Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ

Chương 688: Bà Có Định Nói Với Chông Mình Không

Chương 688: Bà Có Định Nói Với Chông Mình KhôngChương 688: Bà Có Định Nói Với Chông Mình Không
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Đương nhiên là không rồi, cô ta chỉ muốn báo thù cha mình mà thôi. Đợi khi ông bà ly hôn rồi, cô ta sẽ nói cho mọi người biết mình chính là con gái của ông ta."
Các hàng xóm láng giêng cuối cùng cũng hiểu ra rồi: "Chiêu này độc đấy, ở trước mặt nhiều người như thế đột nhiên vợ lại biến thành con gái chắc chắn là rất mất thể diện, có khi chồng bà có thể tức ói máu ngay tại trận ấy chứ."
Cuối cùng thì đầu óc của người phụ nữ cũng về với hiện thực rồi.
Chú Minh hỏi bà ta: "Bà có định nói với chồng mình không?”
Người phụ nữ bị ông ta hỏi trúng tim đen rồi.
Dù sao thì đó cũng là người chồng đã quen biết mười chín năm liền, bà ta vẫn còn tình cảm với đối phương, nhưng ông ta đã phản bội bà ta rồi, lại còn định ly hôn với bà ta nữa, giờ bà ta phải giúp ông ta sao?
Người phụ nữ ngây người một lúc, cuối cùng vẫn rời đi.
Chú An nhìn bóng lưng của bà ta: "Ôi, mọi người nói xem bà ta có nói cho chồng mình biết không?"
"Rất khó nói." Chú Minh đã sống đến từng tuổi này rồi cũng đã gặp qua đủ các thể loại người. Có người ôm thù hận trong lòng sẽ muốn báo thù, có người lòng dạ mềm yếu, bị trái tim thánh mẫu quấy phá, người khác muốn đánh thế nào, muốn đày đọa thế nào cũng đều có thể tha thứ. Trước đó người phụ nữ này vẫn luôn khóc lóc, thoạt nhìn tình cảm giữa bà ta và chồng rất không tồi.
Ông ta xoa hai cánh tay: "Tôi vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện loạn luân, sao có thể làm như vậy được chứ! Báo thù cũng không phải chỉ có mỗi một cách này."
Tô Niệm Tinh bật cười: "Không phải loạn luân đâu."
Các hàng xóm ngạc nhiên: "Hả? Không phải vừa rồi cô nói..."
Tô Niệm Tinh nhún vai: "Tôi chỉ nói chồng bà ta có sinh một đứa con ở nông thôn, cũng nói cô gái từ nhỏ đã là đứa con hoang bị người coi thường chứ có nói cô ta chính là con gái của chồng bà ta đâu?"
Chú An cũng rất khó tin: "Nhưng mà cô nói liền hai chuyện này với nhau rất khó không khiến người hiểu lầm?"
Những người khác cũng gật đầu theo, rất khó không hiểu lầm đấy!
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng đó, cô gái trẻ kia cũng có suy nghĩ như vậy đấy. Đứa con riêng ở nông thôn của chồng người phụ nữ kia là con trai cơ, nhưng khi người mẹ đang mang thai bị vứt bỏ đã phải chịu đả kích rất lớn, đứa trẻ vừa chào đời đã bệnh tật liên miên.
Cô gái này từ nhỏ đã lớn lên cùng với đứa con trai ấy, vì là con hoang nên những bạn nhỏ khác đều coi thường cô ta, chỉ có mỗi đứa trẻ này là bằng lòng làm bạn với cô ta mà thôi.
Nhưng sức khỏe của đứa trẻ này quá kém, chỉ sống được đến năm mười tuổi là đã mất. Sau khi đứa trẻ chết, cô gái trẻ vẫn luôn muốn báo thù cho bạn mình, cô ta cố tình mạo danh thân phận của bạn nhỏ cốt là vì muốn người đàn ông kia ghê tởm đến chết."
Chú Minh chợt hiểu ra, ông ta vỗ đùi một cái: "Ôi! Đứa trẻ đó thật đáng thương quá."
"Một tên đàn ông cặn bã hại hai người phụ nữ, lại còn hại cả đứa con, đáng đời ông ta phải chịu nhục nhã như vậy." Chú An bắt đầu mong chờ người phụ nữ đừng nói cho chồng mình biết.
"Nói rồi cũng tốt thôi. Cô gái trẻ này dùng chiêu này cũng thuộc dạng địch thương một nghìn thì mình cũng mất tám trăm, cô ta có còn cần danh tiếng của mình nữa không?" Rõ ràng chú Minh không hề nghĩ như vậy.
Mọi người vừa nghe được cũng cảm thấy có lý.
Chồng của người phụ nữ không biết cô gái trẻ là con gái ruột của mình, nhưng bản thân cô gái trẻ lại biết, nếu bị đồn ra ngoài là tâm lý biến thái vậy vẫn còn nhẹ chán.
Chú Minh chửi mát: "Thật đáng thương! Nhân phẩm của ô gái trẻ này cũng không tồi, không hề giận chó đánh mèo lên người phụ nữ kia."
Những người khác cũng phụ họa: "Đúng đó, quen biết mười chín năm có nghĩa là chồng bà ta còn chưa chia tay với người kia thì bà ta và ông ta đã quen nhau rồi, thế này có tính là bà hai không?”
"Không tính đâu nhỉ? Ở nông thôn cũng đã kết hôn đâu."
"Người đàn bà này đúng là vô trí quá, ngay cả việc chồng có một gia đình ở nông thôn mà cũng không biết, chẳng trách lại bị lừa thảm đến như vậy.'...
Chớp mắt cái trên báo đã đăng tin về vụ này.
Gần như toàn bộ Hương Giang đều bùng nổ.
Người Hương Giang rất mò lại rất ghê tởm chuyện loạn luân, cảm thấy hành vi của cô gái trẻ này rất không thỏa đáng, rất nhiều người không tán đồng với cách làm của cô ta cho lắm. Nhưng thị dân vẫn thấy thương cho cô ta còn trẻ tuổi mà từ nhỏ đã bị cha vứt bỏ, cộng thêm cũng không thể tìm được cô ta nên cũng chỉ đành tỏ vẻ tán đồng ngoài miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận