Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 419: Hai Chị Em

Chương 419: Hai Chị EmChương 419: Hai Chị Em
Các hàng xóm lại túm tụm xung quanh, những tiếng nghi ngờ chất vấn thi nhau nổi lên.
"Có phải bạn gái của anh ta là tên lừa đảo không?”
"Cô ta cứ kêu anh Minh mua đồ mãi, có phải là nhân viên bán hàng không nhỉ? Mua rượu còn có giá đỡ rượu, vậy tây trang chắc hẳn có cũng có giá treo tây trang chăng?”
"Cũng có lý đấy, bằng không tại sao cậu ta lại mua một đống đồ hoa hòe hoa sói về làm gì chứ, trước đây cậu ta cũng có phải người hào phóng đến vậy đâu."
"Chắc chắn là bị lừa rồi, lừa đảo bây giờ cũng gian manh lắm nhé, người này vừa đi là người khác xuất hiện ngay, khiến người khó lòng phòng bị được."
Anh Minh thấy mọi người đang mồm năm miệng mười thảo phạt bạn gái của mình bèn nghiêm mặt: "Không có! Mọi người nghĩ nhiều rồi, cô ấy không hề lừa tôi tiêu tiền, cũng không kêu tôi mua đồ. Tây trang là bản thân tôi tự tìm hàng may đặt làm, cô ấy còn không biết địa chỉ thì thôi, không liên quan đến cô ấy."
Các hàng xóm đưa mắt nhìn nhau, lẽ nào bọn họ đoán nhầm rồi sao?
Chú Minh ra hiệu cho mọi người yên tĩnh một chút để Tô Niệm Tinh nghiêm túc xem bói.
Tô Niệm Tinh đi xong một loạt quy trình mới thu tay vê, vẻ mặt nhìn vê phía anh Minh đã xuất hiện một vết nứt...
"Sao thế? Có phải cô ta là lừa đảo không?" Chú Minh thấy cô thật lâu vẫn không nói gì bèn sốt ruột hỏi.
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Quả thật không phải lừa đâu."
Nhưng một câu nói sau đó của cô lại khiến các hàng xóm đồng loạt thay đổi sắc mặt.
"Tôi muốn nói chuyện riêng với mấy người." Tô Niệm Tinh chọn ra mười mấy vị hàng xóm rồi kêu chú Minh giúp chọn một chỗ có tính riêng tử tốt một chút.
Chú Minh dẫn mọi người đi tới phòng nắn xương cổ truyền ba tầng đối diện với tiệm vàng, đây là chỗ mà cha của An Tử mở.
Xưa nay việc làm ăn của phòng nắn xương cổ truyền vẫn luôn vắng vẻ, bây giờ lại đang vào tâm giờ vắng tanh vắng ngắt nhất, mười mấy hàng xóm vừa ngồi xuống, cha của An Tử đã vội vàng rót trà cho bọn họ.
Tô Niệm Tinh kêu ông ta đừng bận rộn: "Sở dĩ gọi riêng mọi người qua đây là muốn nói cho mọi người một chuyện lớn, tôi hy vọng mọi người đều có thể giữ bí mật."
Các hàng xóm gần như đều giơ tay hết: "Nhất định sẽ giữ bí mật."
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi lại kêu bọn họ hạ tay xuống, sau đó mới nói với bọn họ: "A Kiều với A Mỹ là hai chị em."
Có thế nào chú Minh cũng không ngờ được sẽ lại là hướng phát triển này, ông ta ngây người: "A Mỹ với A Kiều quen nhau sao?"
Anh Minh làm thế nào cũng không thể liên hệ được hai người này lại với nhau, anh ta gần như theo bản năng buột miệng thốt lên: "Không có khả năng đó được đâu. A Mỹ trông bình thường như vậy, còn A Kiều có tiền, có nhan sắc, lại còn tài hoa nữa, làm sao bọn họ có thể là chị em được chứ. Tôi chưa từng nghe A Kiều nói về việc cô ấy có em gái." Dường như muốn kiểm chứng lời nói của mình, anh Minh lại nhìn về phía chú Minh: "“A Mỹ có từng nói cô ta có chị không cha?”
Chú Minh cũng đã phản ứng lại được: "Không có, chỉ nói cô ta có một đứa em trai, đang sống ở quê với cha mẹ mình, nếu cô ta có chị gái thì tại sao lại không nói ngay từ đầu chứ?”
Các hàng xóm không có người nào chất vấn quẻ tượng của Tô Niệm Tinh vì dù sao cô cũng là thần toán tử, bói trúng được rất nhiều chuyện.
Tuy rằng anh Minh cảm thấy khó lòng mà tin được nhưng anh ta vẫn lựa chọn chấp nhận sự thật này, thậm chí anh ta còn đưa ra một lời giải thích hợp lý: "A Kiều là bạch phú mỹ, A Mỹ lại là người bình thường đến không thể bình thường hơn được, vậy liệu rằng có khả năng A Mỹ là con riêng của cha A Kiều không?"
Thế này ngược lại nghe cũng hợp logic, mấy phú hào ở Hương Giang kia, có người nào không nuôi bà hai, bà ba đâu cơ chứ.
Tô Niệm Tinh lắc đầu trước rồi lại gật đầu: "Cả hai người họ đều không phải con riêng, nhưng quả thật đều không phải con do bà cả sinh ra."
Ở Hương Giang, con của bà hai, bà ba cũng không phải là con riêng, sau năm 1971. Hương Giang quy định chế độ một vợ một chồng, cuộc hôn nhân trước đây với bà hai và bà ba cũng được tính là hợp pháp và được pháp luật bảo vệ.
"Vậy chắc hẳn là do cha thiên vị rồi." Có hàng xóm suy đoán.
Hương Giang có một phú hào rất ghét bỏ con cái do bà cả sinh ra, đến lúc chết đi còn không chia cho một đồng một cắc nào mà chia toàn bộ tài sản còn lại cho mấy bà khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận