Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 891: Tối nay ta không đánh nhau

Mọi người cùng nhìn về hướng âm thanh phát ra liền thấy một tiểu sinh khoảng hơn hai mươi tuổi mặt chát đầy phấn đầu vuốt keo bóng loáng, tướng mạo không tệ nhưng nhìn cứ ẻo lả như con gái, bên cạnh hắn đồng dạnh cũng là một nam tử tầm hơn hai mươi tuổi, so với tên ẻo lả kia thì người này có vị nam nhân hơn rất nhiều, có điều là tướng mạo lại khá bình thường, phía sau hai người là hai đại hán mặc đồ tây, vừa nhìn liền biết là bảo tiêu.
Tên ẻo lả kia đi về phía Văn Nhân, mặt tươi cười nói:
-Văn Nhân đại ca, tiệc chúc mừng của Tuyết Di tiểu thư sao không báo cho ta tới a?
-Tăng công tử, đây chỉ là một bữa tiệc nhỏ trong giới mà thôi, không phải là tiệc khánh chúc gì, không dám phiền cậu đại giá quang lâm. – Văn Nhân khẽ cau mày, không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh nói.
-Văn nhân đại ca, lẽ nào ta không phải là người trong giới sao? - thanh âm của tên ẻo lả nghe vô cùng quái dị, làm người ta cảm thấy rất khó chịu, hắn quay đầu nhìn Tuyết Di:
-Tuyết Di tiểu thư, kì thực ta đã chuẩn bị cho cô một bữa tiệc lớn, hiện tại đặc biệt tới đây đón cô qua đó.
-Tăng công tử, cậu cần già phải làm khó người khác như thế? – ngữ khí của Văn Nhân có chút bất mãn.
Những người khác đều im lặng không lên tiếng, đối với vị Tăng công tử này nhiều người đều rất rõ ràng, trong giới giải trí danh tiếng của hắn đồng dạng cũng không nhỏ.
Vị Tăng công tử này là người Cảng Thành, bên Cảng Thành showbiz càng phát triển hơn, dưới trướng Tăng công tử óc hắn một tạp chí showbiz, cho nên hắn cũng được tính là một nửa người trong ngành, gióng như Văn Nhân, hắn cũng rất có hứng thú với nữ minh tinh, chỉ là so với Văn Nhân hắn không những không đáng tim, chịch xong không giúp người ta mà còn thích chơi trò bá vương ngạnh thượng cung, trong giới giải trí xú danh của hắn rất vang dội.
Trước đây quan hệ của Văn Nhân và Tăng công tử vốn không tệ, nhưng kể từ khi hai người cùng nhìn trúng Tuyết Di, hơn nữa sau Văn Nhân nhanh tay đắc thủ, hai người bắt đầu đứng ở thế đối lập, bất quá tuy rằng ở Cảng Thành Tăng công tử có tiền có quyền nhưng những năm nay Văn Nhân cũng kết giao với không ít nhân vật tai to mặt lớn, có bọn họ chiếu cố nên Tăng công tử này cũng không thể làm gì được hắn.
Chỉ là Văn Nhân không thể ngờ được Tăng công tử lại trực tiếp tới kinh thành, hơn nữa còn tới tận quán bar của hắn gây chuyện, bây giờ còn muốn đưa Tuyết Di đi trước mặt hắn.
-Văn Nhân đại ca, có những việc ngươi phải biết chừng mực, ăn một mình không phải là thói quen tốt đâu. – Tăng công tử không nhanh không chậm nói:
-Tuyết di tiểu thư nửa phần đầu là của ngươi, nửa phần sau đến lượt ta rồi.
-Tăng công tử, có lẽ ta phải nhắc nhở ngươi, đây là kinh thành, không phải Cảng Thành. – Văn Nhân bình tĩnh nói.
Tăng công tử cười phá lên:
-Văn Nhân đại ca, đúng là anh hùng thường có cùng ý kiến, câu này ta cũng đang muốn nói với ngươi đấy, phải rồi, có lẽ trước tiên ta nên giới thiệu vị bằng hữu này của ta, hắn vừa hay cũng là người kinh thành, hơn nữa còn mang họ Tạ.
Người kinh thành, họ Tạ?
Sắc mặt Văn Nhân khẽ biến đổi, với tầng thứ của hắn thực ra cũng đã được vài lần tiến nhập qua cửa hào môn chân chính, nhưng cũng chỉ là kiến thức qua một số nhân vật lớn mà thôi, đối với những chuyện này hắn cũng có nghe nói một chút, ít nhất thì hắn cũng có nghe nói, trong bốn siêu cấp gia tộc ở kinh thành thì có một nhà họ Tạ.
Người bạn kia của Tăng công tử lẽ nào là người của Tạ gia?
Cả quán bar lúc này dị thường yên tĩnh, tất cả những minh tinh tới dự tiệc đều bắt đầu ý thức được mọi việc có chút không đúng, hình như Văn Nhân đang bắt đầu có chút chùn chân.
-Ưm… - đúng vào lúc này, một thanh âm động nhân đánh tan không khí yên lặng, tiếp theo một giọng nói như mật ngọt chuyền vào tai mọi người:
-Chồng, ta có chút chóng mặt, chúng ta về đi.
Thanh âm này làm ai nấy đều ngẩn ra, nhìn về phía đó mọi người đều thấy Băng Di dang nằm trong lòng bạn trai nàng, bộ dáng nửa say nửa tỉnh, dường như tửu lượng của nàng không cao lắm.
-Băng Di? – mắt Tăng công tử lập tức sáng lên, ánh mắt không thể nào rời khỏi người nàng được nữa.
Văn Nhân khẽ cau mày, Tuyết Di thì tạm thời thở nhẹ một hơi, xem ra vị Tăng công tử này không còn hứng thú với nàng nữa, đồng thời còn có chút nhụt chí khí, xem ra bản thân vẫn không thể nào so được với Băng Di.
Còn những người khác lúc này đều đang cảm khái, phen nay Băng Di gặp phải phiền phức lớn rồi, bảo tiêu cũng không đem theo, chỉ đem theo mỗi bạn trai, nhưng nhìn bạn trai nàng có vẻ như cũng không ăn nhằm mấy, gặp phải tên sắc quỷ đang đói như Tăng công tử thì hôm nay khó tránh được một kiếp rồi.
-Được, chúng ta về đi. – Đường Kim đối với mọi chuyện bốn phía làm như không nghe thấy, hắn trực tiếp ôm Băng Di lên, không nhanh không chậm, từ từ đi ra ngoài.
Chỉ là vừa mới đi được vài bước tên ẻo lả Tăng công tử kia đã chặn trước mặt hắn, những người khác thì thầm mắng Đường Kim ngu ngốc, con hàng này phải ngu đến độ nào thì mới dám trực tiếp ôm Băng Di đi như thế chứ? Muốn rời đi thì có thể âm thầm đi cửa sau, đây không phải là cố ý bày mục tiêu ra trước mặt Tăng công tử sao?
-Ngươi đứng chắn đường của ta rồi đấy. – Đường Kim có chút không vui nói.
-Ngươi đang ôm người của ta đấy. – Tăng công tử ánh mắt có chút tham lam nhìn chằm chằm vào Băng Di trong lòng Đường Kim.
-Ta là một học sinh gương mẫu. – Đường Kim đột nhiên phun ra một câu:
-Hôm nay ta không đánh nhau.
Mọi người dùng ánh mắt nhìn nhìn kẻ tâm thần nhìn Đường Kim, tên giả hỏa này rốt cuộc có biết mình đang nói chuyện cùng ai không vậy? đến cả Văn Nhân cũng có chút thất vọng, người bạn trai này của Băng Di hình như đầu óc có chút không bình thường.
-Lão tử cũng không muốn đánh nhau, lão tử chỉ muốn đ.. nhau! – ánh mắt Tăng công tử càng thêm thèm khát, nhìn chằm chằm vào thân thể mê người của Băng Di, một chút cũng không muốn rời.
Đường Kim quay đầu nhìn tên nam tử họ Tạ bên cạnh Tăng công tử, nhàn nhạt nói:
-Ngươi thật họ Tạ?
-Đúng vậy. – nam tử họ Tạ kia nhìn Đường Kim, thần thái có chút bất an.
-Vậy ngươi còn không mau đưa tên đần độn này cút đi? – Đường Kim đột nhiên quát lớn:
-Ta nói hôm nay không muốn đánh nhau rồi, ngươi muốn ép ta ra tay phải không?
Đường Kim đột nhiên quát lớn làm mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, tên gia hỏa này dễ mất tự chủ như vậy à?
-Ngươi nói ai cút? Tiểu tử, ngươi có biết mình đang nói chuyện với ai không…ụ ụ… - Tăng công tử cười lạnh nhìn Đường Kim, chỉ là hắn còn chưa kịp nói xong thì đã bị người khác bịt miệng lại, nam tử họ Tạ kia vừa bịt miệng hắn vừa ra hiệu cho hai bảo tiêu kia cùng rút ra ngoài.
-Đánh gãy hết răng hắn, đưa vào trong doanh trại pháo binh, hắn thích chơi thì hãy thành toàn cho hắn. – Đường Kim nhàn nhạt nói mọt câu rồi ôm Băng Di rời đi.
-Chồng, chàng thật là đẹp trai a. – thanh âm kiều mị của Băng Di lại truyền vào trong tai mọi người, mà lúc này cả quán bar vẫn đang lặng ngắt như tờ, bốn phía mọi người đều kinh ngạc đến rớt cmn hàm, không hiểu là đang có chuyện gì xảy ra, bạn trai của Băng Di rốt cuộc có lai lịch gì?
-Muốn điệu thấp cũng thật là khó, ngươi vừa điệu thấp liền có người muốn bắt nạt ngươi. – Đường Kim lẩm bẩm nói, sau đó liền thuấn di một cái về thẳng khách sạn Anh Túc phòng số 1622, đem chú mèo say Băng Di đặt trên giường, bắt đầu cởi bỏ y phục của nàng, nhưng mà đúng vào lúc này hắn bỗng nhiên cảm thấy lông tóc dựng đứng, cùng với lúc đó một cỗ sát khí lăng lệ từ phía sau đột nhiên truyền tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận