Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1357: Diệp Tiểu Mạn xảy ra chuyện

Chỉ thiếc là Hoắc Quang có gào lên cũng không có tác dụng, Đường Kim đã ôm Kiều An An ra khỏi khách sạn, hắn không muốn khoe khoang hay so đo với tiểu nhân vật như Lâm Tiểu Tam, làm vậy sẽ hạ thấp đẳng cấp của hắn.
-Hoắc Quang, vừa rồi ngươi không có lừa lão tử chứ? Thật có người trâu bò như vậy? - Lâm Tiểu Tam nhìn theo bóng lưng của Đường Kim, có chút hoài nghi hỏi.
-Nếu ngươi không tin thì có thể tùy tiện tìm một người Hoắc gia hỏi thử xem. – Hoắc Quang mặt đỏ bừng bừng:
- Lâm Tiểu Tam, ngươi không biết lúc đại thọ 80 của gia gia ta, tỉ phu trái ôm Băng Di, phải ôm Tiếu Thiền, trước ngực còn có một đại mỹ nữ, ờ mỹ nữ chỉ kém tỷ tỷ hoa khôi đại học Thiên Hải của ta có một chút thôi, không phải là người vừa rồi…heehe, thật là trâu bò, ta còn chưa có gặp qua ai tán gái giỏi hơn tỉ phu ta.
Lâm Tiểu Tam nhất thời trừng mắt há miệng, hắn chỉ cảm thấy như mình đang nghe truyện cổ tích.
Lâm Tiểu Tam a Lâm Tiểu Tam, không phải ta nói ngươi, sau này đừng có tùy tiện thấy gái là tán nữa, học tập tỷ phu của ta ấy, phải lấy chất làm chủ, lượng nhiều không bằng chất biến. – Hoắc Quang bắt đầu làm ra một bộ dáng lên mặt dạy đời, trong lòng thì âm thầm vui sướng không thôi.
Lâm Tiểu Tam cũng có chút ngưỡng vọng, chỉ là một lát sau thấy biểu tình của Hoắc Quang, hắn liền khinh khỉnh nói:
-Hoắc Quang, con hàng ngươi đừng có lôi người khác ra khoe, ngươi trước tiên tán thử một em xem nào, ta nghĩ đối với ngươi chỉ cần là giống cái là được rồi, không cần quan tâm xấu đẹp đâu.
Dứt lời Lâm Tiểu Tam liền ôm theo cô nàng người mẫu của hắn tiến vào thang máy, tuy rằng vừa rồi Kiều An An đã làm cho hắn không còn mấy hứng thú với cô nàng này nữa lắm nhưng dù sao thì hắn cũng đã ném ra không ít tiền, trước tiên chịch vài lần gỡ lại chút vốn cái đã.
Đáng thương cho Hoắc Quang còn đang hưng phấn thì Lâm Tiểu Tam rời đi mất làm hắn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi thầm rủa tên gia hỏa kia tối nay tờ rym không lên được thôi.
..
-An An tỷ. – biệt thự bên biển, Kiều An An và Đường Kim vừa mới trở vè thì một thân ảnh gợi cảm đã nhào tới, chính là Hàn Tuyết Nhu, bất quá khi Đường Kim dang rộng vòng tay định đón nàng thì thân thể nàng lại nhào về phía Kiều An An làm hắn buồn bực không thôi.
Bất quá ngay sau đó Đường Kim lại cảm thấy vui sướng không thôi, bởi vì tối nay hắn có thể chơi trò nhất long song phượng rồi.
-Tiểu Nhu. – Kiều An An miễn cưỡng cười một cái, hiện tại tâm tình nàng không được tốt lắm.
-An An tỷ, tỷ sao thế? – Hàn Tuyết Nhu có chút khó hiểu:
-Nhìn tỷ hình như không được vui lắm? Đường Kim bắt nạt tỷ phải không?
-Đương nhiên không phải, lão công sao có thể ức hiếp ta chứ? – Kiều An An vội vàng lắc đầu, sau đó mới than nhẹ một tiếng:
-Chỉ là Tiểu Mạn lại sảy ra chuyện rồi.
- Tiểu Mạn? An An tỷ, tỷ đang nói đến mẹ của Khả Ái Lanh Lợi sao? – Hàn Tuyết Nhu rất nhanh đã phản ứng lại:
-Nàng sao thế?
-Ta vốn tưởng rằng nàng đã tìm được chân ái, nào ngờ… - Kiều An An thở dài một hơi rồi đem chuyện của Diệp Tiểu Mạn kể lại cho Hàn Tuyết Nhu.
Hàn Tuyết Nhu nhất thời có chút ngây ngẩn, trong lòng còn có một chút cổ quái, việc này cũng thật là dị, Diệp Tiểu Mạn tìm một tên trai bao làm bạn trai, hơn nữa hai người còn sắp kết hôn>?
-An An tỷ, vậy tỷ định thế nào? – Hàn Tuyết Nhu hỏi.
-Hiện tại ta dang không biết làm thế nào đây. – Kiều An An bất đắc dĩ nói:
-Muốn đối phó tên Mộc Tuyển kia rất dễ dàng, vấn đề là ta không muốn Tiểu Mạn đau lòng, nhưng không muốn nàng đau lòng trừ khi là dấu nhẹm chuyện này đi, kẻ tên Mộc Tuyển kia quá nửa là còn mục đích khác, nếu vậy thì Tiểu Mạn trước sau gì cũng biết chuyện này, hơn nữa ta cũng không muốn một mực lừa dối Tiểu Mạn, haizz, việc này thật khó trọn vẹn đôi đường!
-An An tỷ, ta thấy không cần nghĩ nhiều như thế, đau một lần rồi thôi còn hơn đau dai dẳng, hiện tại nhân lúc Tiểu Mạn tỷ còn chưa kết hôn với tên lừa đảo kia, chúng ta nên sớm ngày lật tẩy hắn, nếu không sau này sẽ rất phiền toái. – Hàn Tuyết Nhu ngược lại suy nghĩ rất dứt khoát, thà để Diệp Tiểu Mạn đau lòng một lần còn hơn để nàng gả cho một tên vịt cồ.
-Ta chủ yếu là cảm thấy vạn nhất Mộc Tuyển thật sự thích Tiểu Mạn thì sao? – Kiều An An có chút do dự:
-Nếu như hắn thật sự cải tà quy chính , không làm việc lúc trước nữa, ta nghĩ có thể để cho hắn và Diệp Tiểu Mạn ở cùng nhau.
Gái nghành hoàn lương có thể lấy chồng, trai bao hoàn lương cũng có thể lấy vợ, từ điểm này có thể thấy cách nghĩ của Kiều An An cũng không có vấn đề.
-Thất tiên nữ, kì thực ta có thể giám thị toàn bộ tình huống trong khách sạn này, nếu nàng đã do dự vậy thì tạm thời chưa cần quản, để ta theo dõi là được. – Đường Kim lên tiếng nói.
Thật ra Đường Kim đã xác định được tên Mộc Tuyển kia còn có ý đồ khác, bất quá hiện tại hắn càng muốn ăn nốt món thịt tiên nữ lúc chiều chưa được ăn no kia, đời thời còn một màn song phi phía sau, những chuyện khác trước tên kệ cái đã.
-Ân, trước tiên cứ như thế đã. – Kiều An An cũng thấy chủ ý này không tệ, trong lòng nàng vẫn còn ôm một tia ảo tưởng, hi vọng Mộc Tuyển kia thật tâm đối đãi Diệp Tiểu Mạn.
-An An tỷ, vậy chúng ta đi bơi đi, để Đường Kim giám thị là được rồi. – Hàn Tuyết Nhu kéo theo Kiều An An đi vào bên trong, thay đồ bơi xong liền nhảy xuống biển.
Đường Kim ngồi trên ban công thưởng thức mỹ nhân ngư một lát rồi cũng nhào xuống dưới, vài phút sau cuộc vui của ba người ở dưới biển chính thức bắt đầu.
Từ dưới biển chuyển lên phòng khác rồi vào phòng ngủ, tiếng rên ri tiêu hồn đan xen vào nhau, Kiều An An vừa nhiệt tình vừa kèm theo một tia ngại ngùng xấu hổ, Hàn Tuyết Nhu vẫn là kích tình cuồng nhiệt, không ngại triển lộ nhiều tư thế mới làm cho Đường Kim dục tiên dục tử.

Mười một giờ đêm, Mai Khôi đại tửu điếm, phòng số 1608.
Diệp Tiểu Mạn cuốn một chiếc khăn tắm, mái tóc còn ướt hơi nước, nàng vừa mới từ nhà tắm đi ra, nhìn khá là phong tình vạn chủng.
-Mộc Tuyển, chúng ta, chúng ta đi ngủ đi. – sắc mặt Diệp Tiểu Mạn khẽ đỏ lên, nhìn càng thêm vũ mị:
-Lúc trước chàng nói muốn đợi tới lúc chúng ta kết hôn, bất quá hiện tại chúng ta cũng sắp khết hôn rồi, ta…ta kì thực cũng không ngại.
-Tiểu Mạn, cầm lấy này, trước khi đi ngủ uống chút rượu vang sẽ ngủ ngon hơn, còn có thể làm đẹp nữa. – Mộc Tuyển đưa cho Diệp Tiểu Mạn nửa li rượu vang, ôn nhu nói.
-ân. – Diệp Tiểu Mạn nhận lấy li rượu, khẽ nhấp nhấp môi vài cái, ở cùng một chút với Mộc Tuyển, nàng cũng đã dưỡng thành thối quen trước khi đi ngủ uống một chút rượu vang.
Tuy rằng Diệp Tiểu Mạn đi làm ở khách sạn, nhưng tửu lượng của nàng rất bình thường, lúc tước mỗi lần uống rượu vang xong đều có một chút cảm giác choang choáng buồn ngủ.
Tối nay cũng như vậy, vừa xuống xong nàng lập tức cảm giác đầu óc mê mang, bất quá lần này là choáng váng càng thêm lợi hại.
-Mộc Tuyển, ta say quá. – Diệp Tiểu Mạn nhỏ giọng nỉ non, sau đó thân thể khẽ nghiêng một cái, ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận