Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 705: Ta có thể cho ngươi hai cái tát.

-Ngươi có nhớ mình lên xe ở chỗ nào không? – tên cảnh sát béo nhìn Đường Kim hỏi.
-Đường Ngũ Lý. – Đường Kim tùy ý đáp.
-Tiền xe là bao nhiêu? – tên cảnh sát béo lại hỏi.
-88 tệ. – Đường Kim rất phối hợp đáp.
-Đi hết nửa tiếng à? – tên cảnh sát béo khẽ chau mày.
-Đúng vậy. – Đường Kim nói:
-Ông có nghĩ là hắn phải bồi thường chút tiền cho ta không?
-Ngươi được đấy ha! – tên cảnh sát béo nhìn tên tài xế:
-quãng đường đi hết có 18 tệ mà ngươi có thể vòng thành 88 tệ, đừng nói là hắn, nếu là ta ta cũng sẽ không đưa ngươi tiền, ngươi còn dám chạy tới đây làm loạn hả?
-Cảnh quan, ông đây là có ý gì? Có phải là muốn bắt nạt tài xế taxi chúng ta không? – tên tài xế rất tức giận:
-Hắn nói ta đi vòng thì là ta đi vòng sao? Hắn nói đi từ đường Ngũ Lý thì là đi từ đó sao, ta còn nói là đi từ sân bay tới ông có tin không?
-Được rồi, ngươi dám cãi phải không? Hay là chúng ta kiểm tra gps một chút đi? – tên cảnh sát béo có chút bất mãn:
-Ta nói cho ngươi biết, việc này dừng ở đây đi, mau về đi thì ta sẽ coi như không có việc gì, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện đòi tiền nữa, đây là người ta đã không muốn truy cứu rồi đấy, nếu muốn truy cứu thì tố cáo lên công ty ngươi, đến lúc đó ngươi chưa chắc đã được làm tài xế tiếp đâu.
-Cảnh sát các người chỉ biết bắt nạt cánh lái taxt bọn ta! – tên tài xế phẫn hận nói một câu rồi mới không cam tâm quay người rời đi, chỉ là lúc ra khỏi cửa hắn còn quay người dùng ánh mắt đầy oán hận nhìn Đường Kim và tên cảnh sát béo một cái.
Tên cảnh sát béo nhìn Đường Kim:
-Tiểu tử, lần sau gặp loại taxi như thế này, lúc hắn bắt đầu đi vòng thì nhắc nhở hắn, như thế thì mọi chuyện cũng không phiền phức đến nỗi phải lôi nhau lên đồn, được rồi, cậu có thể đi rời đấy.
-Ta tới đây để lĩnh người. – Đường Kim nhìn bốn phía một cái, sau đó hỏi:
-Có một người tên là Trương Tiểu Bàn, à không, tên là Trương Lỗi bị giam ở đây, ta cần phải tìm ai để bảo lãnh cho hắn ra ngoài?
-Cậu đến để bảo lãnh cho Trương Lỗi? – một cảnh sát bên cạnh tiếp lời rồi vẫy tay với Đường Kim:
-Cậu đi theo ta đi.
Đây là một cảnh sát trẻ tuổi, nhìn bề ngoài thì mới khoảng ngoài 20, thân hình không cao, da ngăm đen, người có chút gầy, tên cảnh sát vừa đen vừa gầy này đưa Đường Kim tới một căn phòng rồi trực tiếp nói:
-Tiền phạt đã đem đủ chưa?
Đường Kim tùy ý ném cho tên cảnh sát này 5000 tệ rồi lười biếng nói:
-Người đâu?
Trong mắt tên cảnh sát xẹt qua một tia bất mãn, dường như bị thái độ bố đời của Đường Kim làm cho không vui, hắn nhận tiền, đếm một lúc rồi mới lên tiếng:
-Tiền không đủ.
-Đó không phải 5000 tệ sao? – Đường Kim có chút kì quái.
-Không sai ,đây là 500 tệ. – tên cảnh sát đen gầy không nhanh không chậm nói:
-Nhưng mà tiền phạt không phải là 5000 nữa mà là 10000, muốn bảo lãnh Trương Lỗi ra ngoài cần đưa thêm 5000 nữa.
-Này, không phải đã nói trước là 5000 rồi sao? – Đường Kim có chút buồn bực.
-Sao hả, không muốn lĩnh người nữa à? – tên cảnh sát hừ lạnh một tiếng:
-Tiểu tử, lần sau ngoan ngoãn một chút, nhớ phải khách khí với ta, ta nói 1 vạn là một vạn, nếu ngươi không đồng ý thì lần sau không phải là 1 vạn nữa mà là 2 vạn.
-Ngươi còn muốn 2 vạn? – Đường Kim trừng mắt nhìn tên cảnh sát, nhất thời càn buồn bực, sở dĩ hắn thành thật tới lĩnh người như thế là do hắn nghĩ chỉ có 5000 tệ mà thôi, không phải là việc gì lớn, nhưng mà bây giờ tên cảnh sát này lại nghĩ hắn dễ bắt nạt, lại còn định chặt chém hắn nữa chứ.
-Hôm nay đúng là ngày không thích hợp để ra ngoài a. – Đường Kim có chút bực bội, đầu tiên là tên tài xế kia, bây giờ lại tới lượt tên cảnh sát này, hình như dạonày mình hơi hiền thì phải.
Đường Kim nghĩ rằng mình đẹp trai thì đẹp trai thật nhưng bộ dáng quá là thật thà, nếu không thì làm sao mấy người này đều nghĩ hắn dễ bắt nạt chứ?
-Ta muốn 2 vạn thì thế nào? – tên cảnh sát kia rõ ràng là bất mãn với thái độ của Đường Kim, cũng khó trách, người khác vào đồn cảnh sát làm việc thái độ đều rất cung kính, chỉ có Đường Kim từ lúc vào đồn tới bây giờ chưa nói được câu nào tốt cả, thậm chí còn có chút kiêu ngạo.
Kì thực hôm nay Đường Kim không tính là kiêu ngạo, chỉ có chút không khách khí lắm mà thôi, muốn Đường Kim khách khí với người khác là không thể nào, nhưng mà tên cảnh sát này đã quen với việc người dân thấy hắn đều cung kính rồi, cho nên sự không khách khí của Đường Kim tự nhiên sẽ trở thành kiêu ngạo trong mắt hắn.
-Ta có thể cho ngươi hai cái tát! – Đường Kim không vui nói, sau đó một xuôi một ngược đánh ra hai cái tát.
-Bốp! bốp!
Hai tiếng kêu giòn tan vang lên, hai má tên cảnh sát lập tức truyền tới cảm giác nóng rát làm hắn nhất thời ngơ ra.
-Ngươi con mịa nó dám đánh ta? Vài giây sau tên cảnh sát mới đột nhiên bạo nộ rống lên.
-Bây giờ có thể thả người chưa hả? – Đường Kim lười biếng hỏi.
-Thả người? Thả con mịa ngươi ấy! – tên cảnh sát vừa lớn tiếng chửi vùa xông về phía Đường Kim, sau đó hằm hằm đánh ra một quyền.
-Hở? Nói như vậy là hai cái tát vẫn chưa đủ sao? Vậy thêm một cái đạp nữa nhé! – Đường Kim không nhanh không chậm nó, sau đó liền cong chân xuất ra một cước.
ẶC!
Tên cảnh sát á hự một tiếng rồi trực tiếp từ trong phòng bay thẳng ra ngoài, tiếp đất cái “phanh” một cái.
-Sao thế?
-Có chuyện gì thế hả?

Lập tức có vài cảnh sát trong đồn xông tới, bao gồm cả tên cảnh sát béo lúc trước, nhưng mà khi tên cảnh sát béo rất nhanh đã nhìn thấy Đường Kim đang rất bình tĩnh đi từ bên trong ra, hắn không nhịn được trau mày, trong tiềm thức của hắn phát hiện ra dường như có gì đó sai sai.
-Đánh cảnh sát, tên tiểu tử này chống người thi hành công vụ, mau, mau bắt hắn lại! – tên cảnh sát đen gầy kia lập tức từ dưới đất bò dậy lớn tiếng hò hét.
-Im miệng, ồn quá đi! – Đường Kim một chân dẫm lên trên người tên cảnh sát kia, đem hắn dẫm bẹp xuống đất:
-Ngươi nói muốn 5000 ta đã đưa ngươi 5000, ngươi nói muốn một vạn ta liền đạp ngươi một cái, ngươi thực sự cho rằng ta dễ bắt nạt sao?
Nói tới đây hắn khẽ dùng sức dẫm một cái, tên cảnh sát đen gầy kia phát ra một tiếng rên thảm thiết sau đó trực tiếp ngất đi.
-Dừng tay!-Ngươi làm cái gì thế?
-Mau dừng tay!
Vài tiếng quát nghiêm nghị vang lên, nhưng không có ai rút súng ra, dường như trên người mấy cảnh sát này đều không có đem theo súng, có hai tên cảnh sát nhanh chóng xông về phía Đường Kim nhưng dường như có chút cố kị mà không dám lập tức động thủ.
-Các người thật là ồn ào quá đi. – Đường Kim cuối cùng cũng hết kiên nhẫn, ngón tay khẽ búng một cái, mấy tên cảnh sát này lập tức ngã lăn ra đất, nhất thời chỉ còn mỗi tên cảnh sát béo lúc đầu là còn có thể đứng trước mặt Đường Kim.
Nhìn tên cảnh sát béo kia, Đường Kim không nhanh không chậm nói:
-Nể mặt ông vừa giúp ta xử lý chuyện kia còn tạm coi như là làm ta vừa ý nên ta không làm gì ông cả, bây giờ ông mau thả người ra cho ta, một người béo tên là Trương Lỗi.
-Tiểu tử, chỉ là đến bảo lãnh một người mà thôi, có cần làm lớn chuyện vậy không? – tên cảnh sát béo không có lập tức đi thả người mà mở lời muốn khuyên nhủ Đường Kim.
-Ông cứ phải để ta đánh ngất luôn cả ông sau đó tự mình đi vào trong đem người ra sao? – Đường Kim có chút không vui nhìn tên cảnh sát béo, hôm nay hắn thực sự không có ý định gây chuyện ở đồn cảnh sát, nhưng mà tại sau đám người này cứ phải làm khó hắn chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận