Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 1084: Nói không chừng nàng là tỷ tỷ của cô đấy

Thời gian gần đây không khí ở kinh thành khá tốt, đêm trung thu bầu trời trăng sáng đầy sao, ánh trăng vừa tròn vừa lớn treo giữa không trung chiếu xuống nhân gian như muốn gột rửa cả kinh thành.
Trên trường thành, dưới ánh trăng vàng đang có 2 mỹ nữ nhan sắc tuyệt trần đang tay năm tay lướt đi dưới ánh trăng, hai nàng một đen một trắng, đương nhiên đen và trắng là chỉ y phục trên người các nàng.
Một người trong đó mặc váy lụa màu đen, toàn thân trên dưới trừ khuôn mặt đều bị một màu đen bao phủ, nhưng một thân váy đen kia trong màn đêm cũng không thể nào che giấu đi được thân hình yểu điệu thướt tha của nàng, ngực nở mông cong làm từng đoạn trên người nàng hiện lên những đường cong đầy mĩ cảm, không chút nghi ngờ, nàng rõ ràng là một tuyệt thế vưu vật đủ làm tất cả nam nhân phải điên đảo. Cho dù là không nhìn khuôn mặt, chỉ nhìn dáng người cũng đủ cho mọi nam nhân phải động tâm, mà trên thực tế thì khuôn mặt của nàng lại càng là mỹ lệ tuyệt luân, ngũ quan tinh tế không tì vết, còn có cách phối hợp không thể nào di dịch thay đổi được một thứ gì
kia, mỹ mạo của nàng đủ để ngạo thị thiên hạ.
Nhìn mỹ nữ váy đen cách đó trăm mét, Đường Kim có một cảm giác như đang nằm mơ, tất cả chỉ bởi vì dung mạo của nàng hoàn toàn giống với Hiểu Hiểu, ngũ quan đồng dạng, từng đường nét góc cạnh đều như từ một khuôn đúc ra, chỉ có điểm bất đồng là khuôn mặt của nàng hơi nhỉnh hơn Hiểu Hiểu một chút, đại khái nhìn giống như lấy khuôn mặt của Hiểu Hiểu phóng lớn mấy phầm trăm mà ra, nhưng phép phóng lớn này lại không hề ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp của nàng, thậm chí còn làm nàng được tô điểm thêm vài phần khí sắc.
Mỹ nữ váy đen nhìn bề ngoài tuổi đời không lớn, đại khái khoảng trên dưới đôi mươi, không sai biệt lắm so với Hiểu Hiểu, chỉ bất quá do Hiểu Hiểu phát dục chậm nên xem ra nhìn Hiểu Hiểu có vẻ nhỏ hơn một chút. Tóm lại mà nói thì Hiểu Hiểu là do dậy thì chậm ở mức độ nghiêm trọng, còn mỹ nữ kia thì tương đương với một Hiểu Hiểu sau khi dậy thì thành công, nếu như hai người đứng cạnh nhua tuy rằng sẽ không được coi là sinh đôi, nhưng tuyệt đối mọi người đều cho rằng hai người là chị em ruột.
Trên thực tế còn có một chỗ nữa mà mỹ nữ váy đen kia cực độ giống với Hiểu Hiểu, đó là mái tóc của nàng, cho dù là đang đứng cũng có thể thấy tóc của nàng phất phơ, quét tới tận mặt đất.
Khi Đường Kim đang ngẩn ngơ nhìn ngắm nàng, nàng dường như căn bản không có chú ý tới sự hiện diện của hắn, lúc này nàng đang nắm tay một mỹ nữ váy trắng, mà người này lại làm Đường Kim vô cùng kinh ngạc, kinh ngạc không phải bởi vì mỹ nữ váy trắng cũng xinh đẹp tuyệt trần như mỹ nữ váy đen kia, mà là bởi vì Đường Kim quen biết nàng, nàng chính là Thất sắc hoa chi Băng Tuyết Liên.
Càng làm Đường Kim cảm thấy kinh ngạc là lần này Băng Tuyết Liên vậy mà không có đeo khăn che mặt.
-Là ngươi? – lúc này Băng Tuyết Liên mới phát hiện ra Đường Kim, sắc mắt nàng khẽ biến một cái, dường như vô thức liền muốn kéo khăn che mặt lên, nhưng một giây sau động tác của nàng đã dừng lại, nàng kéo tay mỹ nữ váy đen kia:
-Tiểu muội, chúng ta đi!
Băng Tuyết Liên kéo theo mỹ nữ váy đen lướt thẳng xuống phía dưới trường thành, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của Đường Kim, Đường Kim vốn định đuổi theo hỏi cho rõ ràng, hắn rất muốn biết mỹ nữ váy đen kia là ai, nhưng ý nghĩ này vừa mới nổi lên hắn đã bị Hiểu Hiểu kéo lại:
-không được đuổi theo cô ta.
-Tiểu nha đầu, cô không muốn biết người giống hệt với cô kia là ai sao? nói không chừng là tỷ tỷ của cô đấy. – Đường Kim hỏi.
-Không muốn. – Hiểu Hiểu bĩu môi, bộ dáng không vui nói:
-Nữ nhân kia lớn lên giống hệt với ta, ngực lại còn lớn như vậy, nếu như ngươi đuổi được nàng, khẳng định sẽ không thích ta nữa!
-Tiểu nha đầu, cô nghĩ quá xa rồi đấy. – Đường Kim có chút bất đắc dĩ, chỉ là trong lòng vẫn thầm nghĩ mỹ nữ váy đen kia nhìn thật là ngon cơm a, chỉ không biết nàng rốt cuộc là ai nhỉ.
-Tóm lại là không cho phép ngươi đuổi theo nàng, tối nay ngươi phải ở đây ngắm trăng vói ta, sáng mai còn ngắm bình minh nữa. – Hiểu Hiểu hờn dỗi hừ một tiếng.
-Được rồi, ngắm thì ngắm. – Đường Kim cũng không có cưỡng cầu, cùng lắm thì lần sau tìm Băng Tuyết Liên hỏi một chút, hoặc là tìm khối băng chết tiệt Hàn Băng kia hỏi cũng được, nghe cách xưng hô của Băng Tuyết Liên và nàng thì dường như hai người là tỷ muội, nếu đã vậy chắc Hàn Băng cũng biết mỹ nữ váy đen kia là ai.
Tiểu muội?
Nghĩ tới đây cách xưng hô của bình thường với mỹ nữ kia, Đường Kim đột nhiên nhớ tới ba năm trước cũng vào dịp trung thu khi hắn và Băng Tuyết Liên gặp nhau lần đầu tiên ở Ninh Sơn, lúc đó hắn gỡ khen che mặt của nàng xuống, Băng Tuyết Liên suýt nữa đã bạo phát nhưng sau đó nàng nhận được một cuộc điện thoại rồi lập tức liền rời đi.
Hiện tại hắn vẫn mờ mờ còn nhớ, lúc đó Băng Tuyết Liên cũng gọi người kia là tiểu muội, lẽ nào lúc đó chính là nàng gọi cho Băng Tuyết Liên?
Nếu là sự thực thì mọi việc trên đời này cũng thật là kì diệu.
-Êi, không được nghĩ về bọn họ. – Hiểu Hiểu lại bất mãn kéo kéo người Đường Kim một cái, bộ dáng đầy ghen tuông:
-Hừ, dáng người ngon thì có gì mà to tát? Còn lâu mới thông minh bằng ta được, thân hình của ta có thể tốt hơn nhưng bọn họ vĩnh viễn đều không thể thông minh hơn được.
-Tiểu nha đầu, đừng ghen, tới đây, ta lấy cho cô một cái ghế ngồi ngắm trăng nhé. – Đường Kim có chút dở khóc dở cười, từ trong Thiên Đạo Tiên Cảnh lấy ra một chiếc ghế xếp, gọi Hiểu Hiểu tới ngồi.
-Ngươi ngồi đi. – Hiểu Hiểu không có ý muốn ngồi.
-Ờ. – Đường Kim ngồi phịch xuống, hắn thật không muốn đứng cả đêm ở đây a.
Chỉ là hắn vừa ngồi một cái thì Hiểu Hiểu lập tức cũng ngồi xuống theo hắn, bất quá nàng không ngồi trên ghế mà trực tiếp ngồi lền đùi hắn, sau đó phun ra một câu:
-Ê, đại sắc lang, ta đã là vợ của ngươi rồi đó!
-A? – Đường Kim bị dọa cho nhảy dựng lên:
-Cái kia, tiểu nha đầu, hình như ta chưa có làm gì mà!
-Ta nói rồi, chỉ cần ngươi có thể đưa ta ra khỏi lòng đất, ta sẽ làm vợ ngươi, hiện tại ngươi làm được rồi, ta tự nhiên sẽ là vợ ngươi rồi, hừ, không được phép chê ta, ta nói lời sẽ giữ lời, ngươi không muốn cũng không được. – Hiểu Hiểu một bố dáng không cho phép thương lượng:
-Còn có, cho dù thân hình ta có hơi kém một chút cũng không được phép nói ra.
-Ai da, người đẹp trai thật là không có biện pháp, lúc nào cũng có mỹ nữ khóc lóc kêu gào đòi làm vợ a. – Đường Kim không nhịn được cảm khái:
-Được rồi, tiểu nha đầu, tuy rằng cô vẫn đang trong quá trình dậy thì, bất quá ta vẫn sẽ nhận cô làm tiểu tiểu lão bà, sau này mỗi ngày nhớ ăn nhiều một chút là được.
-Êi, tạo sao lại là tiểu tiểu lão bà? – Hiểu Hiểu có chút bất mãn:
-Có phải ngươi cảm thấy ta ngực lép mông nhỏ nên mới gọi là tiểu tiểu không?
Đường Kim nhất thời có chút cạn lời, sức tưởng tượng của Hiểu Hiểu cũng thật là phong phú, lần đầu tiên hắn mới được biết hai từ tiểu tieru còn có thể dùng cách kia để giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận