Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1349: Còn thiếu một đóa Lan Hồ Điệp.

Lan Điệp lúc này đang bận chỉnh lí chậu lan hồ điệp, cho dù Đường Kim có thể nhìn rõ khuôn mặt của Lan Điệp nhưng nàng kì thực vẫn nghiêng người về phía hắn, cho dù là lên tiếng nói chuyện cũng không quay người lại nhìn Đường Kim và Diệp Tử Vận.
-Đúng vậy, ta muốn mua một đóa Lan Hồ Điệp về nhà. – Đường Kim đáp.
-Tiên sinh có thể ở đây tự do chọn lựa, chọn xong chúng ta sẽ bàn giá tiền. -9 Lan Điệp không có hỏi thân phận của hai người:
-Hậu viện còn một ít lan hồ điệp nữa, hai vị có thể tới xem.
Lan Điệp vừa nói vừa tiếp tục chỉnh lí chậu hoa, bàn chân căn bản không có di động một chút nào, hiển nhiên nàng không có ý muốn dẫn Đường Kim ra sau hậu hoa viên.
-Không cần ra hậu viện chọn nữa, ta đã chọn được Lan Hồ Điệp mà ta thích nhất rồi. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
-Hoa nơi này bất luận là chủng loại gì đều có giá trên trăm vạn, chậu lan hồ điệp trước mặt ta cũng vậy, tiên sinh xác định muốn nó sao? – Lan Điệp vẫn không hề quay đầu lại.
-giá cả không thành vấn đề, bất quá nàng hiểu lầm rồi, thứ ta muốn không phải chậu hoa dưới tay nàng. – Đường Kim chăm chú nhìn Lan Điệp, ánh mắt phát quang:
-Ta chỉ cần một đóa Lan Hồ Điệp thôi, đó chính là nàng.
Động tác trên tay Lan Điệp cuối cùng cũng dừng lại, nàng quay đầu nhìn Đường Kim, thần sắc vẫn rất điềm nhiên, không hề có chút tức giận, sau đó ánh mắt nàng lại rơi vào trên người Diệp Tử Vận.
-Tiên sinh, ngươi đã có đóa hoa thuộc về mình rồi, cần gì phải bỏ gần cầu xa chứ? – Lan Điệp nhàn nhạt hỏi.
-Ta có rất nhiều hoa, chỉ thiếu đúng một đóa Lan Hồ Điệp. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
-Trên đời này hoa có vô số loại, sợ rằng ngươi thiếu không chỉ một mình ta đi. – Lan Điệp cười điềm nhiên:
-Bên cạnh ngươi đã có mỹ quyến như hoa, đủ để làm bạn cả đời.
-Ta thật sự chỉ thiếu mỗi đóa Lan Hồ Điệp như nàng thôi. – Đường Kim nghiêm túc nói:
-Bởi vì ta đã có Tử Anh Túc, Ngọc Mẫu Đơn, còn có Băng Tuyết Liên và Nguyệt Đàm, Hỏa Mai Khôi và Hương Bách Hợp ta cũng đang đặt gạch, hiện tại chỉ thiếu nàng thôi.
Trong mắt Lan Điệp cuối cùng cũng lóe qua một tia kinh ngạc cực khó phát giác, nàng nhìn chằm chằm vào Đường Kim, tựa hồ như muốn nhìn thấu hắn, vài giây sau, nàng cuối cùng mới chậm rãi thở ra một hơi:
-Ta hiểu rồi, ngươi là Đường Kim.
-Điệp mỹ nhân, nàng cuối cùng cũng minh bạch ta chỉ thiếu có một mình Lan Hồ Điệp nàng rồi chứ? – Đường Kim nở một nụ cười thật xán lạn.
Lan Điệp vẫn cười điềm tĩnh:
-Ta không hiểu, tại sao ngươi lại chọn lúc này để tìm ta? Tuy rằng ta rất ít quan tâm tới chuyện bên ngoài, nhưng ta vẫn biết mội ít tin tức về ngươi, ta tin ngươi đã sớm biết ta, tại sao bây giờ mới tới tìm ta? Ta nghĩ không phải là do ngươi nhất thời tâm huyết dâng trào chứ?
-Có người mời ta tới cứu nàng. – Đường Kim cũng không giấu:
-Ngươi đó tựa hồ là nha hoàn hay thị nữ của nàng, bất quá ta cảm thấy thật kì quái, hiện tại nàng cũng không có nguy hiểm gì.
-Cứu ta? – ngữ khí của Lan Điệp kèm theo một tia kinh ngạc nhàn nhạt:
-Đường Kim, ngươi xác định mình không có nhầm?
Đường Kim cũng cảm thấy hình như mình nhầm cmnr, đóa Lan Hồ Điệp xinh đẹp này tựa hồ cũng chẳng gặp nguy hiểm gì, hơn nữa trên thực tế hắn cũng thấy rằng nàng cũng chẳng hề dễ gặp nguy hiểm như thế, bởi vì hiện tại hắn đã phát hiện nằng là một tu tiên giả khá mạnh, cư nhiên đã đạt tới Kim Đan trung kì.
Phải biết là ở phàm giới, cho dù là Tiên môn lúc trước thì cao thủ cấp bậc này cũng rất ít, tuy rằng hiện tại có không ít cao thủ Tiên giới thâm nhập, nhưng cao thủ cấp bậc như Lan Điệp cũng không phải dễ dàng gặp nguy hiểm như thế.
Lan Điệp không biết đã tu luyện tâm pháp gì mà khí chất cả người nàng đều được nội liễm, làm người ta rất khó phát hiện ra nàng là tu tiên giả, cho dù là Đường Kim tu vi cao hơn nàng rất nhiều nhưng cũng phải tra xét rất kĩ mới phát hiện được, trên thực tế lúc hắn vừa nhìn thấy nàng, hắn cũng không phát hiện ra ngay được.
Trầm tư một lát, Đường Kim lấy điện thoại ra, bật lại một đoạn ghi âm, đoạn ghi âm này chính là ghi âm lại cuộc điện thoại thần bí lúc trước.
Đây là một công năng đặc chế trên điện thoại của Đường Kim, mỗi cuộc nói chuyện đều được tự động ghi lại. ( thời tác giả viết truyện này thì nó đúng là công năng đặc biệt thật).
-Điệp Mỹ Nhân, ta đã xác định được cuộc điện thoại này được gọi đi từ trên ngọn núi phía sau, bất quá ta không có tìm thấy người gọi điện, ờ, ta tin nàng cũng đã nghe thấy một tiếng hét thảm, nếu như nàng biết người kia, vậy thì thử tìm nàng xem, bởi vì ta cảm thấy nàng ta có khả năng đang gặp nguy hiểm. – nghe xong đoạn ghi âm, Đường Kim nói với Lan Điệp.
Lan Điệp không có nói chuyện, nàng đang gọi điện thoại.
Vài phút sau Lan Điệp bỏ điện thoại xuống, nhìn Đường Kim, ngữ khí có chút lo lắng:
-Đó là tiểu Hồng, là một nữ hài tử mấy năm trước bắt đầu tới đây giúp việc ta, nó vốn phải đang ở nhà ta, bất quá hiện tại đã mất tích, ai cũng không liên lạc được với nó.
Ngừng một chút, Lan Điệp lại nói:
- Nhưng nó chỉ là một nữ hài tử bình thường, không nên biết tên ngươi, càng không có khả năng biết số điện thoại của ngươi.
-Điệp Mỹ Nhân, ta muốn hỏi nàng một chuyện, nàng hiện tại rốt cuộc có gặp phiền phức gì không? – Đường Kim nghĩ một lát rồi nói.
-Có. – Lan Điệp lập tức đáp.
-Phiền phức gì? – Đường Kim vội vàng hỏi.
-Ngươi tìm ta. – Lan Điệp nhàn nhạt đáp:
-Ta nghĩ đây chắc là phiền toái lớn nhất của ta.
Đường Kim nhất thời buồn bực không thôi, trong lòng hắn cũng có một chút mê hoặc, hắn nhớ tới hơn một tháng trước bản thân gặp phải đệ đệ giả của Bối Hương Hương, nhưng trên thực tế Bối Hương Hương căn bản không có gặp phiền phức gì hết, hôm nay lại gặp phải loại chuyện này, liệu có phải là cùng một người muốn chơi hắn?
Nhưng vấn đề là trêu đùa như vậy có tác dụng gì? Nói như bây giờ hắn cũng không có bất kì tổn thất gì, còn tự dưng quen biết được mỹ nhân Lan Điệp, lẽ nào có người âm thầm đang giúp hắn tán gái sao?
-Lan tiểu thư, không bằng chúng ta trước tiên điều tra rõ ràng chuyện này đã đi. – Diệp Tử Vận một mực im lặng bỗng nhiên lên tiếng đề nghị.
-Cảm tạ ý tốt của hai vị, bất quá việc này ta sẽ tự mình điều tra. – Lan Điệp lắc đầu, sau đó hạ lệnh đuổi khách:
-Nếu hai vị không còn việc gì khác thì sợ rằng ta không thể tiếp đãi các người nữa, ta phải rời khỏi đây rồi.
-Điệp Mỹ Nhân, hiện tại thế giới này không an toàn cho lắm, ta nghĩ nàng cần có một hộ hoa sứ giả, tỉ như ta chẳng hạn. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Đường Kim, ta nghĩ hiện tại có người khác càng cần ngươi hơn đó. – thần sắc Lan Điệp hơi có chút lo lắng, hiển nhiên nàng cũng khá quan tâm tới tiểu Hồng kia.
-Ờ, đúng là có rất nhiều mỹ nữ cần ta, Điệp Mỹ Nhân, đây là một thiết bị cầu cứu khẩn cấp, ta hi vọng nàng có thể đeo trên tay, một khi gặp phải nguy hiểm, nàng có thể lập tức cầu cứu, ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện. – Đường Kim lấy ra một chiếc đồng hồ trực tiếp nhét vào tay Lan Điệp:
-Cái này coi như là tiền đặt cọc để mua Lan Hồ Điệp đi!
Không đợi Lan Điệp có cơ hội phản đối, Đường Kim vừa dứt lời liền ôm theo Diệp Tử Vận thuấn di biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận