Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 998: bên kia có một kẻ đào ngũ.

-Cậu tìm ai? – Bàng Hồng Hải nhìn người đang đi vào kia, cất tiếng hỏi.
-Ta không tìm ai cả. – người kia đưa mắt nhìn quanh phòng một cái:
-Ta ở phòng này.
Lý Trạch đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lập tức kinh hỉ:
-Cậu là Đường Kim?
-Là ta. - người vừa bước vào đúng là Đường Kim, hắn quét mắt một cái liền tìm thấy giường của mình, rồi lại nhìn bạn gái của Bàng Hồng Hải một cái, cười hắc hắc nói:
-Không tệ, kí túc xá ở đây đúng là ngon đấy, lớn từng này rồi ta mới lần đầu tiên thấy nam nữ ở chung phòng, xem ra chọn đến đây học đúng là lựa chọn sáng suốt.
Lý Trạch nhất thời không biết nói gì, Bàng Hồng Hải thì nhịn không được lên tiếng:
-Đường Kim, cậu hiểu lầm rồi, đây là bạn gái ta, nàng không ở phòng này.
-Không phải sao? – Đường Kim nhất thời có chút thất vọng:
-Đây quả là lừa dối tình cảm của người khác mà.
Sau đó hắn lại bắt đầu ai oán nói:
-Tại sao bạn gái cậu có thể vào kí túc xá của nam sinh, cái này quá không công bằng, hôm qua ta tới kí túc của bạn gái thì bị họ ngăn lại, lúc nào cũng nói nam nữ bình đẳng mà chẳng thấy đâu.
3 người trong phòng cùng dùng ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim, tên gia hỏa này không phải não thiếu nơ ron thần kinh đó chứ? Lần này đến cả Lý Trạch luôn ôm hi vọng về ông bạn cùng khoa này cũng phải có chút thất vọng.
-Cái đó... Ta ra ngoài ăn cơm với bạn gái, mọi người cứ nói chuyện tự nhiên nhé. – Bàng Hồng Hải lập tức kéo bạn gái rời đi.
Khẽ chần chừ một lát, Lý Trạch vẫn là chủ động bắt chuyện:
-Đường Kim, ta chuẩn bị xuống căng tin ăn cơm, cùng đi đi?
- Không, ta muốn ngủ một lát. – Đường Kim ngáp dài một cái rồi nằm ngửa ra giường.
-Vậy ta đi một mình... À phải rồi, Đường Kim, 7 rưỡi tối nay lớp chúng ta phải tập trung ở giảng đường số 3 phòng 308 để họp mặt đầu năm, cậu đừng quên đấy nhé, mọi người đều phải có mặt. – Lý Trạch vừa đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài vừa nói với Đường Kim.
Chỉ là hắn không thấy Đường Kim nói gì,, quay đầu nhìn một cái Lý Trạch chỉ biết cạn lời lắc đầu, tên gia này này vậy mà ngủ cmnr, thật là dị nhân, từ lúc hắn ngả lưng đến bây giờ cùng lắm mới chỉ 10s, sao hắn có thể ngủ nhanh như vậy được chứ?
Lý Trạch bất đắc dĩ liền rời đi, đối với ông bạn cùng phòng mới này, hắn chẳng có gì có thể hi vọng nữa rồi, mong là ông bạn học khoa kinh tế kia sẽ không phải hung hăng thật như bộ dáng bên ngoài.
...
Đường Kim đúng là đã ngủ, bây giờ hắn thật sự rất mệt, cần phải nghỉ ngơi gấp. Đương nhiên lí do không phải là vì hai đem liền quần nhau với Hàn Tuyết Nhu mà là vì hai tháng vừa rồi đều ở cùng với Tiêu Đại Nhi.
Tiêu hồn thực cốt không phải chỉ để nói chơi, Tiêu Đại Nhi cho hắn cảm giác sung sướng đến tận xương tủy nhưng đồng dạng cũng làm hắn tiêu hao tinh lực cực đại, suốt hai tháng liền tuy không phải lúc nào cũng ở trên giường nhưng thời gian nghỉ ngơi thực sự quá ít, lúc đó Đường Kim đang sung sức nên không cảm thấy gì, bất quá sau khi Tiêu Đại Nhi rời đi hắn mới cảm thấy mình thật sự phải nghỉ ngơi dưỡng sức, bất quá vì Hàn Tuyết Nhu nên hắn phải cố gắng gượng thêm hai ngày, sau đó mới về kí túc của đại học Thiên Nam, vừa đặt lưng xuống giường liền ngủ ngay.
Kí túc xá cũng có cái lợi của kí túc xá, đó chính là ở đây sẽ được ngủ ngon, cho dù Đường Kim còn rất nhiều chỗ có thể đi ví dụ như tới chỗ Kiều An An ở Minh Hồ Thị... Nhưng mà hắn lựa chọn về đây là để được an tĩnh nghỉ ngơi một thời gian.
Đường Kim ngủ một giấc là cả đêm không tỉnh luôn, Lý Trạch cũng không thấy Đường Kim xuất hiện trên buổi họp ra mắt đầu năm, đến khi Lý Trạch quay về kí túc thì mới phát hiện Đường Kim vẫn đang ngủ khò khò, sáng hôm sau lúc hắn thức giấc Đường Kim vẫn chưa thèm dậy, điều này làm hắn cảm thấy tên gia hỏa Đường Kim đúng là thần ngủ.
Gọi mấy lần vẫn không thấy Đường Kim nhúc nhích, Lý Trạch cuối cùng cũng đành kệ hắn, hôm nay là ngày quân huấn đầu tiên, ăn sáng xong là phải ra tập trung để bắt đầu ăn hành.
Địa điểm huấn luyện quân sự của đại học Thiên Nam nằm ngay trong trường, đại bộ phận mọi người đều được học ngay ở trong sân trường và sân bóng, bất quá vì số lượng sinh viên quá nhiều nên không thể đáp ứng hết được, một số tân sinh viên sẽ được chuyển đến những nơi khác để huấn luyện.
Khu huấn luyện của khoa tiếng Trung cũng là sân bóng, tám giờ sáng tập trung, sau khi an bài một vài lễ nghi thì 9 giờ các sinh viên sẽ bắt đầu được ăn hành.
Hạng mục đầu tiên của quân huấn là đội ngũ, nghiêm nghỉ quay trái quay phải, nhìn trái nhìn phải thẳng hành hạ mọi người suốt hơn một tiế học, mãi đến 10 giờ mới cho mọi người nghỉ tại chỗ.
Khoa tiếng Anh có tổn cộng hai lớp cũng chỉ có 18 nam sinh, không khá hơn khoa tiếng Trung là bao, lúc này mấy nam sinh đang túm tụm lại ngắm gái.
Tuy rằng nam nữ sẽ huấn luyện riêng,, nhưng mà sẽ cùng một nơi, lúc này phía không xa một quân đoàn nương tử của khoa tiếng Trung hơn trăm nữ sinh đang khí thế ngút trời.
-Cái đệch, nữ giáo quan? – có nam sinh đột nhiên hô toáng lên giống như vừa phát hiện ra châu lục mới.
-Bây giờ ngươi mới thấy à? Giáo quan bên phía nữ sinh đều là nữ hết đó. – có người đáp.
-Ngon vl, ta vừa mới biết đấy.
-đÚng là nữ giáo quan thật, hơn nữa nhìn xinh phết.
-Mau nhìn kìa, nhìn người xinh nhất ấy...
-Ôi voãi.... Thân hình ngọt nước vl, nhìn ngon hơn cả người mẫu bikini.
-Suỵt, bé mồm thôi, đừng để giáo quan nghe được...
-Sời, mấy ông giáo quan cũng đang nhìn kia kìa.
...
Tiếng nghị luận như thế xuất hiện khắp nơi trên sân bóng, rất nhiều nam sinh vốn đang tia gái trong hàng ngũ nữ sinh thì đột nhiên phát hiện ra ngon cơm nhất lại là mấy nữ giáo quan. Ngườ này người đấy đều vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp, khuôn mặt thậm trí còn xinh hơn cả mấy nữ minh tinh tron phim, dáng người thì càng nóng bỏng đến cộm quần, đến nỗi có vài nam sinh lần đầu tham gia quân huấn sắp trụ không nổi nữa nhưng vì sĩ gái nên tên nào tên nấy đều như vừa được nuốt máu chó, cả người tràn trề sức lực.
Ngoài sân trường đang nóng như lửa đốt, người nào người nấy mồ hôi vã ra như tắm, bất quá đối với nhiều thanh niên yếu đuối thì uống máu chó cũng không có tác dụng, khi chuyển sang nội dung tập đứng nghiêm thì chưa tới nửa tiếng đồng hồ đã có kha khá người phải dừng cuộc chơi, không thể không nói thời đại bây giờ tố chất thân thể của sinh viên thật là đáng lo.
-Báo cáo giáo quan. – khoa tiếng trung đột nhiên có một nam sinh lên tiếng.
-Nói. – giáo quan lớn dõng dạc hô.
-Giáo quan, ta muốn nghỉ một lát. – nam sinh kia nhìn như sắp trụ không nổi nữa.
-Cậu có thể ngã xuống nhưng tuyệt đối không được nghỉ. – giáo quan hoàn toàn không nể mặt ai.
...
-báo cáo giáo quan. - lại có một nam sinh lên tiếng, bất quá lần này là ở khoa tiếng Anh.
-Không được nghỉ. - lần này giáo quan trực tiếp đáp.
-Giáo quan, ta chỉ muốn báo là bên kia có một tên đào ngũ thôi. – nam sinh kia lớn tiếng nói.
-Đào binh ở đâu? – giáo quan hỏi lại.
-Kia kìa. – nam sinh dùng ngón tay chỉ về một phía cách đó không xa.
-Ai cho ngươi động tay? Phạt chống đẩy 20 cái. – giáo quan nhìn nam sinh kia quát lớn, đồng thời theo hướng chỉ tay của hắn quả nhiên thấy một nam sinh khác đang nhàn nhã ngồi đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận