóng hỏa. Sao con người cô lại ích kỷ như vậy chứ? Cô thích con trai tôi nhưng nó không thích cô thì cô dùng chiêu này sao, sao cô lại độc ác như vậy hả?”
Gia Khang thấy Tuyết Nhi bị mẹ mình kéo đi mà theo bản năng muốn giúp, nhưng sau khi nghe được lời của mẹ mình, cả người anh ta ngây ra như phông, lập tức liếc mắt nhìn Tuyết Nhi với vẻ khó tin, nhưng lại chỉ trông thấy sự hoang mang hiện rõ trong đáy mắt của cô ta.
Cả người anh ta như bị sét đánh trúng mà lùi lại vài bước, sau đó sắc mặt xanh mét, môi trắng bệch, một tay anh ta bấu lấy bả vai của Tuyết Nhi rồi xách cả người cô ta đến bên cạnh mình: "Những lời mẹ anh nói là thật sao? Vụ hỏa hoạn đó thật sự là do em làm ra?"
Giọng nói của anh ta giống như tiếng xe tải lớn cà vào tảng đá, ken két ken két, thô ráp đến mức khiến người không nhịn được mà muốn bịt tai lại.
Có thế nào thì anh ta cũng không dám tin người con gái đối với mình thâm nghĩa nặng, luôn chăm sóc và quan tâm mình lại chính là hung thủ đã hại mình!
Sao cô ta có thể độc ác như vậy chứ?
Mấy hôm nay, Tuyết Nhi trông thấy Gia Khang toàn tâm toàn ý ỷ lại vào mình mà giống như có được cuộc sống bấy lâu nay mơ ước vậy.
Đáng tiếc, giấc mơ đẹp này chỉ kéo dài có ba ngày đã bị người khác vô tình ngắt ngang. Cô ta quay đầu nhìn về phía Tô thần toán đứng sau lưng người phụ nữ, nhất định là cô! Nhất định là cô đã bói ra được vụ hỏa hoạn là do cô ta đã làm!
Cổ tay cô ta truyền tới cơn đau nhức nhối, thậm chí cô ta còn kịp suy nghĩ thì đã bị Gia Khang hất mạnh xuống đất, cô ta ngẩng đầu nhìn đối phương với vẻ vô cùng tủi thân: "Gia Khang, anh không tin em sao?”
Gia Khang cũng không phải thằng ngu, trước đó chỉ có mỗi cổ họng của anh ta bị phá và tinh thần sụp đổ mà thôi, chứ đầu óc anh ta cũng không hề bị thương, anh ta nhìn chằm chằm vào Tuyết Nhi: "Tôi phải tống cô vào tù! Ả đàn bà độc ác như cô..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận