Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 642: Ngươi học qua triết học chưa?

Chỉ tiếc là tốc độ như thế chỉ đủ làm người bình thường kinh hô mà thôi, đói với Đường Kim mà nói thì tốc độ này không khác gì sên bò cả, hắn nhẹ nhàng vươn tay ra một cái, ra chiêu sau mà tới trước, một quyền chốt thẳng vào mặt nam tử kia.
-ẶC! – năm tử anh tuấn kia hét thảm một tiếng, bay ngược ra ngoài và rơi mạnh xuống đất, khuôn mặt đập troai của hắn bây giờ đã không còn đâp troai nữa mà giống như cái chai bị đập vậy.
Sắc mặt mỹ nữ gợi cảm kia khẽ biến, nàng lập tức sờ tay vào vùng thắt lưng nhưng vẫn chưa kịp tìm thấy súng thì nàng đã bị Đường Kim cho ăn một cái bạt tai bay thẳng ra ngoài.
-Chỉ có hai người các ngươi không đủ có ta gãi ngứa, mau gọi hết người của Tiềm Long ở Lạc Bắc tới đây, nếu không ta sẽ lột sạch quần áo của các người rồi trói các người lại ném ra giữa đường. – Đường Kim nhìn đôi nam nữ đang nằm dưới đất, thản nhiên nói một câu.
Tên nam tử kia lúc này mới lồm cồm bò dậy, khẽ lau vết máu ở khóe miệng một cái, hắn dùng ánh mắt hung tợn nhìn Đường Kim:
-Ngươi rốt cuộc là ai?
-Gọi điện đi. – Đường Kim nhàn nhạt phun ra ba chữ.
-Được, nếu ngươi đã muốn khiêu chiến Tiềm Long thì cứ chờ đấy, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi! – nam tử kia cười lạnh một tiếng sau đó lấy điện thoại ra gọi điện.
Một phút sau hắn cất điện thoại đi rồi lạnh lùng nhìn Đường Kim:
-Ngươi rất nhanh sẽ phải hối hận thôi!
-Lắm mồm! – Đường Kim có chút bực mình vươn tay ra cướp lấy một khẩu súng trên tay một tên cảnh sát rồi đáp thẳng vào đầu tên nam tử kia, nam tử kia chỉ kịp “oái” lên một tiếng rồi lập tức ngất đi.
Chiêu này của Đường Kim lập tức làm cho mười mấy tên cảnh sát, còn có cả nữ đặc công của Tiềm Long kia đều bị trấn nhiếp, đặc biệt là đám cảnh sát, lúc này họ mới ý thức được là đối phương không hề cố kị gì mà xuất hiện ở chỗ này thì tất nhiên là hắn không chỉ dựa vào tay súng bắn tỉa đang nấp ở trong tối kia thôi đâu.
-Ngươi không phải phần tử khủng bố. – nữ đặc công của Tiềm Long kia lúc này mới kịp bò dậy, nàng đột nhiên nhìn Đường Kim hỏi.
-Ngươi học qua triết học chưa? – Đường Kim nhìn nữ đặc công kia, nghiêm túc hỏi.
Một bên Lạc Đông vừa mới băng bó xong vết thương lại bắt đầu thầm mắng Đường Kim, đồ thần kinh đúng là đồ thần kinh, lần này còn định lôi cả triết học vào đây.
-Chưa. – nữ đặc công kia đáp.
-Chẳng trách ngươi không hiểu. – Đường Kim có chút thất vọng:
-Triết học nói rằng, phải dùng quan điểm của sự phát triển để nhìn nhận vấn đề, có lẽ ta chưa từng là phần tử khủng bố, nhưng mà bây giờ thì ta có thể biến thành một phần tử khủng bố, đương nhiên là có lẽ bây giờ ta là một phần tử khủng bố nhưng sau đó thì ta cũng có thể sẽ không phải là một phần tử khủng bố nữa… đấy …bây giờ ngươi đã thấy sự quan trọng của triết học đối với một đặc công chưa?
(DG: đê ka mờ con hàng Đường Kim, mi có lên lớp buổi éo nào đâu mà nói một câu làm ta suýt nữa phải mở Triết học đại cương ra tra )
Nữ đặc công của Tiềm Long lập tức ngậm miệng lại, nàng bắt đầu hối hận với câu hỏi vừa rồi của mình, nàng không dám xác nhận hắn có phải phần tử khủng bố hay không nhưng có một điều nàng có thể hoàn toàn xác định đó là con hàng này nhất định bị tâm thần cmnr.
Đường Kim bắt đầu chờ đợi trong buồn chán, khoảng 5 phút sau thì hắn mới ngửa mặt nhìn lên trời, một chiếc trực thăng đang bay đến nơi này.
Trực thăng rất nhanh đã bay tới trên chốc tòa nhà, chi có điều là nó không hề hạ cánh mà chỉ giữ nguyên cao độ như thế, một chiếc dây thừng được thả từ trên xuống, tiếp theo đó là từng người trên trực thăng đu dây xuống, sau vài nốt nhạc thì trước mặt Đường Kim đã xuất hiện mười mấy người, họ dùng tốc độ nhanh nhất để bao vây Đường Kim và mười mấy cảnh sát kia vào bên trong.
Trực thăng rất nhanh đã rời đi, nhưng tiếp theo rất nhanh đã có vài chiếc xe đi tới, một chiếc lambogini, hai chiếc Audi cộng thêm một chiếc ta éo biết tên đang dùng tốc độ nhanh nhất tiếp cận khu vực này rồi dừng lại ở gần đó, trên mỗi xe đều có hai người đi xuống rồi cùng bày ra một bộ dáng rất ngầu, từ từ tiến về phía Đường Kim.
Lúc này Đường Kim cũng bắt đầu có chút bội phục Tiềm Long, không thể không nói đám người Tiềm Long này đúng là rất đoàn kết, một người bị bắt nạt mà bọn chúng đã lập tức kéo cả đám đến, chỉ trong vòng thời gian ngắn như vậy cũng đã tới khoảng hai chục người, về điểm này thì Ám Kiếm không thể nào bì được.
-Là ai làm? – một người trong đó lên tiếng hỏi, người này khoảng hơn 30 tuổi, dáng người cao gầy, sắc mặt lạnh lùng.
-Là hắn. – nữ đặc công kia lập tức chỉ tay về phía Đường Kim:
-giáo quan, cẩn thận một chút, hắn rất lợi hại.
Nam tử cao gầy đưa mắt nhìn Đường Kim, sắc mặc trầm xuống, hắn khẽ nắm tay lại, một cỗ khí thế cường đại từ trên người hắn phát ra, mười mấy tên cảnh sát ở gần đó cảm nhận được cỗ khí thế này thì lập tức cảm thấy dường như tay cầm súng cũng nắm không chặt nữa, có vài người liên tiếp lui lại phía sau, sắc mặt trắng bệch.
Chỉ trong vòng vài giây sắc mặt nam tử cao gầy kia đột nhiên biến đổi, hắn nhìn chằm chằm vào Đường Kim, nghi hoặc hỏi:
-Ngươi là ai? – nam tử cao gầy thu lại khí thế của mình, nhìn thẳng vào Đường Kim hỏi một câu.
-Ta là nam nhân đẹp trai nhất, vĩ đại nhất trên đời. – Đường Kim lười biếng đáp.
Nghe đến đây thì sắc mặt nam tử cao gầy kia lại lần nữa biến đổi:
-Ngươi…thực sự là Đường Kim?
Đường Kim?
Lời này vùa nói ra thì mỗi người bên phía Tiềm Long đều biến sắc, mấy người này chưa chắc đã gặp qua Đường Kim nhưng ai ai cũng đều nghe qua danh hào của hắn, không còn nghi ngờ gì nữa, Đường Kim có thể coi là một trong những đối thủ đáng gờm nhất của Tiềm Long trong mấy năm gần đây, nhưng bây giờ cái tên gia hỏa nghe nói là phần tử khủng bố kia lại là Đường Kim? Không phải hắn đã mất tích hai năm rồi hay sao?
-Ờm…vẫn là bị các người nhận ra cmnr. – Đường Kim có chút thất vọng:
-Thật là muốn chơi đùa một chút cũng không được nữa!
Lời này của Đường Kim coi như là đã xác nhận thân phận của hắn, nhưng mà hắn vừa mới thừa nhận thì tất cả đám người của Tiềm Long lập tức bắt đầu cảm thấy bất an, nghe nói Tiềm Long đã từng có rất nhiều người toi mạng trong tay tên gia hỏa này.
-Đường Kim, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? – nam tử cao gầy cũng có chút bất an nhưng trong lòng hắn lại càng cảm thấy nghi hoặc, lẽ nào sau khi mất tích hai năm thì Đường Kim đã phát sinh biến cố nào đó mà trở thành phần tử khủng bố? Theo lý mà nói thì điều này là không thể, lùi vạn bước mà nói thì với năng lực của Đường Kim, cho dù thực sự muốn làm ra hành động khủng bố nào đó cũng không cần dùng loại chiêu số thấp kém như thế này đi?
-Nếu các người đã nhận ra ta thì ta nghĩ các người cũng không dám đánh nhau với ta nữa rồi, ta cũng lười quản các ngươi. – Đường Kim cảm thấy cụt hứng:
-Thế này đi, các người gọi điện thoại cho ai đó xong nói là phần tử khủng bố quá lợi hại, chỉ bằng các người không thể giải quyết được nên cần Ám Kiếm tới hỗ trợ.
-Ngươi muốn người của Ám Kiếm cũng tới đây? – nam tử cao gầy càng cảm thấy nghi hoặc, tên tiểu tử này đến cùng là muốn giở trò gì đây?
-Ngươi cứ việc gọi điện đi. – Đường Kim thản nhiên nói một câu sau đó quay về phía trong hô lên một tiếng:
-Này, hai người các ngươi đi ra đi, không cần đóng giả phần tử khủng bố nữa đâu.
Châu Phi và Lưu Đan rất nhanh đã từ bên trong đi ra, chỉ là bây giờ bọn họ cũng đang cảm thấy khó hiểu, không biết Đường Kim rốt cục muốn chơi trò gì đây?
Nhưng mà có một việc bọn họ có thể khẳng định đó là Đường Kim nhất định không phải chỉ đơn giản là vì giúp đỡ Lạc Doãn Hàn mới làm như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận