Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1284: Có Cân Em Giúp Anh Không

Chương 1284: Có Cân Em Giúp Anh KhôngChương 1284: Có Cân Em Giúp Anh Không
"Lần trước anh xin nghỉ lâu như thế, cảnh ti Trần không có ý kiến gì sao?"
Cảnh ti Trân là cấp trên của giám sát Lương và là người Anh. Thời điểm này Hương Giang vẫn chưa quay về nên có rất nhiều trưởng quan cấp cao đều do người Anh quốc đảm nhiệm.
Sắc mặt của giám sát Lương nặng nề hơn vài phần: "Ngược lại cảnh tỉ Trân vẫn còn đỡ, nhưng công việc quả thật đang gặp phải một nan đề lớn. Trước đây YTW chiếm lĩnh nhiều trên thị trường, ăn vào không chết người. Nhưng đã có một loại ma túy mới xuất hiện tên là HLY, loại ma túy này gây nghiện hơn, ăn một lần là không thể cai được, bên trên rất coi trọng vụ này nên có khả năng anh sẽ rất bận."
Tô Niệm Tinh nở nụ cười với anh: "Không sao mà, anh cứ làm việc của anh đi, nhất định phải cẩn thận đấy nhé."
Cô cười giảo hoạt: "Có cần em giúp anh không?”
Giám sát Lương nào dám cho cô tiếp xúc với mấy tên tội phạm ma túy đó chứ, anh vội xua tay: "Không cần, tự anh lo được."
Một nhóm người Tô Niệm Tinh đến sân bay, họ tạm biệt giám sát Lương.
Sau khi đến Mỹ, cô gặp mặt Kern, đối phương dẫn cô tham gia buổi tiệc ở bên này và lại quen thêm vài người bạn mới, bọn họ đều thuộc tầng lớp bậc trung muốn cô giúp mình xem bói.
Tô Niệm Tinh lần lượt xem bói hết cho bọn họ.
Ngày hôm sau cô đến đoàn làm phim.
Cô gặp được mấy minh tinh đang nổi tại đoàn làm phim và chụp ảnh chung với bọn họ. Mấy người này đều là fans của cô, nhưng không phải người hâm mộ phim ảnh mà là fans huyền học.
Mấy người này cũng rất thú vị, họ mời cô giúp mình xem bói, nội dung muốn bói cũng đa dạng đủ kiểu, ví dụ như khi nào thì mèo của cô ta đẻ, kết cục của anh ta trong kịch bản có chết hay không?
Tô Niệm Tinh qua lại với bọn họ cũng không tính là tôi, đương nhiên cũng là vì Ward rất quan tâm cô, không chỉ đích thân chỉ đạo cảnh quay cho cô mà còn trưng cầu ý kiến của cô về phương diện huyền học.
Không có một vị diễn viên nào ngờ nghệch đến mức đi đối đầu với đạo diễn cả, cho nên quá trình quay phim của cô cũng coi như thuận lợi.
Sau khi quay phim kết thúc, ngoại trừ xem bói cho khách hàng ra thì cô còn tham quan vườn nho và chọn được mấy chai rượu nho chất lượng tốt.
Ngoại trừ nước Mỹ ra thì ở châu Âu cũng có rất nhiều vườn nhỏ nổi tiếng sản xuất rượu nho.
Cô đã tìm bậc thầy thẩm rượu chuyên nghiệp để giúp mình đánh giá, ngoại trừ bản thân cô biết ra thì đối phương cũng đã dạy cho cô không ít kiến thức.
Cô mua một vườn nho, mời nhân viên quản lý ban đầu tiếp tục tiếp quản rồi mang những chai rượu thượng hạng bay về Hương Giang.
Công việc của giám sát Lương rất bận, lần này trở về cô không kêu anh ra sân bay đón nữa mà trực tiếp bắt xe về vịnh Repulse trước để tặng quà cho ông ngoại.
Tô Ngọc Bạch nhìn thấy cô vê nước mà tâm trạng rất không tồi, lập tức khui ngay một chai rượu vang ra nếm.
"Màu sắc và hương vị đều đủ cả, không hổ là nhãn hàng trăm năm, cháu có lòng quá.
Tô Niệm Tỉnh lại rót thêm rửa ly nữa cho ông ta: "Trước đó nếu không nhờ có ông ngoại giúp cháu thì có khả năng cháu không thoát được kiếp nạn quá.'
Tô Ngọc Bạch thoải mái hưởng thụ phần ý tốt này của cô: "Cháu là đứa cháu dâu mà ông nhìn trúng, ông giúp cháu chính là giúp người nhà mình, không cần khách sáo như vậy đâu."
Tô Niệm Tinh hơi đỏ mặt.
Tô Ngọc Bạch còn muốn hỏi cô khi nào thì kết hôn, nhưng đúng lúc này Tô Tú Dung lại nổi giận đùng đùng đi từ bên ngoài vào, vừa hỏi mới biết bà ta lại chào hàng con trai thất bại tiếp.
"A Cảnh không biết phấn đấu, không ai chịu liên hôn với nó cả."
Danh tiếng công tử đa tình của A Cảnh đã nổi đến độ toàn bộ Hương Giang không ai không biết, mấy cô gái danh môn kia cũng không phải đồ ngốc, ai có thể nhịn được kiểu chồng ngày nào cũng trăng hoa ở bên ngoài như vậy được chứ.
Tô Niệm Tinh không muốn tham gia vào chuyện này nên định tạm biệt rời đi.
Tô Ngọc Bạch thấy cô định đi mới kêu cô trông chừng An Bác: "Ông nghe nói nó định đào tận gốc rễ đường dây buôn bán ma túy, cháu có thể trấn ải giúp nó được không, tuyệt đối đừng để nó xảy ra chuyện."
Tô Tú Dung vừa nghe vậy sắc mặt cũng lập tức trắng bệch, một tay ôm ngực kêu lên một tiếng: "Trời ơi, sao lá gan của thằng nhóc này lại to như vậy? Cái đám buôn ma túy đó đều là hạng liều mạng cả, nó phải cẩn thận một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận