Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 878: Đặt cùng nhau so sánh

Nhìn Lạc Phỉ Phỉ đang ngủ say, ôm lấy thân thể mềm mại mê người của nàng, lúc này Đường Kim không có chút buồn ngủ nào, không phải vì gì khác mà là vì nhu cầu nào đó của hắn vẫn chưa có hoàn toàn được thỏa mãn, hôm nay Lạc Phỉ Phỉ quá chủ động, hơn nữa thân thể nàng trước đó đã khá mệt, thế nên kiên trì không được bao lâu, hắn còn chưa tận hứng thì nàng đã giơ tay đầu hàng, Lạc đại tiểu thư đã thành mỹ nhân ngủ say, hắn cũng không thể nào làm tiếp chuyện đó trong lúc nàng ngủ được a.
-Mỹ nữ quá chủ động cũng chưa chắc là chuyện tốt. – Đường Kim âm thầm cảm khái, nhất thời không biết nên làm gì tiếp theo.
Nghĩ một lát hán lấy ra một viên Luyện thể đan đặt vào trong miệng Lạc Phỉ Phỉ, miệng thì thầm:
-Phỉ PHỉ thân ái, thể chất của nàng phải cải tiến một chút mới được.
Lúc phục dụng Luyện Thể Đan nguyên bản là cần Lạc Phỉ Phỉ phải thanh tỉnh, có điều với năng lực hiện tại của Đường Kim thì cho dù trong lúc nàng ngủ hắn cũng có thể để nàng cải tạo thể chất một cách an toàn nhất.
Cúi đầu hôn hên môi Lạc Phỉ Phỉ, một tia chân khí theo miệng hắn tiến nhập vào trong thân thể nàng, Đường Kim một bên dùng chân khí bảo vệ kinh mạch của nàng, để dược lực của Luyện Thể Đan có thể thuận lợi bộc phát đồng thời không làm tổn hại tới thân thể nàng, một bên hắn còn hắn còn phân ra một tia Thiên đạo chân khí,không ngừng di động theo lộ tuyến của Thiên Đạo Kinh đi khắp người nàng.
Đây thực ra là một phương pháp tốc thành để luyện Thiên Đạo Kinh, một tia chân khí hắn lưu lại trong người nàng có tác dụng như thuốc dẫn, đến lúc cần thiết nàng có thể trực tiếp hiểu được cách vận công như thế nào, trong thể nội cũng trực tiếp hình thành trạng thái ban đầu của Thiên đạo chân khí, sau này tu luyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng nhất định phải duy trì trạng thái này một đoạn thời gian mới được, để đảm bảo an toàn cho nàng, mấy tiếng đồng hồ tiếp theo Đường Kim vẫn luôn giữ nguyên tư thế như cũ, không ngừng truyền chân khí vào trong người nàng.
dược lực của Luyện Thể Đan chậm rãi phát huy đến tận cùng, thể chất của Lạc Phỉ Phỉ cũng theo đó bất tri bất giác được thay đổi, vài giờ sau khi Đường Kim cảm nhận được Lạc Phỉ Phỉ đã tỉnh dậy thì hắn mới buông đôi môi của nàng ra.
-PHỈ PHỈ, mau ngồi dậy bàn tọa, trong thân thể nàng có một cỗ chân khí, nàng hãy ghi nhớ lấy lộ tuyến vận hành, đồng thời dùng tinh thần điều khiển nó tiếp tục vận động theo lộ tuyến kia...- Đường Kim lập tức thủ thỉ vào tai Lạc Phỉ Phỉ, đồng thời đỡ nàng ngồi dậy, để nàng ngồi khoanh chân trên giường.
Tuy rằng Lạc Phỉ Phỉ vẫn còn cảm thấy có chút mơ hồ nhưng nàng vẫn làm theo những gì Đường Kim nói, chỉ là không mặc gì mà ngồi khoanh chân như thế này trên giường làm nàng có chút không quen, cho dù ở đây chỉ có mỗi Đường Kim nhưng nàng vẫn cảm thấy có chút xấu hổ ngượng ngùng, trên giường có thể cuồng hoan với hắn là một chuyện,nhưng khi làm chính sự mà cũng như thế này lại là một chuyện khác.
Đại khái khoảng một tiếng sau Đường Kim phát hiện ra Lạc Phỉ Phỉ cuối cùng cũng có thể chân chính khống chế được cỗ chân khí trong người mình:
-PHỈ PHỈ, có thể thu công được rồi. – Đường Kim nhẹ nhàng nói.
Lạc Phỉ Phỉ mở mắt ra, vươn vai thư dãn một cái, đem thân thể mình phô diễn trước mặt Đường Kim, nhưng rất nhanh sau đó nàng đã vội vàng vơ lấy y phục, đem thân thể mê người của mình bọc kín tới nỗi gió cũng không lọt vào nổi.
Sau khi ăn mặc chỉnh tề nàng mới nhịn không được hỏi Đường Kim:
-Vừa rồi đó là làm gì vậy?
- Phỉ PHỉ, ta vừa làm nàng trở nên lợi hại hơn...- Đường Kim dùng khoảng nửa tiếng đồng hồ để giải thích cho Lạc Phỉ Phỉ tình huống cụ thể đồng thời đưa thêm cho nàng hai viên Luyện Thể Đan và ba viên Tôi Cốt Đan, nói cho nàng thời gian và phương pháp phục dụng, cuối cùng là đưa cho nàng một bản sao của Thiên Đạo Kinh - luyện khí thiên.
Lạc Phỉ Phỉ thu tất cả lại sau đó mới dùng một ánh mắt khá kì quái nhìn Đường Kim:
-Lát nữa có phải chàng sẽ phải rời đi không?
-Ách, làm sao nàng biết? – Đường Kim ngẩn ra.
-Neu như không phải chàng cần rời đi thì những thứ này đều không cần phải đưa hết cho ta một lượt. – Lạc Phỉ Phỉ dường như hơi có chút thất lạc:
-Kì thực lần này ta đã xin nghỉ 3 ngày.
- Phỉ PHỉ, thật ra hôm nay ta đang ở kinh thành, bên đó có một số việc cần giải quyết, ờm... đợi lát nữa ta còn phải quay về đó, có điều ta vẫn có thể trở lại đây, chỉ là sẽ muộn một chút thôi. – Đường Kim thật thà đáp.
- không sao, ta biết nếu không phải thực sự có chuyện,chàng khẳng định sẽ không đi. – Lạc Phỉ Phỉ ôn nhu nói:
-Chàng về kinh thành đi, ta ở đây đợi chàng.
-Vậy ta đi trước đây. – Đường Kim nhìn thời gian cũng đã tới 6 giờ tối, Ninh Tâm Tĩnh vẫn chưa gọi điện cho hắn làm hắn hơi có chút lo lắng, nàng sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Nhẹ nhàng hôn lên má Lạc Phỉ Phỉ một cái, Đường Kim thuấn di rời đi, tâm tình Lạc Phỉ Phỉ phút chốc liền trở nên trống rỗng, mọi việc trên đời này thật là kì diệu, nàng đã từng đối với Đường Kim chỉ nhìn thấy là muốn chém muốn giết, nhưng hiện tại nàng lại không nỡ rời xa hắn một chút nào.
...
Vừa xuất hiện ở kinh thành Đường Kim liền lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Ninh Tâm Tĩnh, hắn không thể tiếp tục đợi Ninh Tâm Tĩnh gọi cho mình nữa.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, Đường Kim có chút sốt ruột hỏi:
-Tâm Tĩnh, nàng đang ở đâu, nàng không sao chứ?
-Ta không sao a, ta đã về tới Ninh Sơn rồi. - đầu dây bên kia thanh âm của Ninh Tâm Tĩnh kèm theo một chút kinh ngạc:
-Có chuyện gì thế, xảy ra chuyện gì sao?
-Nàng về Ninh Sơn rồi? – Đường Kim nhất thời có chút dở khóc dở cười, Ninh Tâm Tĩnh cư nhiên đã về từ lúc nào.
-Đúng vậy, ta đang ở trên đỉnh Ninh Sơn. – Ninh Tâm Tĩnh đáp.
Đường Kim không nói gì thêm, lập tức cúp máy, thuấn di một cái liền trực tiếp xuất hiện trên đỉnh Ninh Sơn, trước mặt hắn là Ninh Tâm Tĩnh đang đứng đó.
Làm Đường Kim có chút ngạc nhiên là Ninh Tâm Tĩnh cư nhiên đã thay đổi cách ăn mặc, hiện tại nàng mặc giống hệt với lần đầu tiên gặp hắn, một thân quân phục dã chiến màu rằn ri càng tôn lên dáng người bốc lửa của nàng.
Đường Kim không nhịn được bắt đầu liên tưởng tới Lạc Phỉ Phỉ, trên thực tế thì lần đầu tiên gặp Lạc Phỉ Phỉ hắn đã không tự giác được thử liên hệ hai nàng với nhau, hai người đều mặc quân trang, dáng người đều là loại nóng bỏng gợi cảm, phong mãn đến độ tùy thời có thể ép bục một thân quân trang kia.
nếu như không nhìn dung mạo của hai nàng mà chỉ nhìn dáng người,Đường Kim thậm chí còn cảm thấy khó mà phân biệt được ai với ai, có lẽ chỉ có màu da của các nàng là có chút bất đồng, Ninh Tâm Tĩnh có làn da trắng bóng, còn da của Lạc Phỉ Phỉ thì là màu lúa mạch ngà ngà.
-Sau này có cơ hội nhất định phải đặt hai nàng cùng một chỗ so sánh một chút, thử xem vóc dáng của hai nàng rốt cuộc có gì khác nhau không. – trong lòng Đường Kim không khỏi nổi lên một ý niệm tà ác, sau đó mới lên tiếng hỏi Ninh Tâm Tĩnh:
- Tâm Tĩnh, sao nàng lại trực tiếp về Ninh Sơn mà không báo cho ta, ta cứ tưởng nàng đang tế bái cha mẹ vẫn chưa xong!
-Ta nghĩ chàng đang ở cùng với Tống Ngọc Đan nên không muốn làm phiền chàng. – Ninh Tâm Tĩnh khẽ chần chừ một lát rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận