Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1090: Làm người thật thất bại

Tiếu Thiền thân thể mềm nhũn, sắc mặt nóng ran, nghe thấy tiếng gõ cửa thanh âm của nàng đã có chút biến điệu khác thường:
-Ai vậy?
-Tiểu Thiền, là ta, bên ngoài có người tìm con. – ngoài cửa truyền tới tiếng của La Ngọc Phương.
-Ân, con…con ra ngay đây đây. – Tiếu Thiền đáp ứng một tiếng rồi nhỏ giọng nói:
-Cậu buông ta ra đi.
Đường Kim tựa hồ không có chút ý tứ muốn buông tha cho Tiếu Thiền, hắn không những không buông mà bàn tay ngược lại càng trở nên linh hoạt xoa nắn bộ vị đàn hồi kinh người kia của nàng.
-Ưm… - Tiếu Thiền phát ra tiếng rên khe khẽ, thân thể mềm nhũn ngả vào lòng Đường Kim, thanh âm có chút ý vị cầu xinh:
-Đường Kim chết bầm, đừng như vậy, để ta ra ngoài xem ai tìm ta đi..ưm…
-Không cần ra xem, là vài tên ngu ngốc thôi, không cần để ý tới bọn chúng. – Đường Kim cuối cùng cũng lên tiếng, hiển nhiên hắn cũng biết ở bên ngoài vừa có người tới, với thính lực của mình nếu hắn đã muốn nghe thì đừng nói chỉ ở trong căn phòng tổng thống này mà cho dù là quanh cả khách sạn này hắn cũng có thể nghe rõ từng âm thanh.
-Bất luận thể nào cũng phải để ta ra đuổi khéo bọn họ đi chứ. – Tiếu Thiền vừa thở gấp vừa nói.
-Ờ. – Đường Kim lưu luyến khẽ bóp một cái rồi mới chịu thu tay về.
-Cậu ở đây đợi ta. – Tiếu Thiền nhanh chóng chỉnh lí lại quần áo sau đó mới bước ra ngoài.
Lúc này ở trong phòng khách đã tập chung cả mấy chục người, những người này phân minh chia thành 2 phái, mờ mờ có chút xu thế đối đầu nhau, trong đó hơn mười người là bảo tiêu, trợ lí, và nhân viên của Tiếu Thiền, còn hơn mười người đối diện là người của tên Cao Qúy vừa bị Đường Kim đánh ngất ở thang máy lúc trước.
Nửa tiếng đồng hồ trước đám bảo tiêu của hắn phát hiện cửa thang máy tự động mở ra, Cao Qúy đang nằm ngất trong đó, điều này làm không ít fan hâm mộ của Tiếu Thiền cảm thấy vui sướng khi thấy người gặp họa, sau đó thì đám bảo tiêu đưa hắn đến bệnh viên nhưng mới đi được nửa đường Cao Qúy đã tỉnh lại và tức giận đùng đùng kéo theo cả đám bảo tiêu quay lại khách sạn, khí thế hung hãn đòi giết lên tận phòng tổng thống.
Chỉ bất quá lúc này Cao Qúy vẫn không quên tán gái, vì thế trước khi nhìn thấy Đường Kim hắn vẫn khách khí chỉ cầu kiến Tiếu Thiền mà thôi, lúc này hai bên vẫn chưa phát sinh xung đột chân tay nào, cả hai đều đang đợi Tiếu Thiền xuất hiện.
-Có việc gì thế? – thanh âm của Tiếu Thiền truyền tới, mọi người đều nhìn về phía nàng sau đó trên mặt không ít người đều lộ ra vẻ đầy ám muội, đặc biệt là Tập Phong Tập Tiểu Vũ càng cho rằng là Tiếu Thiền và Đường Kim nhất định là vừa mới làm chuyện đó, nếu không thì sao mật nàng lại đỏ như vừa mới được âu yếm thế kia?
-Tiếu tiểu thư, ta là Cao quý đến từ Hải Bắc Cao gia, tới tới đây tìm một người, có lẽ Tiếu tiểu thư biết hắn. – Cao Qúy tuy rằng đang tức tối Đường Kim đến nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn cố giả vờ ra vẻ phong độ:
-Từ khi hắn lên đây chưa hề thấy hắn đi xuống, chắc là tới tìm Tiếu tiểu thư có phải không? Hơn nữa chắc hắn còn tặng một bó hoa hồng cho tiểu thư, chỉ cần tiểu thư giao hắn ra ta sẽ lập tức rời đi.
Đường Kim khẽ ngẩn ra, mấy người Tập Phong trong phòng cũng thế, nghe Cao Qúy nói hình như là hắn tới tìm Đường Kim.
Mấy người Tập Phong kì thực đều đã gặp qua Cao Qúy, bọn họ cũng biết Cao Qúy đang đánh chủ ý lên Tiếu Thiền, chỉ là Cao Qúy vậy mà đã gặp qua Đường Kim rồi sao?
-Cao tiên sinh, anh tìm bạn trai tôi có việc gì sao? – Tiếu Thiền cuối cùng cũng lên tiếng, giọng điệu không nhanh không chậm hỏi.
Đừng nhìn Tiếu Thiền ở trước mặt Đường Kim vô câu vô thúc, mấy năm làm minh tinh nàng cũng đã quen với những tràng diện như thế này, cho dù gặp phải những loại hào môn thiếu gia như Cao Qúy thì nàng vẫn có thể ứng phó tự nhiên.
Đương nhiên nàng óc thể trấn định như thế nguyên nhân quan trọng nhất là vẫn là nàng biết phía sau mình luôn có một nam nhân vững chãi làm chỗ dựa cho mình, giống như bây giờ vậy, nam nhân kia đang ở trong phòng ngủ, nếu như nàng gặp phải phiền phức gì không thể giải quyết được, hắn khẳng địh sẽ xuất hiện, thế nên nàng không cần phải có nửa điểm lo lắng.
Nghe Tiếu Thiền nói vậy, sắc mặt Cao Qúy khẽ biến:
-Tiếu tiểu thư, cô nói người kia chính là bạn trai cô?
-Không sai, đó chính la bạn trai ta, Cao tiên sinh, nếu như không có việc gì nữa thì mời anh rời đi cho, tối nay ta còn phải tham gia hội diễn, ta còn cần phải chuẩn bị với nghỉ ngơi. – Tiếu Thiền hời hợt nói.
-Muốn ta rời đi đơn giản thôi, để bạn trai cô lăn ra đây. – Cao Qúy hừ lạnh một tiếng, ngữ khí cũng bắt đầu trở nên bất thiện.
-Ta chỉ có thể đi ra ngoài, còn về ngươi nếu may mắn thì có thể lăn ra ngoài đó. – thanh âm lười biếng tiếng lời Cao Qúy, Đường Kim không cam chịu tịch mịch cuối cùng cũng xuất hiện, hắn nhìn Cao Qúy, lắc đầu nói:
-Ta nói con người ngươi sao lại thích ăn đòn đến thế? Đã cho ngươi cơ hội đi xuống rồi mà ngươi còn cố mò lên đây, phải ăn một trận nữa thì mới chịu cam tâm hả?
-Tiểu tư, ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi chết chắc rồi, ở Thiên Hải này còn chưa có ai dám đánh ta, ngươi biết lão tử là ai không? – Cao Qúy nghiến răng nghiến lợi, hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim, bộ dáng như muốn xẻ thịt lột da Đường Kim.
-ngươi không phải tên là Cao Qúy sao? Đường Kim đột nhiên tới trước mặt Cao Qúy, bàn tay khẽ vỗ lên vai hắn:
-Ta nghe nói có một câu dùng để hình dung ngươi, Cao Qúy Cao Qúy thích nhất quỳ…ý? Ngươi quỳ thật đó à? Đừng có quỳ với ta, ta không phải ba ngươi, cũng không cần loại con đần độn như ngươi, nếu ta muốn con trai thì có thể cùng Tiếu Thiền sinh một đứa, không cần loại như ngươi quỳ xuống cầu xin ta thu nhận….
Căn phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, không ít người trừng mắt kinh ngạc nhìn Cao Qúy quỳ xuống trước mặt Đường Kim, đương nhiên ai cũng có thể nhìn ra được không phải là Cao Qúy muốn quỳ mà là bị cánh tay Đường Kim vỗ cho khụy xuống đất.
Còn Tiếu Thiền thì nhịn không được lườm Đường Kim một cái, tên gia hỏa này nói hươu nói vượn, vừa rồi còn luôn miệng nói nàng là tài xế của hắn, hiện tại còn muốn nàng đẻ con trai cho hắn, nằm mơ đi!
-Bỏ Cao thiếu ra! – chính vào lúc này, mấy bảo tiêu của Cao Qúy cuối cùng cũng kịp phản ứng, quát lớn một tiếng rồi xông về phía Đường Kim, quyền đầu hung hăng đánh tới.
-Ách. – một tiếng kêu đau đớn vang lên từ miệng của Cao Qúy, thì ra là Đường Kim đã nhấc bổng hắn lên dùng làm lá chắn đỡ quyền của tên bảo tiêu kia.
-Ngươi nói ngươi làm ngươi thế này có thất bại không hả? đến cả bảo tiêu của ngươi cũng muốn đánh ngươi nữa, bỏ đi, ta có lòng tốt nên giúp ngươi giáo huấn mấy bảo tiêu này một trận. – Đường Kim vừa cảm khái vừa nhấc thân thể Cao Qúy lên làm vũ khí đập về phía đám bảo tiêu của hắn.
-Ách..ựa…a… đệch… - một phút tiếp theo toàn những tiếng kêu đau và tiếng chửi mắng giao hưởng với nhau, Đường Kim lấy Cao Qúy làm vũ khí đập cho đám bảo tiêu kia ôm đầu xối xả chạy ra ngoài cuối cùng mới tiện tay nắm Cao Qúy ra theo, cứ như thế cả người Cao Qúy rơi cái bụp xuống đất, lại ngất đi lần nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận