Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 1295: Anh Long Rất Tin Tưởng Bà Ta

Chương 1295: Anh Long Rất Tin Tưởng Bà TaChương 1295: Anh Long Rất Tin Tưởng Bà Ta
Theo như anh ta biết thì anh Long có một bà hai, mọi người hay gọi là chị Lâm, lúc xảy ra chuyện chưa bao giờ từng lộ mặt, sổ sách chắc hẳn nằm trong tay bà ta.
Giám sát Lương kêu cấp dưới tiếp tục điều tra tung tích của bà hai này.
Sau khi đọc xong tài liệu, anh đi tìm anh Hào.
Đối phương nôn nóng muốn được giảm án nên hiển nhiên biết gì là phun hết ra: "Chị Lâm chính là người phụ nữ của anh Long, trước đây làm gái gọi ở club đêm, sau này anh Long cho bà ta thân phận rồi dẫn bà ta đến chỗ ở cao cấp, bà ta vẫn luôn đi theo anh Long, tôi phụ trách nhận hàng ở bên ngoài còn bà ta thông qua các chị em để rải hàng ra ngoài."
"Anh Long rất tin tưởng bà ta?"
"Chắc là tin đó, bà ta còn có một đứa con gái, anh Long vẫn luôn nuôi nó cho nên bà ta không có khả năng phản bội anh Long đâu."
"Đứa bé đó là của ai?"
"Chắc là của anh Long." Anh Hào cũng chỉ biết có nhiêu đây thôi, còn nội dung chỉ tiết hơn, ví dụ như tiền được chuyển ra nước ngoài thế nào thì chỉ có chị Lâm mới biết.
Tuy rằng tạm thời anh không tìm được chị Lâm nhưng có nhiều cấp dưới xác nhận anh Long đã gây án như vậy nên giám sát Lương có lý do tiếp tục giữ anh Long lại để hỗ trợ điều tra.
Bên trên đang tạo áp lực rất lớn, cảnh ti Trần một mình gánh vác giúp anh.
Nhưng cứ cố tình từ đầu đến cuối đều không tìm được tung tích của chị Lâm, người này xuất quỷ nhập thần, từ sau khi anh Long xảy ra chuyện là bà ta lặn mất tăm mất dạng.
Ban đầu giám sát Lương còn dự định thông qua đứa con để bói ra chốn ẩn thân của bà ta, nhưng sau đó lại biết được từ miệng cấp dưới rằng lúc anh Long xảy ra chuyện thì chị Lâm đang dẫn con ra ngoài du lịch, đại khái là nhìn thấy cảnh sát bao vây biệt thự cho nên mới dẫn con trốn đi.
Trùng hợp như vậy sao?
Giám sát Lương chỉ có thể kêu cấp dưới khai thác thông tin của chị Lâm, chỉ biết đối phương từ nội địa vượt biên qua bên này và đã ở Hương Giang được mười mấy năm, đầu tiên là làm gái gọi trong club đêm ở Vịnh Đồng La, sau này được anh Long kim ốc tàng kiều, các chị em ngày xưa cũng không còn gặp lại bà ta nữa.
Mấy chị em giúp bà ta phát tán ma túy phần lớn đều rất sợ bà ta, cho nên cũng không có nhiều tình cảm gì cả.
Lúc hỏi đến người nhà đang ở nội địa của bà ta.
Ngược lại có một người biết: "Nghe nói bà ta ở nội địa đã từng kết hôn rồi, nhưng chưa từng thấy bà ta gửi tiền hay đồ gì về cho người nhà mình cả, có khả năng là đã sớm quên bọn họ rồi."
Ngay cả một manh mối cuối cùng cũng mất luôn, giám sát Lương đã sắp hói cả đầu rồi, lẽ nào chỉ có thể đợi đối phương tự lộ diện?
Cấp dưới đi vào báo cáo: "Sir Lương, cảnh ti Trân hỏi chúng ta khi nào mới có thể tìm được bằng chứng? Bên trên đang giục lắm."
Giám sát Lương hít một hơi thật sâu, anh gọi điện cho cảnh ti Trần, hy vọng đối phương thư thư cho vài ngày nữa.
Cuối cùng, cảnh ti Trân đồng ý giúp anh ứng phó nhưng cũng ra tối hậu thư cuối cùng, trong vòng bảy ngày nhất định phải lấy được bằng chứng hữu lực, cho dù là sổ sách hay là tài khoản nước ngoài nhất định đều phải có, bằng không, ông ta không có cách nào giải thích với bên trên.
Giám sát Lương chỉ có thể căng da đầu lên đồng ý. ...
Tô Niệm Tinh ăn sáng xong mới đến cửa hàng xem bói cho khách, cả một buổi sáng cứ thấy thấp thỏm lo âu.
Lần này An Bác cuối cùng cũng coi như đối đầu với anh Long rồi, đối phương chắc chắn sẽ sinh hận trong lòng, lỡ như ông ta báo thù An Bác thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, cho nên cô phải làm thế nào mới có thể giúp được anh tìm được chứng cứ đây?
"Bà chủ, bà chủ!" Đại Đao gõ cửa đi vào.
Tô Niệm Tinh ngẩng đầu nhìn anh ta: "Sao thế?"
Đại Đao ra hiệu cho cô mau nhìn ra bên ngoài.
Tô Niệm Tinh trông thấy anh ta thần bí như thế mới đi ra khỏi cửa hàng theo, sau đó phát hiện được trong con ngõ bên cạnh không biết từ khi nào đã có thêm một đứa bé, độ tuổi không lớn, chỉ khoảng mười tuổi thôi, lớn lên trắng trẻo sạch sẽ nhưng hai chân cô bé lại tàn tật.
Đại Đao nói từ sáng đến giờ bé gái này cứ ở đây thôi nhưng bây giờ trời đã gần tối rồi mà người nhà cô bé vẫn không có ai tới đón.
"Bà chủ, có phải cha mẹ con bé ghét bỏ nó không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận