Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 648: Đệ đã không cần đến ta nữa rồi.

-Đường Kim đệ đệ, nếu ngươi không muốn nói chuyện xảy ra ở bên trong thì tỷ tỷ ta cũng không hỏi nữa. – Vân Vũ Tuyết khẽ cười một cái, đương nhiên là nàng không tin lời nói bậy của Đường Kim rồi:
-phải rồi, Đường Kim đệ đệ, đệ gọi ta tới đây có phải là còn có việc khác không?
-Cái này à… thực ra ta muốn mượn Vũ Tuyết tỷ tỷ một món đồ. – Đường Kim giả vờ nghiêm túc nói.
-Mượn thứ gì? – Vân Vũ Tuyết hỏi.
Đường Kim cười hì hì:
-Mượn y thuật của tỷ dùng một chút.
Vân Vũ Tuyết không nhịn được lắc đầu:
-Đệ muốn tỷ chữa trị cho người khác thì có nói thẳng là được rồi.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, thực ra trị bệnh là chuyện nhỏ, ta có việc càng quan trọng hơn muốn tìm tỷ. – Đường Kim nói xong liền nắm lấy tay Vân Vũ Tuyết rồi trực tiếp biến mất.
Một giây sau hai người đã có mặt trong Thiên Đạo Tiên Cảnh.
-Linh khí nơi này vẫn nồng hậu như vậy, đúng là làm cho người ta tinh thần sảng khoái a! – Vân Vũ Tuyết than nhẹ một tiếng.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, ta biết tỷ vẫn thích nơ này mà. – Đường Kim kéo tay Vân Vũ Tuyết đi vào trong căn nhà gỗ, đến thẳng căn phòng xếp đan dược:
-Hai năm nay ta ở trong này không hề nhàn dỗi, ta luyện được không ít đan dược nè!
Vân Vũ Tuyết không có lên tiếng, nàng bước tới cầm một cái bình và đổ ra một viên đan dược, mày liễu khẽ chau lại, sau đó lại lấy lên một cái bình nữa, đổ ra vài viên đan dược, vừa nhìn một cái thì chân mày nàng càng nhăn lại.
Mất mấy phút thời gian thì Vân Vũ Tuyết mới xem qua hết chỗ đan dược mà Đường Kim luyện ra, đầu tiên nàng chau mà, sau đó thì chân mày mới từ từ dãn ra, đến cuối cùng nàng thu lại hết số đan dược kia, quay đầu nhìn Đường Kim, trong mắt xuất hiện biểu tình đầy thưởng thức, thậm chí còn có chút bội phục:
-Đường Kim đệ đệ, hai năm không gặp, không ngờ trình độ luyện đan của đệ đã đạt đến cảnh giới cao như thế.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, thiên tài như ta thì chỉ có việc ta không muốn làm chứ không có việc ta không làm được. – Đường Kim cười tự sướng.
Vân Vũ Tuyết khẽ gật đầu, dường như là tán thành với Đường Kim, sau đó nàng khẽ trầm ngâm một lát rồi nói:
-Đường Kim đệ đệ, thực ra với trình độ hiện tại của đệ thì đệ đã không cần đến ta nữa rồi.
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, đầu tiên là ta không muốn làm một luyện đan sư chuyên nghiệp tối ngày chỉ quanh quẩn ở đây để luyện đan, thứ hai là ta tin rằng trên phương diện luyện đan tỷ nhất định còn có thiên phú đặc biệt của riêng mình, Tiên môn đệ nhất thần y không phải là hư danh, tỷ nhất định là có năng lực đặc thù nào đó… Còn nữa, bây giờ ta đã chán ngấy nơi này rồi, đối với ta mà nói thì nơi này không khác gì nhà tù cả. – Đường Kim nói đến đây thì khẽ ngừng một chút, sau đó mới nói tiếp:
-Cuối cùng, quan trọng nhất là Vũ Tuyết tỷ tỷ, không cần biết ta có cần tới sự giúp đỡ của tỷ nữa hay không thì những thứ đồ trong Thiên Đạo Tiên Cảnh này đều có một phần của tỷ.
-Đường Kim đệ đệ, xem ra hai năm nay đệ sống không có được như ý a! – Vân Vũ Tuyết khẽ cười một cái:
-Đệ có lòng như vậy đúng là không uổng công lúc đầu ta đã nhận đệ là đệ đệ kết nghĩa, nếu đệ đã nói thế thì tỷ tỷ ta chỉ có thể tiếp tục làm luyện đan sư riêng của ngươi rồi, bây giờ có cần tỷ tỷ đem số đan dược bán thành phẩm này luyện thành đan không?
-Ừm, không cần quá gấp. – Đường Kim tùy ý nói, số đan dược này đúng thật mới chỉ là bán thành phẩm, sở dĩ nó là bán thành phẩm không phải là vì Đường Kim luyện đan thất bại mà là hắn cố ý làm vậy, nếu như luyện đan thất bại mà ra bán thành phẩm thì nó đã ngang như phế phẩm cmnr, nhưng mà số đan dược Đường Kim luyện ra thì chỉ cần luyện thêm một chút nữa là có thể trở thành đan dược chân chính rồi, chính vì như thế nên Vân Vũ Tuyết mới nói là trình độ luyện đan hiện tại của Đường Kim đã rất cao rồi.
-Nếu như không gấp thì trước tiên tỷ ra ngoài an bài mọi việc bên ngoài đã. – Vân Vũ Tuyết khẽ gật đầu:
-Không dấu gì đệ, ở nhà của tỷ đang có không ít người đợi tỷ đấy.
-Không vấn đề gì. – Đường Kim lại kéo tay Vân Vũ Tuyết, lần nữa xuất hiện tại đường lớn ở thành phố Lạc Bắc:
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, thật ra mấy việc bên ngoài của tỷ có thể để ta giải quyết giúp ty là được, ta không thích ở lỳ bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, ta càng thích thế giới bên ngoài hơn.
-Ừ, ta sẽ an bài. – Vân Vũ Tuyết nhẹ nhàng gật đầu:
-Chỗ này có bằng hữu của đệ cần ta trị thương sao? Mau đưa ta tới đi.
-Được. – Đường Kim cũng không lãng phí thời giam mà trực tiếp kéo Vân Vũ Tuyết cùng biến mất, thuấn di tới bệnh viện số 1 thành phố Lạc Bắc, trực tiếp xuát hiện tại trước cửa phòng bệnh của Lạc Doãn Hàn.
-Đường Kim, ngươi về rồi…a! – Lưu Đan đang chào hỏi Đường Kim thì đột nhiên phát hiện ra Vân Vũ Tuyết ở bên cạnh Đường Kim, nhất thời nàng lập tức kinh hô một tiếng.
Châu Phi cũng trừng mắt, có chút khó tin:
-Vân…Vân tiên tử?
Hai năm trước ở Long Kiếm chi chiến người nổi danh nhất tất nhiên là Đường Kim, nhưng ngoài ra còn một người nữa cũng để lại ấn tượng khá sâu sắc trong lòng Tiềm Long và Ám Kiếm, người này không ai khác chính là tuyệt mỹ thần y Vân tiên tử này. Châu Phi và Lưu Đan đã từng tự mình được thử nghiệm qua y thuật thần kì của Vân tiên tử, hơn kí ức của Vân tiên tử này trong đầu họ vẫn còn in đậm, bây giờ nàng đột nhiên xuất hiện cùng Đường Kim ở nơi này, hai người tất nhiên là kinh ngạc vạn phần rồi.
-Đường Kim, ngươi nói người có thể chữa trị cho Lạc ca là Vân tiên tử sao? – Lưu Đan nhịn không được hỏi một câu.
-Trước tiên xem tình huống đã. – Vân Vũ Tuyết trực tiếp đi vào phòng bệnh, lấy ra một đôi găng tay màu trắng và bắt đầu cúi đầu kiểm tra tình huống của Lạc Doãn Hàn, sau đó mới quay đầu nhìn Đường Kim:
-Có chút nghiêm trọng, nhưng mà có thể chữa được, các người ra ngoài trước đi.
-Đan tỷ, cái này… - Tâm Lam có chút phát ngốc, rõ ràng là nàng chưa hiểu tình huống này là thế nào.
Lưu Đan vội vàng kéo Tâm Lam ra ngoài phòng bệnh, Châu Phi cũng lập tức theo ra rồi tiện tay đóng cửa lại.
-Tâm Lam, cô yên tâm đi, Vân tiên tử kia tuyệt đối là thần y y thuật cao nhất trên đời này, nàng nói có thể chữa thì nhất định là có thể! – Lưu Đan thấp giọng nói với Tâm Lam.
-Đường Kim, ta thực sự phục ngươi sát đất rồi, ngươi rất quen thân với vị Vân tiên tử này sao? – Châu Phi nhìn Đường Kim tò mò hỏi.
-Nàng là chị gái kết nghĩa của ta. – Đường Kim thản nhiên đáp.
-Chị gái kết nghĩa?
Trên mặt Châu Phi và Lưu Đan lập tức lộ ra vẻ cổ quái, chị gái kết nghĩa của tên gia hỏa này quá nửa không phải là kết nghĩa kiểu thuần khiết đơn giản như vậy ha…?
-Ta là Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu xinh đẹp… - đúng lúc này thì chuông điện thoại của Đường Kim lại vang lên, hắn cầm điện thoại lên thì phát hiện là một vị chị gái nuôi khác gọi tới.
-Thanh tỷ, tỷ đang ở đâu thế? – Đường Kim nhấc máy hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận