Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 83: Chuyển Giao

Chương 83: Chuyển GiaoChương 83: Chuyển Giao
Giám sát Lương kêu cô ký tên lên khẩu cung báo cáo, bà A Hương cũng là một trong những nhân chứng nên cũng phải ký tên. Sau này ra tòa, hai người họ chính là nhân chứng quan trọng của Tưởng Mộng Vân, nhất định phải xuất hiện trên tòa.
Ký tên xong, giám sát Lương định dẫn Đại Lâm rời đi, Tô Niệm Tỉnh thật sự không nhịn được nữa mới chủ động mở miệng hỏi anh ta: "Vụ án Hổ ca bị giết đã xử lý đến đâu rồi? Có phải tôi sắp bị tống trả về nội địa rồi không?"
Theo như cô được biết thì tổ trọng án chỉ có thể tiếp nhận mỗi lần một vụ, trừ phi là hợp án, nhưng rất dễ nhận thấy, cái chết của chồng Tưởng Mộng Vân không hề có liên quan gì đến cái chết của anh Hổ, nhưng anh ta lại tới đây điều tra vụ án này, vậy chỉ có thể chứng minh vụ án của anh Hổ đã kết thúc hoặc là kết án.
Nếu là như vậy, cũng không cần đến bao lâu nữa, cục di dân sẽ qua đây bắt cô ngay.
Giám sát Lương lắc đầu: "Vụ án này đã được chuyển giao cho tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức rồi."
Nói xong, anh ta dẫn người rời đi.
Đợi anh ta đi rồi, Lương Nhã Tĩnh và Lâm Hương Di đưa mắt nhìn nhau, sau đó giải thích với Tô Niệm Tinh: "Tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức chuyên điều tra án tập thể, ví dụ như vụ án liên quan xã hội đen hoặc là băng nhóm tội phạm."
Tô Niệm Tinh biết tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức là gì rồi nhưng đây không phải chỉ là một vụ mưu sát đơn giản thôi sao? Lẽ nào còn liên quan đến gây án tập thể nữa?
Đợi Lương Nhã Tĩnh và Lâm Hương Di dắt nhau rời đi, bà A Hương sáp đến trước mặt cô, nói: "Vụ án của Hổ ca chắc chắn có dính đến xã hội đen rồi, hơn nữa còn phải điều tra, cháu có thể ở lại thêm một khoảng thời gian để kiếm thêm tiền."
Tô Niệm Tinh gật đầu, nghĩ đến Tưởng Mộng Vân, cô lặng lẽ thở dài một tiếng: "Bà nói xem, tại sao cô ta lại làm như vậy chứ? Ngốc quá đi thôi, phát hiện ra chông muốn giết mình thì cứ báo cảnh sát là được, cô ta làm như vậy khéo phải ngồi tù ấy chứ."
Mậệt cho cô trước đó còn nói Tưởng Mộng Vân là con ngốc nhưng không ngờ cô ta lại làm ra một chuyện lớn tày đình như vậy. Cả người cô rợn hết cả gai ốc lên, không nhịn được mà xoa cánh tay.
Bà A Hương chậm rãi bảo: "Có khả năng cô ta muốn lấy tiền bảo hiểm đấy."
Tiên bồi thường tử vong ở Hương Giang rất cao, nếu có khoản tiên này rồi, đứa con trong bụng cô ta sẽ không phải lo ăn mặc nữa.
"Câu phú quý trong nguy hiểm mà." Tô Niệm Tinh chậc chậc hai tiếng: "Quả nhiên không thể coi thường bất cứ một ai."
Một người phụ nữ của gia đình trông yếu ớt như thế, không ngờ lúc phản kháng lên cũng rất ác liệt đến vậy. Đôi vợ chồng này đều không phải người thiện lương.
Mà như vậy mới xứng đôi chứ, trâu bò đánh nhau mới thú vị, chứ một bên bị nghiền áp cũng quá uất ức rồi.
Tuy rằng Tô Niệm Tinh không tán đồng với việc đối phương bấn quá hóa liều nhưng Tưởng Mộng Nhân đã tin quẻ tượng của cô, chuyện này không khỏi khiến cô sinh ra một chút sự tự hào.
Nhưng mà cô vẫn hơi lo lắng: "Cảnh sát đang điều tra cô ta, tương lai cũng sẽ nghi ngờ cái chết của chồng cô ta khả nghi, rất có khả năng cô ta sẽ ngồi tù, làm như vậy có đáng không cơ chứ?"
Bà A Hương lại kể cho cô nghe về một vụ án mà mình đã từng đọc trên báo: "Bà không nhớ là kỳ nào nữa nhưng mà nhớ vụ án đó thế này: A cầm một cốc nước ngọt có thuốc độc muốn giết B, B lại đưa nước ngọt cho C, C trúng độc mất mạng. hành vi phạm tội của A là không thể nghi ngờ gì nữa, nhưng lời buộc tội của mọi người đối với B lại xảy ra không ít tranh cãi.
Khi ấy có mấy bên truyền thông cãi nhau túi bụi chỉ vì việc B có phạm tội hay không. Có người nói Ba chắc hẳn nên bị phán tội ngộ sát, có người thì nói B vô tội, dù sao thì B cũng không hề biết chuyện trong đồ uống có độc."
Tô Niệm Tinh gãi đầu, vụ án này có liên quan gì đến vụ án của Tưởng Mộng Vân sao?
Bà A Hương thấy cô không hiểu đành nhún vai: "Nếu Tưởng Mộng Vân không biết cốc nước ngọt kia có độc mà tráo đổi nó vậy cô ta chính là người vô tội. Còn nếu cô ta biết trước được rằng trong đồ uống có độc mà vẫn tráo đổi cốc nước đó vậy cô ta sẽ thành cố tình mưu sát."
Bạn cần đăng nhập để bình luận